10 ĐỨC VUA GIAO CHÌA KHÓA CỦA NGÀI CHO BẠN
Chúa Jêsus là Chủ tể vũ trụ này. Ngài tạo dựng những vật thấy được và những vật không thấy được – thế giới vật chất, con người và cõi linh giới thiên sứ (Gi 1:3, Cool 1:16). Mọi hữu thể trên trời (ngoại trừ thân vị của Ba Ngôi Đức Chúa Trời) đều được dựng nên bởi Chúa Jêsus. Các linh sa ngã và theo Sa-tan đều đã được Chúa Jêsus dựng nên trước đó và Ngài vẫn làm chúa tể tối cao của họ. Hiện nay, họ không quỳ trước Ngài, nhưng một ngày kia họ sẽ quỳ “không phải bởi sự đầu phục, vì lúc đó đã quá muộn” nhưng bởi chỉ nhận biết chỉ mình Ngài là Chúa. Sa-tan và tất cả thuộc hạ của nó không thể vượt quá giới hạn mà Chúa Jêsus cho phép (Gióp 1:10, 12; 2:6; I Vua 13:4). Ngày đó đang đến nhanh khi Sa-tan và tất cả tà linh đều bị quăng vào hồ lửa và sẽ không còn chống nghịch Đức Chúa Trời hay loài người nữa.
Với tất cả công cụ kỹ thuật tiên tiến nhất, khoa học không thể khám phá ra sự kỳ bí của quyền năng duy trì điều khiển cõi vũ trụ này. Nguồn năng lực nào đã giữ cho các hạt điện tử trong mỗi đơn vị nguyên tử chuyển động theo quỹ đạo xung quanh nhân với tốc độ tương đương với ánh sáng? Năng lực nào đã điều khiển các chùm sao di chuyển trên bầu trời kia, suốt thế kỷ này qua thế kỷ khác? Kinh Thánh đã đưa ra lời đáp. Tên Ngài là Jêsus (Hê 1:3).
Chúa Jêsus Christ là Đấng tể trị ngày nay. Như lời Ngài đã phán: “Hết cả quyền phép ở trên trời và dưới đất đã giao cho Ta” (Mat 28:18).
Chúa Jêsus nắm giữ chùm chìa khóa của lịch sử
Đức Giê-hô-va (Chúa Jêsus trước khi nhập thể) đã hai lần công bố trong Cựu Ước rằng: “Ta là đầu tiên và cuối cùng” (Êsai 44:6; 48:12). Chúa Jêsus lại tuyên xưng lẽ thật này trong (Khải 1:7; 22:13). Ngài là Đầu tiên vì Ngài là Đấng sáng tạo muôn loài vạn vật. Ngài là Đấng sau cùng vì Ngài có lời chung thẩm cho mọi sự. Ngài sẽ thực hiện chương trình muôn đời của Ngài dù cả loài người và ma quỉ đang cố sức phá hỏng điều này. Chúa Jêsus là Chúa của lịch sử. Ngài không bao giờ nhường quyền chủ tể cho bất kỳ ai. Bạn sẽ không hề hối tiếc khi đặt trọn đời mình vào tay vị Chúa tể của lịch sử này.
Chúa Jêsus nắm giữ chùm chìa khóa của sự chết và âm phủ
Chúa Jêsus là Đấng tể trị trên sự chết và âm phủ. Ngài công bố: “Ta là Đấng sống, Ta đã chết, kìa nay Ta sống đời đời, cầm chìa khóa của sự chết và âm phủ” (Khải 1:18). Không một vi trùng gây bệnh, tội phạm, hoặc kẻ khủng bố nào có quyền trên bạn nếu Chúa không cho phép. Không một cơn bão hay lũ lụt, không một thú dữ, thế lực hay thế quyền nào có thể làm hại được bạn mà không có sự cho phép của Ngài.
Điều này không bảo chứng rằng cuộc đời bạn sẽ thoát khỏi gian khổ hay là bạn sẽ sống trường thọ. Nếu bạn không tôn trọng các quy luật của Chúa về sức khỏe và sống bất cẩn, thì bạn sẽ gặt điều mình gieo. Bạn sẽ dễ gặp tai nạn hơn; bạn sẽ dễ nhiễm bệnh hơn. Tuy nhiên, điều đó có nghĩa là Chúa sẽ không cho phép bất kỳ điều gì làm hại đến chính “bạn”.
John Wesley nói: “Tôi là người bất tử cho đến khi công tác tôi đã được trọn”. Điều này có nghĩa là chừng nào bạn còn ở trong ý Chúa, còn nhạy bén và vâng theo sự dẫn dắt của Thánh Linh và chừng nào bạn còn chăm sóc thân thể mình, thì kỳ mạng của bạn không thuộc về sự rủi ro, thiên tai, loài người hoặc Sa-tan. Chúa Jêsus sẽ không cho phép bất cứ một điều gì đụng đến bạn ngoại trừ những điều mà Ngài muốn làm để đem lại lợi ích tốt đẹp đời đời cho bạn. Ngài có kế hoạch sử dụng bạn ngày nay và muôn đời. Ngợi khen Đức Chúa Trời, vì Chúa Jêsus cầm giữ chìa khóa của sự chết và âm phủ. Ngài sẽ không giao nó cho một ai cả.
Chúa Jêsus cầm giữ chìa khóa của Đa-vít
“Này là lời phán của Đấng thánh, chân thật, là Đấng có chìa khóa của Đa-vít, mở thì không ai đóng được, đóng thì không ai mở được” (Khải 3:7). Đấng Christ là Chúa của mọi cửa. Các cửa Ngài mở thì không ai hoặc ma quỷ nào đóng được. Các cửa Ngài đóng thì không ai dùng sức mạnh mở được, dù tất cả địa ngục đều mưu toan mở nó. Phao-lô nhận biết chính Chúa Jêsus đã mở các cửa cho ông trong suốt cả chức vụ mình (II Cô 2:12; Côl 4:3).
Nếu bạn tìm kiếm “một cái cửa lớn mở ra cho công việc có hiệu quả” như Phao-lô đã tìm được (I Cô 16:9) thì hãy nhớ rằng Chúa Jêsus chính là Đấng mở các cửa. Nếu bạn cần một cái cửa nào đóng sầm lại trước mặt Sa-tan, thì hãy nhớ rằng Chúa Jêsus là Đấng nắm giữ các chìa khóa này. Người ta có thể mở các cửa mà bạn và tôi vừa đóng, hoặc đóng các cửa mà bạn và tôi vừa mở, nhưng khi Chúa Jêsus bước vào khung cảnh này, thì không ai có thể thay đổi điều gì được. Ngài sẽ không bao giờ từ bỏ quyền tối thượng trên các cửa của cuộc đời bạn. Ngài nắm giữ chìa khóa của Đa-vít.
Chúa Jêsus sẽ giao cho bạn chùm chìa khóa của nước trời
Dù có một số chìa khóa mà Chúa sẽ không bao giờ giao cho bất kỳ ai, nhưng Ngài chờ đợi để giao cho bạn và tôi các chìa khóa của nước Trời. “Ta sẽ lập Hội thánh Ta trên đá này, các cửa âm phủ chẳng thắng được hội đó …Ta sẽ giao chìa khóa nước thiên đàng cho người; hễ điều gì mà ngươi buộc dưới đất cũng sẽ phải buộc ở trên trời, và điều gì ngươi mở dưới đất, cũng sẽ được mở ở trên trời” (Mat 16:18-19).
Chúa Jêsus đã tin cậy giao chìa khóa nước thiên đàng cho các môn đồ trên đất. Sứ điệp của Ngài khởi đầu được chia sẻ với Phi-e-rơ là người vừa đáp lại câu hỏi của Ngài: “Còn ngươi xưng Ta là ai?” (c.15). Khi Phi-e-rơ khẳng định Ngài là Chúa, thì Chúa Jêsus đã ban cho ông (và những người theo Ngài) thẩm quyền không thể tưởng để làm trọn mục đích mở mang nước Ngài trên đất.
Phi-e-rơ đã sử dụng chìa khóa ấy như thế nào? Ông đã buộc và mở ra sao? Chúa Jêsus vừa mới hứa rằng Ngài sẽ lập Hội thánh Ngài. Vì Ngài sẽ không còn ở trên đất trong thân xác loài người nữa để xây dựng Hội thánh, nên Ngài đang ủy trách nhiệm này cho Phi-e-rơ và các môn đồ khác. Trong việc buộc và mở, Chúa quan tâm nhiều đến việc xây dựng và phát triển Hội thánh hơn là vấn đề kỷ luật.
Theo ghi nhận về sự tăng trưởng của Hội thánh thời Tân Ước qua sách Công vụ, sự cầu nguyện và làm chứng đạo kết nối chặt chẽ đang khi Đức Thánh Linh hành động qua các môn đồ.
Đấng Christ đã giao một chìa khóa cho Phi-e-rơ trong ngày Lễ Ngũ tuần và ông đã vâng lời bước tới, mở cửa Hội thánh tiếp đón 3.000 tân tín hữu. Đấng Christ cũng đã giao một chìa khóa cho Ê-tiên. Ông vâng phục và bước thẳng vào thiên đàng. Nhưng cái chết tuận đạo của ông đã tác động đến Sau-lơ, sau đó đã trở thành nhà chinh phục linh hồn tội nhân vĩ đại nhất của Hội thánh đầu tiên. Đấng Christ đã ban một chìa khóa cho Phi-líp, người đã mở cửa Hội thánh cho xứ Sa-ma-ri. Ngài đã ban cho Phi-lip một chìa khóa nữa và sai ông đến đồng vắng. Phi-lip vâng lời và trên đường Ga-xa đã mở cửa cho hoạn quan Ê-thi-ô-pi và từ đó cho cả người châu Phi.
Đấng Christ đã ban cho Phi-e-rơ một chìa khóa khác, và ông đã mở cửa Hội thánh cho Cọt-nây và kết quả là mở cánh cửa cứu rỗi cho dân La mã ngoại bang. Đấng Christ tiếp tục ban các chìa khóa cho Phao-lô, khi Ngài mở rộng vương quốc Ngài, thành lập những Hội thánh ở khắp các thành phố – Phi-líp, Tê-sa-lô-ni-ca, A-then, Cô-rinh-tô, Ê-phê-sô, Cô-lô-se và tiếp tục đến các thành, làng không được nêu danh ở đây. Phao-lô duy trì sự vâng lời, giảng dạy, cầu nguyện và thành lập Hội thánh.
Chúa Jêsus cần có các Cơ Đốc Nhân tiếp tục công việc Ngài ở mọi thời đại. Lẽ thật này quan trọng đến mức Chúa Jêsus đã nhắc lại mạng lệnh của Ngài ít lâu sau đó ở cuối sách Ma-thi-ơ, sử dụng đại từ nhân xưng các ngươi bao gồm cả các tín đồ theo Phi-e-rơ: “Quả thật, Ta nói cùng các nguwoi, hễ điều gì các ngươi buộc ở dưới đất thì cũng sẽ buộc ở trên trời, và điều gì các ngươi mở ở dưới đất thì cũng sẽ mở ở trên trời. Quả thật, Ta lại nói cùng các ngươi, nếu hai người trong các ngươi thuận nhau ở dưới đất mà cầu xin bất cứ việc chi, thì Cha Ta ở trên trời sẽ cho họ. Vì nơi nào có hai ba người nhân danh Ta nhóm nhau lại, thì Ta ở giữa họ” (Mat 18:18-20).
Vì vậy, Đấng Christ tiếp tục lập Hội thánh Ngài ngày nay khi các môn đồ Ngài sử dụng các chìa khóa Ngài giao cho họ – mở cánh cửa cứu rỗi cho người khác, mở các xiềng xích Sa-tan đang cùm xích người ta, và trói buộc Sa-tan đang tìm kế hủy phá tín đồ và Hội thánh. Quả thật, các lãnh đạo Hội thánh được Chúa chỉ dạy để đưa Hội thánh vào nề nếp kỷ luật, hầu bảo tồn sự thánh khiết của Hội thánh. Đang khi đề cập đến vấn đề kỷ luật trong Hội thánh, các phân đoạn này chắc chắn còn có ý nghĩa xa hơn thế nữa. Việc sử dụng các chìa khóa này (buộc và mở) liên quan chặt chẽ đến sự cầu nguyện và thuận hiệp của các tín đồ nhóm hiệp với nhau để cầu nguyện.
Từ gốc Hy lạp của động từ thuận hiệp là sumphoneo, có chữ hòa hợp hay giao hưởng Symphony. Nó có nghĩa là “phát ra âm thanh cùng với nhau trong sự hòa hợp” và chủ yếu nói đến các nhạc khí.
Khi hai người tin Chúa “hòa hợp” về một vấn đề trong sự hiệp nhất tâm linh, của lòng ước ao và lời cầu nguyện, thì âm thanh phát ra giống như một bản giao hưởng du dương trong tai Chúa. Chắc chắn Đức Chúa Cha sẽ hài lòng và đáp lại lời cầu xin như thế. Vì sao? Vì lẽ nơi nào có hai, ba người nhân danh Chúa Jêsus hiệp lại cầu nguyện, thì chính Ngài sẽ hiện diện ở đó cùng cầu nguyện, thuận hiệp với họ và amen với lời cầu nguyện của họ.
Đấng Christ luôn sẵn sàng và chờ giao chìa khóa cho bất cứ ai sẽ sử dụng nó. Một số người khác cầm lấy chìa khóa và bắt tay vào việc; số khác thì ngồi đó và đánh mất các cơ hội của mình. Từng bước một, Đấng Christ đang mở rộng vương quốc Ngài ngày nay. Ngài muốn sử dụng chúng ta sâu sát hơn là chúng ta đã từng được sử dụng trước đây. Bạn và chúng tôi có thể đem Phúc âm đến cho một số người qua sự vâng lời Chúa của mình. Chúng ta có thể đến được với nhiều người hơn nữa qua sự cầu nguyện.
Đấng Christ – Chúa của lịch sử – đang xây dựng Hội thánh Ngài ngày nay càng nhanh hơn khi Ngài có thể tìm thấy những người cộng sự biết vâng lời và hay cầu nguyện. Nếu bạn và tôi không trung tín trong việc sử dụng các chìa khóa vâng lời và cầu nguyện, thì Ngài sẽ không giao cho chúng ta chìa khóa mới.
Thiên đàng hay Địa ngục?
Bây giờ, phần chủ động thuộc về bạn. Nhưng bạn phải nhận biết số phận đời đời của người khác – thiên đàng hay địa ngục – tùy thuộc vào việc sử dụng các chìa khóa mà Đấng Christ giao cho bạn.
Khi gặp các môn đồ lần đầu tiên sau khi Chúa sống lại, Ngài chúc phước, cho họ xem tay và sườn Ngài, rồi phán: “Cha đã sai Ta thể nào, Ta cũng sai các ngươi thể ấy” (Gi 20:21). Sau đó, Ngài hà hơi trên họ mà rằng: “Hãy nhận lãnh Đức Thánh Linh” (c.22). Đồng thời Ngài ban cho họ và mọi kẻ sẽ theo họ, một trách nhiệm đáng kính sợ là: “Kẻ nào mà các ngươi tha tội cho, thì tội sẽ được tha; còn kẻ nào mà các ngươi cầm tội lại, thì sẽ cầm cho kẻ đó” (c.23).
Nhưng bạn sẽ hỏi làm sao có thể như vậy được? Há không phải Đức Chúa Trời là Đấng duy nhất có thể tha tội sao? Vâng, tất nhiên rồi. Há không phải Đấng Christ đã trả cái giá để bất cứ ai kêu cầu Ngài thì đều được tha sao? Vâng, đúng vậy, cảm tạ Chúa! Vậy, làm thế nào mà sự tha thứ cho người khác lại ở trong tay bạn thay vì tay Chúa?
Đơn giản là: Đấng Christ đã chọn chúng ta đem sứ điệp của Ngài đến với thế giới này. Ngài đã trả cái giá cho tất cả mọi người; nhưng tiếng nói duy nhất mà Ngài sẽ sử dụng để nói cho thế giới ngày nay biết là tiếng của bạn và tôi. Nếu bạn đem đến cho bạn của mình, thì người ấy sẽ được tha thứ. Nếu bạn không đem thì người ấy sẽ không thể. Nếu bạn và tôi đem đến cho thế giới của chúng ta, thì nó có thể được cứu; nếu không, thì nó sẽ bị hư mất muôn đời. Thiên đàng hay địa ngục hiện đang ở trong tay chúng ta. Phần của Đấng Christ đã xong; phần của chúng ta thì chưa.
Điều này liên quan trực tiếp đến sự cầu nguyện. Hiện nay, nhiều người không có cơ may được Cơ Đốc Nhân đem Phúc âm đến cho họ trước khi họ qua đời. Đây là lý do tại sao Chúa đã truyền bạn và tôi phải cầu nguyện để Chủ mùa gặt sai con gặt đến với họ. Nhiều người sẽ chỉ có một cơ hội duy nhất trong đời mình để nghe, tin và được cứu. Liệu họ có bỏ lỡ nó? Liệu họ có hiểu không? Liệu thành kiến có khiến họ xem nhẹ sứ điệp Phúc âm? Lời cầu nguyện của bạn và tôi phải bắc cầu qua lỗ hổng ấy. Đức Chúa Trời đã biến chúng ta thành niềm hy vọng duy nhất cho sự cứu rỗi của họ.
Một số khu vực Hồi giáo hoặc Cộng sản đang đóng cửa với sự truyền bá Phúc âm. Trong những xã hội theo một hệ thống chặt chẽ và ức chế này, thì người làm chứng về Phúc âm hầu như hoàn toàn không tồn tại. Cách duy nhất mà người dân của các quốc gia này có thể nghe được sứ điệp Phúc âm là qua đài phát thanh. Nhưng nếu không có sự làm chứng vui mừng của các Cơ Đốc Nhân xưng ra, thì họ không thể hiểu được ý nghĩa của Phúc âm. Vì không có tiếng nói Cơ Đốc trên đài phát thanh địa phương, họ có thể không phát hiện ra giờ phát thanh Cơ Đốc. Liệu họ có thể nghe được không? Lời cầu nguyện của bạn có lẽ là sự trông cậy duy nhất của họ. Sự cầu nguyện của bạn có thể giúp hướng dẫn họ khi họ chạm vào nút dò sóng của đài. Sự cầu nguyện của bạn có thể giúp họ hiểu được. Sự cầu nguyện của bạn có thể khóa lại những gì gieo nghi ngờ của Sa-tan. Sự cầu nguyện của bạn có thể là chìa khóa duy nhất để mở cánh cửa cứu rỗi cho họ.
Qua sự cầu nguyện, Đấng Christ ban cho bạn các chìa khóa để mở cửa cứu rỗi cho nhiều người trong số người quen của bạn và thế giới xung quanh hơn mức bạn nhận biết. Một ngày kia, Đấng Christ sẽ hỏi xem bạn đã làm những gì với các chìa khóa mà Ngài đã giao cho bạn. Bạn đã mở cửa thiên đàng cho bao nhiêu người? Bạn đã đóng và khóa cửa lừa dối của Sa-tan cho bao nhiêu người? Chương trình duy nhất cho việc thành lập Hội thánh của Đấng Christ, cho việc mở rộng vương quốc Ngài là giao cho chúng ta chùm chìa khóa của thiên đàng. Liệu bạn có sử dụng đúng cách trung thành không?