Tại sao những người trẻ rời khỏi hội thánh? Nếu tôi có một đô la cho mỗi lần tôi nghe câu hỏi này, tôi sẽ có rất nhiều tiền. Và tôi hiểu. Tỷ lệ người trẻ rời khỏi nhà thờ đang ở mức đáng báo động. Dường như là mỗi người trong chúng ta cũng từng trải qua một tuổi trẻ vứt bỏ niềm tin của mình, dù trực tiếp hay gián tiếp. Nó thật tàn khốc.
Vậy, Hội thánh cần thay đổi như thế nào? Mặc dù câu hỏi này cần được giải quyết, nhưng tôi không nghĩ rằng nó cung cấp câu trả lời cho vấn đề.
Hãy gắn bó với tôi, tôi đang đi đến một câu trả lời khác hơn là hội thánh.
Bạn thấy đấy, tôi tin rằng cha mẹ là mối liên hệ chính giữa những người trẻ và Chúa. Không phải nhà thờ. Trong cuốn sách “Tìm Kiếm Linh Hồn Của Mình”, Christian Smith nói điều này: Ảnh hưởng xã hội quan trọng nhất trong việc hình thành đời sống tôn giáo của những người trẻ tuổi là đời sống tôn giáo do cha mẹ họ làm gương và dạy dỗ cho họ.
Trong cuộc phỏng vấn với Tiến sĩ. Kara Powell và Chap Clark, Smith thậm chí còn đi xa hơn: Khi nói đến niềm tin của trẻ em, cha mẹ sẽ có được những gì họ đang có.
Ái chà. Điều đó là rất thật.
Đây là điều chúng ta đồng ý với nhau. Thưa các bạn là cha mẹ, bạn đang vẽ một bức chân dung của Chúa cho con cái của bạn trong mỗi ngày. Mỗi lời nói, hành động và cuộc trò chuyện đều là một nét vẽ. Và khi con cái bạn chuẩn bị rời khỏi gia đình, chúng đang nhìn chăm chăm vào bức chân dung của Chúa. Một bức chân dung định hình hành động và quyết định của chúng về đức tin tiến bước về phía trước.
Có ngoại lệ không? Chắc chắn là có. Với tư cách là một mục sư đặc trách giới trẻ, tôi đã chứng kiến những người trẻ rời bỏ Chúa Giê-su, mặc dù đức tin của cha mẹ họ rất vững chắc. Tôi cũng thấy những người trẻ tiếp tục vào đại học với lửa của Chúa, mặc dù cha mẹ của họ có đức tin lung lay và hay thay đổi. Vì vậy, đây không phải là vấn đề trắng đen. Có một số ngoại lệ.
Nhưng với tư cách là cha mẹ, liệu bạn sẽ đóng một vai trò to lớn trong việc hình thành đức tin của con cái mình không? Không nghi ngờ gì nữa. Với những gì đã nói, tôi muốn chỉ ra một số điều mà người trẻ cần ở cha mẹ của họ. Tôi trình bày những điều này với tư cách là một người đã rời bỏ Chúa trong một mùa giải ở trường đại học, một người phục vụ những người trẻ mỗi ngày và một người đam mê tiếp cận thế hệ nối tiếp.
Dưới đây là bảy điều mà các bạn trẻ cần từ cha mẹ để họ không bỏ rơi Chúa.
1) Họ cần bạn ngừng giao niềm tin của họ cho các nhà lãnh đạo thanh niên.
Tôi lớn lên trong hội thánh. Nhưng tôi chưa bao giờ là thành viên của một nhóm thanh niên. Tôi không được đào tạo chính thức về mục vụ thanh thiếu niên. Vì vậy, khi tôi nhảy vào mục vụ giới trẻ, tôi hoàn toàn mới mẻ.
Trong vài tháng đầu tiên, tôi nhận thấy có điều gì đó đáng báo động. Có vẻ như cha mẹ coi tôi là người chính chịu trách nhiệm về sự phát triển tinh thần của con cái họ. Tại sao điều này lại đáng báo động? Kinh thánh không đề cập đến mô hình này.
Thật không may, hầu hết các nhà thờ đã tạo ra mớ hỗn độn này. Và củng cố nó. Lịch đầy ắp các sự kiện, và một áp lực văn hóa đặt ra đối với những người trẻ tuổi để có được một ngôi huy chương vàng cho sự tham dự hoàn hảo. Đừng hiểu lầm tôi. Tôi không chống lại chức vụ giới trẻ. Tôi nghĩ nó là một công cụ tuyệt vời để xây dựng niềm tin trong giới trẻ.
Nhưng có một vấn đề khi mục vụ giới trẻ trở thành CÔNG CỤ.
Thưa các bậc cha mẹ, quý vị có trách nhiệm chính là xây dựng niềm tin cho con cái của bạn. Các nhà lãnh đạo thanh niên tồn tại để trang bị cho bạn và bổ sung cho công việc bạn đang làm trong gia đình. Họ không tồn tại để thay thế bạn.
2) Họ cần bạn quan tâm nhiều đến những gì họ đang phải tranh chiến cũng như bạn quan tâm đến sự cứu rỗi của họ.
Lớn lên, tôi nhớ rất nhiều cuộc trò chuyện với cha mẹ tôi về lễ báp têm. Nhóm tín hữu nơi của tôi rất coi trọng phép báp têm. Quá cao. Đó là cách tôi cảm thấy, ít nhất. Tôi càng ngày càng ghét từ “báp têm”, và với mỗi cuộc trò chuyện về lý do tại sao tôi cần phải làm báp têm, tôi đã rời xa Chúa thêm một bước nữa.
Có lẽ hành động đó là không công bằng với những người đã yêu thương và quan tâm đến vấn đề báp têm của tôi. Nhưng đó là một tình trạng mà tôi cảm nhận là tôi phải chịu đựng hơn là được chăm sóc và khích lệ. Nghe thật lạ lùng, tôi cần ai đó quan tâm nhiều đến những trăn trở của tôi như họ đã quan tâm về sự cứu rỗi của tôi. Và tôi đã đấu tranh rất nhiều ở trường trung học. Tôi đã tìm kiếm khắp nơi để nhận ra mình là ai. Tôi đã đấu tranh với dục vọng và nội dung khiêu dâm. Tôi đi trên những con đường tối tăm để tìm kiếm phương hướng.
Dường như mọi người cho là sự cứu rỗi của tôi là điều duy nhất quan trọng. Để rồi sau cùng, tôi bắt đầu nhìn thấy Chúa theo cách này. Ngài không có nhiều điều để nói về những những trăn trở và tranh chiến hiện tại của tôi. Ngài chỉ muốn tôi được “cứu”. Và tôi không quan tâm lắm đến một vị Chúa không thông hiểu về tình hình hiện tại của tôi. Vì vậy, tôi bỏ đi.
Đây là những gì tôi học được từ mùa giải đó. Trong khi tất cả những người nói chuyện với tôi đều chân thành, tôi tin rằng họ đang cố gắng tạo ra sự cứu rỗi của tôi. Con người không có sức mạnh để cứu ai đó. Đó là công việc của Chúa.
Bạn không thể chế tạo ra sự cứu rỗi. Nhưng bạn có thể cho mọi người thấy tình yêu thương của Đức Chúa Trời. Hỡi các bậc cha mẹ, những gì bạn có thể làm là bày tỏ tình yêu thương của Đức Chúa Trời đối với con cái mình. Điều này bắt đầu bằng cách giúp họ xem những tranh chiến và trăn trở hiện tại của họ là mối quan tâm của Đức Chúa Trời. Ngồi xuống với con cái của bạn. Nói chuyện với chúng. Cho chúng thấy ân sủng của Chúa.
Khi bạn làm điều này, phúc âm sẽ trở nên sống động. Bởi vì phúc âm không chỉ thông báo về sự cứu rỗi. Nó thông báo mọi thứ. Nghiện. Cám dỗ. Các vấn đề về danh tính. Và một khi con cái của bạn thấy rằng Chúa đi cùng chúng qua những khó khăn của chúng, chúng sẽ có mong muốn mạnh mẽ hơn để trao cuộc đời của chúng cho Ngài.
3) Họ cần bạn trả lời các câu hỏi mà họ đang hỏi.
Văn hóa ngày nay vô cùng phức tạp và phức tạp. Những người trẻ tuổi nhìn thấy tất cả mọi thứ. Thông tin (tốt và xấu) có sẵn theo yêu cầu. Và khi những người trẻ tuổi chiến đấu với những câu hỏi khó về tình dục và các vấn đề xã hội, cùng với nhiều thứ khác, thì rất đáng lo ngại là thế gian đang hình thành quan điểm của những người trẻ. Mọi bài báo. Mọi cuộc trò chuyện. Mọi video.
Điều quan trọng hơn bao giờ hết là cha mẹ hãy mở ra không gian để thảo luận về những chủ đề khó. Đã đến lúc ngừng làm ngơ trước những câu hỏi phổ biến trong cuộc sống của con bạn. Ngây thơ không phải là một cái cớ. Lúng túng và căng thẳng cũng không phải là lý do bào chữa.
Tôi chưa bao giờ có một cuộc trò chuyện (ít nhất là tôi không nhớ) với bất kỳ người lớn nào về tình dục khi lớn lên. Không có nói gì về dục vọng. Không có nói gì về thiết kế của Chúa cho sự trong sạch. Không có nói gì về thủ dâm. Tôi chưa bao giờ có cuộc nói chuyện về rượu. Tôi đang chiến đấu với những câu hỏi này, nhưng những người theo đạo Tin Lành không ở đó để cho tôi câu trả lời. Vì vậy, tôi đã cố gắng tự mình tìm ra nó. Bạn chỉ có thể tưởng tượng điều đó đã diễn ra như thế nào đối với tôi.
Vâng, những cuộc trò chuyện này thật khó xử. Vâng, chúng tạo ra căng thẳng. Nhưng con bạn đang hỏi về chúng. Trừ khi bạn tạo không gian cho các câu hỏi khó, chúng sẽ chuyển sang các nguồn khác để tìm câu trả lời. Và điều đó thường không kết thúc tốt đẹp.
4) Họ cần bạn ngừng bảo vệ họ.
Thế giới bị tan vỡ. Tôi không tranh luận về điều đó. Có vẻ như thế giới của chúng ta tội lỗi hơn bao giờ hết.
Nhưng tôi tự hỏi phản ứng sẽ ra sao nếu cùng một chiếc kính hiển vi được đặt trên các thành phố như Ê-phê-sô và Cô-rinh-tô? Trong thời của Phao-lô, Ê-phê-sô đã bị các thuật phù thủy chiếm lấy. Vào mỗi mùa xuân, khoảng 1.000.000 người đã đến đền thờ Artemis, nơi chứa đầy gái mại dâm. Những người này không đến đền thờ để nói về thời tiết.
Thành phố Ê-phê-sô đã tổ chức lễ hội thần Dionysus là thần của mùa màng và rượu. Đây là một lễ hội chuyên về uống rượu.
Vậy, Phao-lô hướng dẫn người Ê-phê-sô phản ứng như thế nào giữa một nền văn hóa phủ đầy tội lỗi? Ông bảo họ hãy mặc áo giáp của Đức Chúa Trời (Ê-phê-sô 6: 10-20). Nói cách khác, hãy nhảy vào cuộc chiến. Phao-lô không hiểu thần học về sự rút lui. Không có những điều như vậy. Ông mong đợi các Cơ đốc nhân ở Ê-phê-sô tham gia vào nền văn hóa để chiến đấu với chúng chứ không phải chạy trốn khỏi nó.
Khi mục tiêu cuối cùng là đảm bảo con cái của chúng ta không bao giờ đối diện với những điều xấu xa của thế gian, thì chúng ta không chỉ làm điều bất công về mặt xã hội cho chúng mà còn cướp đi khỏi chúng quyền năng biến đổi của phúc âm.
Là cha mẹ, mục tiêu của bạn không nên là dạy con bạn cách chạy trốn khỏi cái ác. Mục tiêu của bạn phải là chỉ cho chúng cách tương tác đối phó với nó. Vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời. Trong những không gian đó, chúng sẽ thấy phúc âm. Và tin lành sẽ trở thành hiện thực với chúng.
5) Họ cần thấy Chúa là sâu xa hơn là những luật lệ và việc đi nhà thờ.
Mọi quyết định, mọi suy nghĩ và mọi hành động đều hướng đến điều này: Tôi đặt niềm tin vào ai? Kara Powell
Nhìn lại thời thơ ấu của tôi, đây là yếu tố quan trọng nhất trong đức tin của tôi khi tôi chuyển tiếp vào đại học. Tôi cần thấy rằng cha mẹ tôi tin tưởng những lời hứa của Chúa. Tôi cần thấy rằng cha mẹ tôi đã đưa ra các quyết định như thể Chúa có thật và đang sống, chứ không phải một bộ quy tắc hay danh sách “nên làm và không nên”. Tôi nhận được điều đó từ mẹ tôi. Không quá nhiều từ bố tôi.
Và cho đến khi Đức Chúa Trời vây quanh tôi với những người làm khuôn mẫu cho sự tin cậy vững chắc nơi Ngài, tôi nghĩ việc đi theo Chúa Giê-xu chỉ là một mảnh ghép của một trò chơi ghép rất nhiều mảnh.
Các bậc cha mẹ, đặc biệt là những người cha, đừng bao giờ đánh giá thấp tác động của những quyết định của bạn đối với con cái. Chúng cần thấy bạn tin cậy Chúa với thời gian và tiền bạc của bạn. Chúng cần thấy bạn tiếp cận công việc của mình như tiếp cận một cánh đồng sứ mệnh. Chúng cần thấy bạn yêu mọi người tốt. Tất cả mọi người. Chúng cần thấy bạn tin cậy những lời hứa của Đức Chúa Trời trong Kinh thánh.
Nếu bạn tôn sùng lối sống chỉ là đi lễ nhà thờ và đạo đức, con cái của bạn sẽ nhận thấy lối sống đó. Và có ai muốn đi theo một Đức Chúa Trời, Đấng chẳng hơn gì luật lệ và biểu hiện trong bốn bức tường của một tòa nhà? Tôi chắc chắn là không.
6) Họ cần nhìn thấy sự đấu tranh và nghi ngờ của bạn.
Bạn cần phải mạnh mẽ vì con cái của bạn. Chúng cần thấy rằng bạn có. Tôi hiểu điều đó. Nhưng hãy trở thành hiện thực trong một giây. Chúa thật lạ lùng. Đức tin không dễ dàng mà có. Một số câu hỏi về Chúa không có câu trả lời dễ dàng. Có lẽ bạn đã từng trải qua những ngày mà bạn tưởng như là bạn phải bỏ cuộc.
Hãy tham gia một buổi tiệc. Tôi muốn bạn gặp một số người. Đây là những sứ đồ. Vâng, những người đã đi cùng Chúa Giê-xu và khởi đầu hội thánh. Đúng, họ đang ở bữa tiệc “Tôi đã nghi ngờ đức tin của mình vào một thời điểm nào đó”.
Các bậc cha mẹ, con cái của bạn có những điều nghi ngờ. Và chúng cần thấy rằng bạn cũng có những nghi ngờ. Nếu không, khi các câu hỏi về Chúa xảy đến, con bạn sẽ tự tìm hiểu chúng hoặc chuyển sang một nguồn khác để tìm câu trả lời. Cả hai đều là những lựa chọn xấu.
Tôi không bảo bạn phải có giờ xưng tội mỗi đêm. Nhưng có sức mạnh trong tính dễ bị tổn thương và tính xác thực. Con bạn cần biết bạn là con người. Và chúng cần biết con đường dẫn đến sự thân mật với Đức Chúa Trời bao gồm những thời mùa của sự nghi ngờ và tranh chiến.
7) Họ cần bạn cầu nguyện xin Chúa xây dựng và duy trì đức tin của họ.
Các bậc làm cha làm mẹ, trong hành trình đặt nền tảng đức tin cho con cái, không gì quan trọng hơn lời cầu nguyện. Hãy cầu nguyện cho con cái của bạn. Cầu nguyện với con cái của bạn. Hằng ngày.
Phần tuyệt vời nhất trong ngày của tôi là khi các con trai của tôi nằm trên giường và xin Tiffani và tôi cầu nguyện cho chúng. Tôi cũng biết sẽ có một ngày khi chúng không yêu cầu chúng tôi cầu nguyện cho họ. Thay vào đó, chúng tôi sẽ phải chiến đấu vượt qua căng thẳng và cầu nguyện cho chúng mặc dù họ không nhất thiết muốn chúng tôi làm những điều này cho chúng. Nhưng chúng tôi cam kết cầu nguyện cho chúng mỗi đêm.
Tôi vĩnh viễn biết ơn mẹ tôi. Bà thật tuyệt vời! Và tôi tin chắc rằng đức tin của tôi là sản phẩm của sự tận tâm cầu nguyện không ngừng của bà. Tôi nghĩ rằng mẹ tôi đã cầu nguyện rất nhiều đến nổi cuối cùng Chúa đã cảm thấy mệt mỏi khi nghe bà ấy yêu cầu Ngài biến đổi cuộc sống của tôi. Vì vậy, sau nhiều năm nghe hàng ngàn phiên bản của cùng một lời cầu nguyện, Ngài đã gọi tôi trở về nhà. Và từ đó trở đi tôi đã không quay nhìn lại sau lưng.
Ngay cả khi con bạn cách xa Chúa một quãng đường dài, Ngài chỉ cách xa chúng bằng khoảng cách của một lời cầu nguyện.
Đừng bao giờ ngừng cầu nguyện cho những con trẻ của bạn. Đừng để hoàn cảnh hiện tại của chúng ảnh hưởng đến quyền năng của Đức Chúa Trời. Ngay cả khi con bạn cách xa Chúa nhiều năm ánh sáng, Chúa chỉ cách xa chúng một lời cầu nguyện. Một lời cầu nguyện có thể thay đổi mọi thứ.
Hỡi các cha mẹ, các bạn đang vẽ một bức chân dung của Chúa cho các con cái của các bạn. Bức tranh ấy trông như thế nào?
Không bao giờ là quá muộn để bắt đầu đầu tư vào đức tin của con cái bạn. Chúa không hoạt động như tiền. Kết quả đức tin của con bạn không nhất thiết phải được xác định bởi thời gian bạn đặt vào. Chúa không bị giới hạn trong những điều như vậy.
Cũng không bao giờ là quá sớm để bắt đầu. Hãy đặt quỹ đạo niềm tin cho con bạn ngay từ bây giờ.
Hội thánh đóng một vai trò quan trọng trong đức tin của con cái bạn. Nhưng trách nhiệm chính là của bạn, cha mẹ. Bạn hiểu rồi đấy. Chúa sẽ không bao giờ giao cho bạn một nhiệm vụ và không trang bị cho bạn để làm việc đó. Con bạn không cần người vui tính nhất, hiểu biết nhất hoặc người giao tiếp tốt nhất để xây dựng niềm tin của chúng. Họ cần bạn.
Vì vậy, hãy cung cấp cho chúng những gì chúng cần.
Theo kinh nghiệm của bạn đọc, tuổi trẻ cần gì từ cha mẹ của họ để xây dựng một đức tin lâu dài? Hãy để lại bình luận bên dưới và chúng ta hãy tiếp tục cuộc trò chuyện.
Tôi yêu tất cả các bạn. Nguyện vinh quang đời đời thuộc về Đức Chúa Trời. Amen!
Ánh Dương
(Lược dịch theo: churchleaders.com)