Đàn Ông Đánh Đàn Bà Thê Thảm Để Thắng Huy Chương Olympic

242

Image courtesy of Wikimedia Commons

Tại sao chúng ta xác định Khelif và Lin Yu-ting là nam giới và 3 điều IOC (Ủy Ban Thế Vận Hội Quốc Tế) đã làm để phổ thông hóa bạo lực đối với phụ nữ trong thể thao.

Chúng ta có thực sự ngạc nhiên khi hai người đàn ông lại có thể đánh đấm phụ nữ tại trận đấu quyền anh ở Paris không?

IOC đã làm ba điều mà chúng có nghĩa là chuyện này sẽ luôn luôn xảy ra trong thế vận hội.

Trước tiên, họ bãi bỏ việc kiểm tra giới tính và chọn lấy việc để cho các vận động viên tự nhận dạng giới tính của mình.

Thứ hai, họ đặt ưu tiên cho sự hòa nhập, đúng hơn là sự “bao gồm vào,” hơn là sự công bằng và tránh nguy hiểm làm nguyên tắc chỉ đạo của họ.

Và thứ ba, họ đưa ra cho các nhà báo – những người đưa tin về các trận thi đấu thế vận – những hướng dẫn ngôn luận nghiêm ngặt được thiết kế để làm xáo trộn vấn đề nhận diện ra giới tính.

Hãy để tôi điểm qua từng vấn đề một và bạn sẽ thấy rằng cuộc tranh cãi này hoàn toàn do chính IOC gây ra.

  1. IOC bãi bỏ xét nghiệm giới tính như thế nào.

Ngày xửa ngày xưa, các vận động viên có thể cần phải chứng minh giới tính của mình bằng cách cởi quần ra.

Thô bỉ quá nhỉ? Đúng. Nhưng ít nhất bạn không cần các chuyên gia trong phòng thí nghiệm để phân tích kết quả.

Như một đứa trẻ ở trường mẫu giáo trong phim “Kindegarten Cop” đã nói một cách nổi tiếng: “Con trai có dương vật. Con gái có âm đạo.”

Gần đây hơn, một mẫu xét nghiệm đơn giản ở bên trong má đã được sử dụng để xác định giới tính của đối thủ.

Xét nghiệm theo cách này ít xâm phạm thân thể hơn nhiều so với việc cởi quần ra. Trên thực tế, nó thậm chí còn ít xâm phạm hơn cả việc thử nghiệm các loại thuốc tăng lực.

Và các vận động viên đã ổn với nó.

Tại Thế vận hội Atlanta 1996, IOC đã hỏi các vận động viên nữ xem có nên tiếp tục lấy mẫu quét bên trong má hay không. Tám mươi hai phần trăm nói ‘có’.

Những nữ vận động viên ưu tú cũng được hỏi liệu việc lấy mẫu xét nghiệm để xác định giới tính có khiến họ cảm thấy “khó chịu” hay không và 94% gần như nhất trí trả lời “không”, không có trở ngại hay xúc phạm gì hết.

Vậy IOC đã làm gì?

Họ đã loại bỏ việc kiểm tra giới tính tại Thế vận hội Sydney năm 2000.

Tại Thế vận hội Rio 16 năm sau, các huy chương vàng, bạc và đồng 800 m nữ đều thuộc về nam!

Ôi Chao.

Nhưng không có lổ mũi nào bị gãy nên rất ít chuyện ồn ào.

Tuy nhiên, tại Thế vận hội Paris năm nay – nơi đàn ông có thể xác định là phụ nữ mà không cần sử dụng gì ngoài hộ chiếu làm bằng chứng – điều đó không chỉ khiến lòng tự hào của phụ nữ bị tổn thương.

Người phát ngôn của IOC Mark Adams nói với các nhà báo vào ngày hôm qua:

“Mọi người đều muốn có một lời giải thích trắng đen rõ ràng về cách chúng tôi có thể xác

định điều này. Lời giải thích đó không tồn tại trong cộng đồng khoa học cũng như bất kỳ nơi nào khác.

“Tôi nghĩ chúng tôi sẵn sàng lắng nghe bất kỳ ai có giải pháp.”

Có lẽ phải có người gửi cho ông Adams một đoạn băng VHS của phim “Kinderarten Cop” có cảnh một em mẫu giáo nói rằng “Con trai có dương vật, con gái có âm đạo.”

Các tay đấm Imane Khelif của Algeria và Lin Yu-ting của Đài Loan không có dương vật nhưng lại có nhiễm sắc thể XY.

Nếu bạn đang thắc mắc về vấn đề này thì việc họ có nhiễm sắc thể XY có nghĩa là họ là đàn ông.

Việc cặp đôi này có nhiễm sắc thể XY đã được xác nhận vào ngày 25 tháng 3 năm 2023, khi Chủ tịch Hiệp hội Quyền anh Quốc tế Umar Kremlev tuyên bố họ sẽ bị cấm thi đấu quyền anh.

Tất nhiên, cánh tả tiến bộ (progressive left) phàn nàn rằng cặp đôi này trông giống người nữ, được xác định là người nữ khi sinh ra và đã sống như những người nữ.

Chúng được lập luận theo kiểu như thế này:

Hãy tin vào khoa học. Ngoại trừ thứ nhiễm sắc thể đó. Mặc dù nó đã được xác nhận qua sự đánh giá của các khoa học gia trong ngành kể từ năm 1881 nhưng đừng tin họ!’

Vì vậy, xin nhắc lại, Khelif và Lin Yu-ting không có vật gì nguy hiểm giữa hai chân nhưng họ có nhiễm sắc thể XY.

Và sự thực là như thế đó. Họ là nam giới. Chấm dứt. Đây không phải là chuyện phức tạp gì cả.

Tình trạng của họ được gọi là DSD, viết tắt của Difference of Sexual Development – Sự Khác Biệt Của Phát Triển Giới Tính.

Họ không phải là “Đa Dạng Giới Tính.”

Tuy nhiên DSD là một tình trạng thực tế và bị gây ra bởi khiếm khuyết di truyền, trong trường hợp này, một người đàn ông sinh học (chúng tôi biết họ là nam vì họ có nhiễm sắc thể XY) thiếu thụ thể để tạo ra cơ quan sinh dục nam bên ngoài.

Thông thường nhất, đặc biệt là ở các nước đang phát triển, những người nam như thế này – vì không có dương vật – nên khi sinh ra thì bị xác định là nữ và bị nuôi dưỡng lớn lên như là con gái.

Nhưng khi bước vào tuổi dậy thì, thân thể của họ bắt đầu sản xuất kích thích tố nam,

testosterone, ở mức bình thường, kết thúc bằng sức mạnh, cơ bắp, chiều cao và sức mạnh của những người đàn ông khác.  Caster Semenya, người giành huy chương vàng 800m nữ tại Rio, mắc phải tình trạng này.

Một số người đã thắc mắc tại lệnh cấm thi đấu của Hiệp hội Quyền Anh Quốc Tế – mà IOC đã phớt lờ đi – không có phần công bố kết quả xét nghiệm y tế.

Vâng, họ không thể, vì kết quả y tế được bảo vệ giữ kín nhiệm.  Công bố ra thì IBA sẽ bị kiện.

Dĩ nhiên là Khelif và Lin có thể tiết lộ đưa ra các bài kiểm tra. Nhưng họ đã chọn không làm như vậy.

Tôi tự hỏi tại sao?

Và cặp đôi này có thể đã thách thức phán quyết của IBA. Nhưng Lin thì không. Và Khelif đã rút lại lời thách thức của mình trước khi nó có thể được tiến hành thông qua Tòa Án Trọng tài Thể thao.

Tại sao họ không tận dụng cơ hội để chứng minh rằng họ là nữ một cách không thể chối cãi và ràng buộc về mặt pháp lý tại một tòa án hoàn toàn độc lập?

Tôi tự hỏi tại sao.

Điều đáng chú ý là mọi quyết định của Tòa án Trọng tài Thể thao đều là thông tin công khai. (Thông qua CAS mà chúng ta biết Caster Semenya có nhiễm sắc thể XY)

Bây giờ bạn biết tại sao.

Nhưng quay lại Sự khác biệt về phát triển giới tính (DSD). Có ba điều bạn nên

biết về tình trạng này.

Trước hết chúng ta cần có lòng cảm thương đối với những người mắc phải tình trạng này vì phải sống với nó là một điều thật vô cùng khó khăn.

Thứ hai, các nhà hoạt động chuyển giới đã sử dụng những người mắc phải chứng DSD để cố gắng chứng minh rằng giới tính tình dục tồn tại trên một phạm vi rộng – thực tế không phải vậy. Giới tính tình dục là nhị phân (nam hay nữ – LND).

Sau cùng, sau khi IOC bỏ thử nghiệm giới tính để ưu ái lấy việc tự nhận dạng vào năm 1999 thì các huấn luyện viên thể thao ở một số quốc gia bắt đầu tìm kiếm nam giới mắc DSD để huấn luyện cho các cuộc thi đấu dành cho nữ

Vì vậy, nói cho rõ ở đây, Hiệp Hội Quyền Anh Quốc Tế đã cấm Khelif của Algeria và Lin

Yu-ting sau khi xác định họ có nhiễm sắc thể XY.

Việc họ rõ ràng không có dương vật không phải là bằng chứng cho thấy họ là nữ hoặc họ có thể dạng giới tính ở giữa nam và nữ (thực tế không phải là như vậy). Đúng hơn, đó là triệu chứng của một khiếm khuyết trong quá trình phát triển giới tính của họ.

Nói cách khác, họ là những người đàn ông mắc chứng bệnh DSD cần được đối xử với lòng trắc ẩn nhưng không được tham gia các môn thể thao dành cho nữ.

  1. Cách IOC đặt ưu tiên cho sự bao gồm hơn là sự công bằng.

IOC gần đây đã ban hành một tài liệu khung về giới tính trong đó tuyên bố rằng “không được cholà có lợi thế” chỉ vì đối thủ là nam hoặc có DSD.

Mọi người đều biết điều đó thật nực cười.

Nhưng tài liệu khung về giới tính đó nêu rõ rằng “bao gồm” là nguyên tắc chỉ đạo của nó.

Tôi biết bạn đang nghĩ gì. Thế còn sự công bằng thì sao?

Sự công bằng thậm chí không phải là nguyên tắc thứ hai của IOC. Sau “bao gồm”, họ liệt kê “phòng ngừa tác hại” là ưu tiên kế tiếp.

Không ngăn ngừa tổn hại cho phụ nữ – chẳng hạn như Angela Carini, người đã bỏ cuộc với Khelif sau 45 giây với nghi ngờ bị gãy mũi.

Thay vào đó, IOC tập trung vào việc ngăn ngừa tổn hại đối với những người đàn ông được họ xác định là phụ nữ.

IOC quan tâm đến việc bảo vệ những người thuộc hạng mục nữ khỏi bị chế giễu và trừng phạt bởi vì, hãy quay lại nguyên tắc đầu tiên về “bao gồm.”

Xin lỗi các cô.

Các nguyên tắc hướng dẫn riêng của IOC chỉ nhằm mục đích tăng quyền lợi và quyền thế cho sự thù nghịch phụ nữ và đặt họ vào chỗ nguy cơ bị tổn hại về thể chất.

  1. Cách IOC đảm bảo việc báo cáo các sự kiện được che giấu kín để bảo vệ những người nam mà họ cho người nữ.

Ủy ban Olympic quốc tế đã đưa ra hướng dẫn dành cho các nhà báo đưa tin về Thế vận hội, giúp liệt kê “các từ ngữ cần tránh”.

Các thuật ngữ cần tránh bao gồm “sinh ra là nam”, “sinh ra là nữ”, “nam về mặt sinh học” và

“nữ về mặt sinh học”.

IOC cho biết những điều khoản như vậy là “phi nhân đạo”.

Hừm.

Một điều thú vị nữa là phụ nữ bị cấm thi đấu môn nhảy trượt tuyết (ski jump) cho đến năm 2014 vì sợ một vụ va chạm có thể làm tổn thương tử cung của họ.

Thế mà hiện nay chúng ta đang ở vào năm 2024, cho phép phụ nữ bị đàn ông đập vào mặt và đấm vào bụng. Thật ngạc nhiên là hệ tư tưởng chuyển giới lại khinh miệt phụ nữ đến mức nào.

IOC, vốn đã hoàn toàn bị cánh tả cấp tiến (bạn có xem Lễ khai mạc không?) từ chối bảo vệ phụ nữ, vì vậy phụ nữ phải tự bảo vệ mình.

Nữ võ sĩ đánh bốc người Ý Angela Carini bỏ cuộc thay vì tiếp tục đấu với Khelif. Nhưng lẽ ra cô ấy không cần phải tự loại mình ra khỏi cuộc thi đấu để được an toàn. Lẽ ra IOC phải có can đảmloại đàn ông khỏi cuộc thi đấu dành cho nữ.

Tại sao IOC không làm điều đó? Tại sao họ không “tuân theo khoa học” như họ vẫn nói?

Có phải để lấy lòng các nhà tài trợ Mỹ?

Có phải để giữ được “tính thích ứng”?

Có phải họ cực kỳ kỳ thị giới tính?

Đó có thể là sự kết hợp của tất cả những điều kể trên.

Trừ khi IOC đảo ngược quyết định, Paris sẽ được nhớ đến là Thế vận hội đã phê chuẩn cho phépbạo lực đối với phụ nữ. Huy chương dành cho nam đánh nữ.

Trong khi đó, công chúng – bối rối khi nói về mức độ testosterone và sự bao gồm – lại bối rối hơn bao giờ hết về thế nào là phụ nữ.

Nó thực sự hoàn toàn rất đơn giản.

Cho phép Khelif và Lin Yu-ting thi đấu quyền anh nữ là sai về mặt đạo đức, nguy hiểm về thể chất, gây chia rẽ về mặt văn hóa và sai trật về mặt sinh học.

IOC, những người ủng hộ họ trên các phương tiện truyền thông và những người tốt nhẹ dạ, những người cổ vũ họ dưới danh nghĩa “bao gồm” hay “hòa nhập” đều có mức đáng tin cậy là con số không, zero.

 

Lược dịch: Ngọc Nga (BBT)

Nguồn: https://dailydeclaration.org.au