Bạn Không Còn Là Bạn Của Quá Khứ

Share

Rất nhiều những vấn đề làm chúng ta, là những Cơ đốc nhân, bị khốn đốn, đều bắt đầu từ việc đánh mất danh tính của bản thân. 

Chúng ta quên mất mình là những con cái được lựa chọn, được mua chuộc và được sai đi của Đức Chúa Trời, chúng ta nghĩ về bản thân phần lớn qua lăng kính của những điều khác – sự thành công trong công việc, hạnh phúc của con cái, sự kết quả trong chức vụ, cảm giác thỏa mãn hoặc khả năng đạt được các mục tiêu và ước mơ của mình. Chúng ta có lẽ còn nhìn biết mình hầu như chỉ qua tội lỗi của chính mình (chúng ta bị định nghĩa bởi những cám dỗ hoặc sự tranh chiến lớn dai dẳng ), qua chính sự đau khổ của chúng ta (chúng ta bị định nghĩa bởi những hoàn cảnh khốn cùng nhất mà chúng ta trải qua).

Khi sứ đồ Phi-e-rơ viết một trong hai lá thư đầu tiên của mình, ông viết cho các tín đồ của Đấng Christ đang ở dưới sự hãm áp – của những đau đớn không ngừng, của sự bắt bớ liên tục, với những cám dỗ không ngớt. Sự đau khổ gào thét rằng họ đã bị lãng quên và không còn được yêu nữa. Kẻ thù của họ hét lên rằng họ đã chối bỏ đức tin của mình, gia đình và cộng đồng của chính họ, và rằng họ đã rơi vào vào một sự lừa dối khủng khiếp. Satan thì thầm rằng chẳng có điều gì thay đổi cả, từ trước đến giờ họ vẫn là những con người như vậy.

Khi những người tin kính bị công kích bằng những lời lẽ đó, Phi-e-rơ đã chặn đứng những đòn tấn công này bằng những lời hứa Thiên Thượng: “Nhưng anh em là dòng giống được lựa chọn, là chức thầy tế lễ nhà vua, là dân thánh, là dân thuộc về Đức Chúa Trời, hầu cho anh em rao giảng nhân đức của Đấng đã gọi anh em ra khỏi nơi tối tăm, đến nơi sáng láng lạ lùng của Ngài.” (1 Phi 2:9, BTT 1925). Anh em không còn là con người của quá khứ nữa. Anh em không phải là những gì mà anh em cảm nhận. Anh em không còn ở nơi anh em bị cám dỗ để vấp ngã nữa. Giờ anh em là của Ngài.

1. BẠN KHÔNG CÒN LÀ CON NGƯỜI TRƯỚC ĐÂY NỮA

Một trong những cách dễ dàng nhất mà Satan dùng để lừa bạn quay trở lại phạm tội đó là khiến bạn nghĩ rằng bạn chưa bao giờ rời khỏi tội.

Phi-e-rơ nói, “Anh em ngày trước không phải là một dân…trước không được thương xót” (1 Phi 2:10). Ông rất thẳng thắn về việc mọi thứ đã tối tăm như thế nào trước khi họ tin nhận Đấng Christ, khi họ đang chết và mục rữa trong những sự vi phạm và tội lỗi của mình, khi họ cho phép những sự ham mê của xác thịt đi theo đường lối mình, khi họ còn là con trai con gái của nỗi thống khổ không hồi kết (Ê-phê-sô 2:1-3) – bị tách biệt khỏi Đấng Christ, chẳng dự vào giao ước của lời hứa, “ở thế gian không có sự trông cậy và không có Đức Chúa Trời” (Ê-phê-sô 2:12). Đó chính là anh chị em trước đây, Phi-e-rơ nói.

Nhưng Đức Chúa Trời” (Ê-phê-sô 2:4), Ngài đã không để cho bạn tuyệt vọng trong những sự vi phạm và tội lỗi của mình. “Nhưng trong Đức Chúa Jesus Christ, anh em là kẻ ngày trước cách xa, hiện nay đã nhờ huyết Đấng Christ mà được gần rồi” (Ê-phê-sô 2:13). Phi-e-rơ nhắc nhở chúng ta rằng chúng ta không còn là con người trước đây nữa. “Anh em ngày trước không phải là một dân, mà bây giờ là dân Đức Chúa Trời, trước không được thương xót, mà bây giờ được thương xót” (1 Phi 2:10). Bất cứ khi nào Satan nói, “Hãy nhìn xem mày đã từng là ai”, chúng ta hãy đáp rằng, “Đúng, ta đã từng như vậy, nhưng Đức Chúa Trời (đã biến đổi ta).”

Nếu bạn ở trong Đấng Christ, bạn không còn là con người cũ nữa. Bạn được chính Ngài lựa chọn vào trong gia đình của Đức Chúa Trời. Sự thương xót đã khiến bạn trở nên mới. Như John Newton, một kẻ buôn bán nô lệ trở thành Mục sư, đã từng viết rằng, “Tôi không như những gì tôi nên trở thành, Tôi không như những gì tôi muốn trở thành, Tôi không phải là người tôi hy vọng sẽ trở thành trong một thế giới khác; nhưng tôi cũng không còn là con người cũ trước đây, và bởi Ân điển của Chúa tôi là chính tôi.”

2. BẠN KHÔNG PHẢI NHƯ NHỮNG GÌ BẠN CẢM NHẬN

Nếu Satan không thể thuyết phục bạn rằng trước giờ bạn vẫn thế, nó sẽ cố gắng khiến bạn tự hỏi rằng việc thuộc về Đức Chúa Trời có phải là một điều tốt lành hay không. Nếu như nó được cho phép, thì có lẽ nó sẽ đem đến tất cả những sự đau khổ và bất hạnh để chống lại lời công bố lớn và rõ ràng rằng “Ta yêu con” của Đức Chúa Trời trong Đấng Christ (dành cho bạn). 

Chúng ta biết những độc giả của Phi-e-rơ lúc bấy giờ đang chịu sự khổ nạn lớn và bất công (1 Phi. 1:6; 2:19). Họ chịu thử lửa (1 Phi. 1:7). Và lửa đó có thể khiến tình yêu của Đức Chúa Trời như mờ nhạt đi. Cho đến khi nào từ đó dần sản sinh ra một đức tin mạnh mẽ, ngọt ngào và bền bỉ hơn, một đức tin quý hơn vàng (1 Phi. 1:7).

Với hàng loạt sự bắt bớ và sự thù địch đang tới chống lại họ, Phi-e-rơ thổi bay luồng khói từ tất cả những sự bắn phá thuộc linh, và ông nói về những kẻ chống nghịch họ rằng, “họ bị vấp đá đó, vì không vâng phục Đạo, và điều ấy đã định sẵn cho họ rồi” (1 Phi. 2:8). Chúng trông có vẻ thuận lợi và ghê gớm trong lúc này, nhưng nếu chúng ngược đãi các con cái của Đức Chúa Trời và chế diễu lời phán của Ngài, chúng đang bước đến sự rủa sả. Chúng thực sự biết chúng là ai.

Nhưng anh em” – câu kế tiếp – “anh em là dòng giống được lựa chọn, là chức thầy tế lễ nhà vua, là dân thánh, là dân thuộc về Đức Chúa Trời” (1 Phi. 2:9). Bạn được lựa chọn bởi chính Chúa, từ trong những kẻ mà Ngài đã dựng nên. Bạn được phép đến trước Ngôi Thánh thông qua Con Một của Ngài. Ngài đã khiến bạn trở nên một dân thánh – được biệt riêng, giống như Đấng Christ, được đổ đầy và làm cho mạnh mẽ bởi Thần Linh Ngài. Và bạn thuộc về Ngài. Ngài đã sai con Ngài đến để chuộc bạn.

Vì vậy, trong mọi kì thử thách hoạn nạn của mình, “anh em có phần trong sự thương khó của Đấng Christ bao nhiêu, thì hãy vui mừng bấy nhiêu, hầu cho đến ngày vinh hiển của Ngài hiện ra, thì anh em cũng được vui mừng nhảy nhót.” (1 Phi. 4:13). Bạn không phải như những gì bạn cảm nhận trong sự đau khổ và hoạn nạn. Bạn được quý trọng bởi Đấng được tôn trọng nhất. Chẳng điều gì có thể phân rẽ chúng ta khỏi tình yêu của Ngài (Rô-ma 8:35).

3. BẠN KHÔNG CÒN Ở NƠI BẠN VẤP NGÃ

Mỗi môn đồ Đấng Christ đã ăn năn tội lỗi mình vẫn phải tiếp tục chiến đấu với sự cám dỗ. Sứ đồ Giăng nói rằng, “Ví bằng chúng ta nói mình không có tội chi hết, ấy là chính chúng ta lừa dối mình, và lẽ thật không ở trong chúng ta.” (1 Giăng 1:8). Trong khi chúng ta cần phải thành thật và tỉnh thức về những tội lỗi bên trong mình, những tội lỗi còn sót lại đó cũng không định nghĩa chúng ta được. Phao-lô nói với các tội nhân rằng, “Vậy, nếu ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người dựng nên mới; những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới.” (2 Cô. 5:17). Các khuôn mẫu tội lỗi trong quá khứ của bạn không định nghĩa bạn là ai. Đấng Christ sẽ dạy dỗ bạn, bởi Thánh Linh của Ngài, cách sống như một con người mới mà Ngài đã dựng nên.

Danh tính mới của chúng ta trong Đấng Christ không phải là một giấp phép để chúng ta ngừng chống lại cám dỗ. Không hề như vậy! Khi tội lỗi núp ở cửa, danh tính mới của chúng ta giúp chúng ta mạnh dạn chống trả bằng gươm của Đức Thánh Linh, là Lời Đức Chúa Trời (Ê-phê-sô 6:17). Phi-e-rơ viết rằng, “Hỡi kẻ rất yêu dấu, anh em như người ở trọ, kẻ đi đường” – thế giới và tất cả những sự đổ nát của nó cùng những sự cám dỗ trong đời này không phải là nơi ở của bạn – “tôi khuyên phải kiêng những điều xác thịt ưa thích, là điều chống trả với linh hồn” (1 Phi. 2:11). Những sự ham muốn cũ từng khiến bạn chết mất khỏi Đấng Christ vẫn sẽ tấn công. Nhưng đó là chúng đã từng phục kích những người yếu đuối không được trang bị hoặc bảo vệ; còn giờ đây chúng thấy những chiến binh được trang bị kĩ càng, được gìn giữ bởi Đức Chúa Trời. 

Nếu bạn nên một với Đấng Christ và vẫn đang chiến đấu với tội lỗi còn sót lại của mình, bạn sẽ không phải là sự cám dỗ lớn nhất hoặc những sự vi phạm dai dẳng của chính mình nữa. Trong mắt Đức Chúa Trời, thông qua Đấng Christ, bạn không tì vết, không có một ai, hoặc một điều gì có thể cướp bạn khỏi tấm lòng và bàn tay Chúa. 

TRỌNG TÂM CỦA VIỆC CHÚNG TA LÀ AI

Việc gắn liền danh tính của chúng ta vào những câu Kinh Thánh này là một nhiệm vụ mà có lẽ là đỉnh cao nhất của việc chúng ta là ai trong Đấng Christ: “hầu cho anh em rao giảng nhân đức của Đấng đã gọi anh em ra khỏi nơi tối tăm, đến nơi sáng láng lạ lùng của Ngài” (1 Phi. 2:9). Bạn được biệt riêng trong Đấng Christ không chỉ để được vui hưởng trong Ngài, mà còn để bày tỏ cho những người khác giá trị của Ngài. Bạn thuộc về Chúa không những chỉ để được sống đời đời, mà còn để làm chứng đời đời. Bạn được lựa chọn bởi Đức Chúa Trời không phải để ở một chỗ, nhưng để ra đi.

Những gì chúng ta tuyên bố về Chúa Jesus Christ không chỉ là một trong những bằng chứng lớn nhất rằng chúng ta trở nên người mới, mà đó còn là một trong những vinh hạnh lớn nhất khi chúng ta biết mình là ai ở trong Ngài. Trong ba năm, Ngài đã đi hết từ thành này đến thành khác để phục hồi những linh hồn hư mất và xây dựng Vương Quốc của Ngài. Rồi, Ngài đã chết và sống lại, Ngài đã giao những chìa khóa được đổ đầy Thần Linh cho Hội Thánh – không phải cho những người khôn ngoan theo xác thịt, hoặc những kẻ quyền thế và có ảnh hưởng, hoặc những kẻ sang trọng (1 Cô. 1:26), nhưng cho những người được dựng nên mới. Những gì Đấng Christ làm trong thế giới ngày nay, Ngài thực thi qua chính những người như bạn, không kể quá khứ bạn đã từng là ai, bạn cảm thấy mình yếu đuối như thế nào và bạn dễ bị cám dỗ để vấp ngã ở đâu. 

Khi bạn được rời từ chỗ tối tăm qua nơi sáng láng lạ lùng của Đức Chúa Trời, bạn đã được ban cho một sức mạnh phi thường để làm một chức việc lớn: “Khi Đức Thánh Linh giáng trên các ngươi, thì các ngươi sẽ nhận lấy quyền phép, và làm chứng về ta tại thành Giê-ru-sa-lem, cả xứ Giu-đê, xứ Sa-ma-ri, cho đến cùng trái đất” (Công-vụ 1:8). Bạn là một chứng nhân tuyệt vời đối với một thế giới chết mất đang dõi theo.

Hãy nhận biết mình không còn là ai, và sống, trong quyền năng của Thánh Linh, trong sự sáng qua việc bạn là ai trong Đấng Christ – người được lựa chọn, được xức dầu, nên thánh, được yêu và được sai đi.

 

 

Hồng Ân

(Lược dịch theo: outreachmagazine.com) 

 

 

Bài Viết Chọn Lọc

Bài Viết Được Quan Tâm

Bài Viết Liên Quan