Tôi ước rằng tôi có thể nói về đời sống cầu nguyện của tôi là kiên định, xác thật với một đức tin mạnh dạn, nhưng tôi phải thành thật thưa rằng, cầu nguyện là một trong những nơi mà tôi phải tranh chiến nhiều nhất trong cuộc đồng hành với Chúa.
Tôi chiến đấu với việc phải làm nhịp sinh hoạt chậm lại để có thể cầu nguyện, phải tìm một nơi yên tĩnh để có thể một mình cầu nguyện, phải cố gắng cầu nguyện cho những điều lớn với đức tin lớn, phải làm sao giữ được lòng kiên định và nóng cháy. Có nhiều lúc tôi phải tranh chiến để có thể giữ được lời hứa cầu nguyện cho một người. Tôi nhận ra chỗ mà tôi phải tranh chiến nhiều nhất là lòng trông đợi. Tôi khám phá ra tôi cầu nguyện theo thông lệ nhiều hơn là tôi tưởng.
Tôi yêu thích những lúc hiệp lại cầu nguyện tại hội thánh vì nó nhắc tôi cầu nguyện với đức tin và lòng trông đợi. Mỗi tuần, hội thánh nơi tôi có giờ hiệp nguyện và đó là một hình ảnh thật đẹp. Thật ở đó có một bầu không khí của sự trông đợi. Không thể có cách nào khác để giải thích lý do tại sao mà trong ngày giữa tuần có đến vài trăm người đến để cầu nguyện.Chúng tôi không đến để “diễn” sự cầu nguyện. Chúng tôi có mặt để cầu nguyện để thấy Chúa đang vận hành.
Khi tôi đảo mắt nhìn quanh căn phòng của buổi cầu nguyện tối hôm trước, tôi cảm biết ra Chúa bắt đầu chỉ ra điều này cho tôi. Tôi thấy những bàn tay đặt trên kẻ bệnh và những tấm lòng tan vỡ với một sự trông đợi chữa lành. Tôi thấy những cái đầu cuối xuống và những bàn tay vỗ tay với một sự trông đợi của hy vọng. Tôi thấy cả phòng nhóm đứng lên dơ tay lên cao với lòng trông đợi sự hiện diện của Ngài.
Quý vị có thể nghĩ rằng thật không hợp lý chút nào khi cầu nguyện mà lại không trông mong một điều gì đó sẽ xảy ra – nhưng tôi có thể đảm bảo với quý vị là đó là một điều thật dễ dàng xảy ra.
Không phải là tôi nghi ngờ về quyền năng của Chúa; nhưng là tôi dễ rơi vào cái khuôn mẫu cầu nguyện theo danh sách. Tôi có thể làm một công tác cầu nguyện tôn giáo thay vì làm một điều thuộc về bản tính tự nhiên của mối quan hệ giữa tôi với Ngài. Thay vì cầu nguyện với sự hết lòng trông đợi, tôi thường thấy ra mình chỉ cầu nguyện theo thói quen vận hành sinh hoạt. Tôi để cho cầu nguyện trở thành một kỷ luật hơn là sự vui mừng – là bổn phận hơn là tận hiến tương giao.
Cầu nguyện không có sự trông mong là cầu nguyện không với quyền năng. Và điều tôi học khi nhìn phòng nhóm ngập tràn những lời cầu nguyện trông đợi là nếu tôi cầu nguyện không với lòng trông mong tức là tôi đang cầu nguyện không với đức tin. Cầu nguyện không với đức tin không phải là cầu nguyện – mà chỉ là một nghi thức tôn giáo trống rỗng.
Cầu nguyện không bao giờ là một tiết mục của một danh sách cần làm hay chỉ là những lời trống rỗng vang trong không khí. Thật vậy, Chúa Giê-su cảnh cáo về loại cầu nguyện không với đức tin và tấm lòng này trong Ma-thi-ơ 6:7: “Khi các con cầu nguyện, đừng dùng những lời sáo rỗng như dân ngoại; vì họ nghĩ hễ nói nhiều thì được nhậm.“
Một cách giản đơn, cầu nguyện là một cuộc đối thoại với Chúa với đức tin. Đó là một hành động hạ mình xuống để đem những quan tâm tự nhiên của con người chúng ta đến với một Đức Chúa Trời siêu nhiên.
Tôi không nghĩ rằng cầu nguyện là phải theo một cách duy nhất nào đó để Chúa có thể nghe được chúng ta. Tôi không nghĩ rằng chúng ta phải quỳ bên giường hay đóng kín mình trong một phòng cầu nguyện. Và tôi không tin là lời cầu nguyện thật dài sẽ gây ấn tượng với Chúa hay lời cầu nguyện ngắn không làm Ngài vui lòng.
Tôi chỉ nghĩ rằng Ngài muốn chúng ta thật lòng với Ngài và hãy cầu nguyện với bất cứ lượng đức tin nào mà chúng ta có thể gom lại.
Chúng ta có thể luôn luôn cầu nguyện với lòng trông đợi, vì Chúa luôn luôn nghe và trả lời những lời cầu nguyện của chúng ta. Có thể đó không phải là một lời chấp nhận “Yes,” nhưng đó luôn luôn là điều tốt nhất, cho dù trong lúc đó chúng ta không hiểu được.
Tôi thích trích ở đây lời giải thích của Tim Keller
[bs-quote quote=”Chúa sẽ ban cho chúng ta hoặc là điều chúng ta cầu xin hoặc là điều chúng ta sẽ cầu xin nếu chúng ta biết những điều Ngài biết.” style=”style-19″ align=”center”][/bs-quote]
Đừng bao giờ quên rằng chúng ta đang cầu nguyện với một Đức Chúa Trời làm mọi sự lớn lạ (Thi Thiên 77:14)
Một Đức Chúa Trời khiến kẻ chết sống lại và chữa lành mọi tấm lòng bị tan vỡ (Thi Thiên 147:3)
Một Đức Chúa Trời khiến kẻ mù được sáng mắt và kẻ yếu đuối trở nên nên mạnh mẽ (Ê-sai 40:29)
Ánh Dương
(Lược dịch theo: churchleaders.com)