21ĐỨC CHÚA TRỜI CẦN BẠN DỌN ĐƯỜNG CHO NGÀI
Có tiếng kêu rằng: Hãy mở đường trong đồng vắng cho Đức Giê-hô-va; hãy ban bằng các đường cái trong đất hoang cho Đức Chúa Trời chúng ta! Mọi nơi sủng thấp sẽ được cao lên; mọi núi mọi gò sẽ bị hạ xuống, các nơi gập ghềnh sẽ làm cho bằng, các nơi dốc hãm sẽ làm thành đồng nội. Bấy giờ sự vinh hiển của Đức Giê-hô-va sẽ hiện ra và mọi xác thịt đều sẽ xem thấy; vì miệng Đức Giê-hô-va đã phán vậy
– Ê-sai 40:3-5
Nhu cầu lớn của chúng ta
Đất nước chúng ta cần một sự thức tỉnh tâm linh lớn trải khắp các miền. Dân tộc chúng ta phần lớn đã quên Đức Chúa Trời. Tội lỗi, bạo lực và các tội ác đang hủy phá tiềm năng của nền văn minh nhân loại. Nền văn học, ngôn ngữ và các phương tiện truyền thông đại chúng của chúng ta đã bị ô nhiễm. Giới thanh niên đang lớn lên với sự nhận biết rất ít về Đức Chúa Trời. Trong ít nhất một hoặc hai thế hệ vừa qua, nhiều gia đình hầu như là vô đạo.
Trong khi chúng ta tự xem mình là “người Tin Lành đã tái sinh” nhưng lại có tác động quá ít trên hệ thống giáo dục, chính quyền và xã hội của đất nước mình. Dân tộc chúng ta cần phải trở lại với Đức Chúa Trời. Khi nào Đức Chúa Trời sẽ ban cuộc Cách mạng, sự thức tỉnh tâm linh mới và phong trào vận hành của Thánh Linh Ngài đến mức khiến vô số người quay về với Ngài? Khi nào? Chỉ khi nào chúng ta dọn đường cho Chúa mà thôi.
Suốt các thập niên vừa qua, từ nước này đến nước kia trên thế giới đã bị choáng ngập bởi thuyết bành trướng vô thần trong vỏ bọc: chủ nghĩa cộng sản. Khi chủ nghĩa này củng cố được quyền lực của mình thì bắt đầu hạn chế Hội Thánh và tấn công tôn giáo, việc truyền giảng Phúc âm và công tác truyền giáo. Tại nhiều quốc gia Hồi giáo bị báo động bởi sự lan tỏa của chủ nghĩa vật chất và lối sống thế tục hóa, Hồi giáo và các tôn giáo lâu đời khác đang thức tỉnh và chủ nghĩa tôn giáo cực đoan đang trên đà phát triển. Hội thánh thường xuyên là mục tiêu của áp lực và đôi khi dễ bị tấn công, khủng bố.
Trong hoàn cảnh này, làm cách nào Hội thánh có thể phát triển trên khắp thế giới, tiếp cận và đưa thế hệ này về với Đức Chúa Trời? Làm cách nào để các dân tộc chưa biết Chúa Cứu thế có thể nghe được Phúc âm khi thật khó mà có được thị thực nhập cảnh cho các giáo sĩ và nhân sự hầu việc Chúa? Làm cách nào được thành lập các nhóm nhỏ tín đồ ở môi trường chống nghịch như thế? Chỉ có một lời đáp cho mọi câu hỏi này. Đó là phải có đội ngũ chiến sĩ cầu nguyện với đủ người và chất lượng để dọn đường, bao phủ các nhà truyền bá Phúc âm, các tín hữu và cả chức vụ hầu việc Chúa.
Nếu muốn thấy các khu vực bị đóng cửa được mở thì sự chuẩn bị tối thiểu cần phải có là sự cầu nguyện đầy năng quyền của nhiều người. Nếu muốn thấy được mùa gặt và sự phục hưng vĩ đại thì nhu cầu lớn nhất của chúng ta là sự cầu nguyện vĩ đại. Đây là sứ điệp mà tiên tri Ê-sai dành cho ngày nay: “Hãy dọn đường cho Đức Giê-hô-va!”.
Sự trông cậy lớn nhất của chúng ta
Công việc quyền năng của Đức Chúa Trời chỉ được thực hiện sau khi Ngài đã ban phước cho sự chuẩn bị thỏa đáng. Ngài đã hoạch định dẫn dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ Ê-díp-tô để vào quê hương mới của họ ở xứ Ca-na-an. Ngài đã hoạch định cho họ trở thành một dân để nhận sự khải thị của Đức Chúa Trời trong Cựu ước và là dân tộc của Đấng Mê-si-a. Nhưng trước hết, Ngài phải thiết lập các sự chuẩn bị vĩ đại.
Ngài đã chuẩn bị Môi-se suốt 40 năm trong đồng vắng trước khi ông sẵn sàng dẫn dắt dân Y-sơ-ra-ên. Qua sự đoán phạt đầy quyền phép bằng 10 tai vạ, Ngài đã chuẩn bị xứ Ê-díp-tô để giải phóng Y-sơ-ra-ên khỏi nô lệ. Qua các sự kiện tương tự, dân sự được chuẩn bị để tiếp nhận lẽ thật bằng: duy chỉ có Giê-hô-va là Đức Chúa Trời. Điều này cũng rất cần cho dân sự để tiếp nhận 10 điều răn và luật pháp Cựu ước. Vì mục đích này, Đức Chúa Trời đã sử dụng những kinh nghiệm của họ trên đường từ Ê-díp-tô đến Ca-na-an và sự bày tỏ về chính mình Ngài cho Môi-se tại núi Si-nai.
Sự nhập thể của Chúa Jêsus cũng được chuẩn bị cẩn thận. Đức Chúa Trời cho phép người Do Thái tản mát khắp thế giới văn minh, xây dựng nhà hội ở các khu trung tâm chính để rồi những nơi này được sử dụng cho các sứ giả đầu tiên của thập tự giá suốt các thập niên sau Lễ Ngũ tuần. Đức Chúa Trời đã cho phép tiếng Hy lạp trở thành ngôn ngữ thương mại và giao dịch của thế giới Địa Trung Hải, bao gồm cả xứ Palextin và Roma, hầu cho Tân ước bằng tiếng Hy Lạp có thể được sử dụng ngay cho toàn khu vực trong buổi bình minh của Hội thánh đầu tiên. Những con đường và luật lệ của người La Mã, an ninh trật tự của người La Mã cũng được Đức Chúa Trời sử dụng để nhanh chóng thúc đẩy việc truyền bá Phúc âm. Sự phu tù tại Ba-by-lôn ít nhất đã cứu người Do Thái khỏi rơi vào tội thường tái phạm là thờ hình tượng. Đấng Christ không thể giáng trần khi sự thờ lạy hình tượng chưa được hoàn toàn từ bỏ.
400 năm sau tiên tri Ma-la-chi, Đức Chúa Trời đã không dấy lên một tiên tri nào nữa. Thiên đàng dường như yên lặng. Sự cai trị hà khắc của người La Mã lúc này đã khiến cho người Do Thái mong đợi Đấng Mê-si-a. Cuối cùng, mọi sự đã ở vào tình trạng sẵn sàng cho Đức Chúa Trời khi “kỳ đã trọn” để sai Chúa Jêsus đến. Sự chuẩn bị giữa công chúng lần chót được Giăng Báp-típ thực hiện. Khi được hỏi ông là ai, Giăng xưng mình là “tiếng kêu trong đồng vắng để san bằng các nẻo cho Ngài”. Điều này làm ứng nghiệm lời tiên tri trong Ês 40:3-5.
Sách Êsai nói về sự kiện lịch sử rằng các vua ngày xưa thường cử các sứ giả tiên phong theo suốt tuyến đường mà vua và đoàn tùy tùng sẽ đi qua. Được đội quân của vua yểm trợ, dân chúng trong khu vực đó được triệu tập để dọn “đường cho vua”.
Lúc bấy giờ, đường cao tốc ở nhiều nơi có nghĩa đơn giảng là những con đường được xây cao hơn vùng thôn quê xung quanh. Những con đường vượt núi đèo được mở qua các khu vực miền núi, nơi gồ ghề được san bằng, khúc quanh co được làm thẳng lại và mọi vật chướng ngại được gỡ bỏ. Đó là công việc nhọc nhằn, đòi hỏi nhiều người cùng lao động vất vả. Nhưng đó là sự chuẩn bị cần thiết cho con đường xứng cho vua đi.
Chỉ có Đức Chúa Trời mới biết có bao nhiêu người cầu thay đã âm thầm chuẩn bị con đường cho Đấng Christ giáng trần. Cũng như lời cầu thay của Ê-xơ-ra và Nê-hê-mi khiến dân Do Thái có thể trở về quê hương mình, vậy sự tôn vinh của thiên đàng đã vang rền (Xuất 32:32; Thi 56:8; 87:6; Mal 3:16) gồm rất nhiều tên của mọi người cầu thay trải bao thế kỷ đã dọn đường cho sự nhập thể của Chúa Jêsus. Vai trò của họ sẽ được công nhận tại Ngai Phán xét của Đấng Christ (II Cô 5:10). Những lời chứng của họ sẽ được chia sẻ với chúng ta và chắc chắn sẽ được các sử gia đời đời nghiên cứu.
Trong số các người cầu thay trung tín vào thời Đấng Christ là Si-mê-ôn – một người công bình (Lu 2:25-35), An-ne – một nữ tiên tri phụng sự Chúa qua sự kiêng ăn cầu nguyện (Lu 2:36-38). Hai người này thuộc một nhóm lớn hơn nhiều (Lu 2:38) không những mong đợi mà còn liên tục cầu thay cho sự nhập thể của Đấng Mê-si-a. Một người khác của nhóm này là Giô-sép ở A-ri-ma-thê (Lu 23:51). Thật đó là vinh dự lớn lao suốt cõi đời đời vì đã dự phần vào việc dọn đường cho sự giáng lâm của Đấng Christ! Bây giờ bạn và tôi có đặc ân giúp dọn đường cho việc Ngài tái lâm bằng sự cầu thay của mình.
Trong mọi cuộc phục hưng lớn hoặc vào thời điểm của mùa gặt thuộc linh trong Hội thánh Cơ-đốc, lịch sử đã ghi lại sự chuẩn bị của dân sự Đức Chúa Trời. Ngài thường sử dụng một số nhà truyền giảng Phúc âm với các sứ điệp mang tính tiên tri, đặc biệt trước một việc quyền năng nào đó. Nhưng sự chuẩn bị lớn hơn dường như được nhiều người dự phần, thường ở nơi kín nhiệm. Họ chuẩn bị bằng sự cầu nguyện. Thường chỉ thấy mức độ của sự chuẩn bị bằng cầu nguyện, sau khi quyền năng của Đức Chúa Trời đã thi thố là lúc mà sự nghiên cứu phơi bày các sự kiện thật.
Điều này thật đúng trong các cơn phấn hưng của các buổi nhóm cầu nguyện hiệp một, sự kiện này đã lan rộng khắp Hoa Kỳ vào giữa thế kỷ 19 và có lẽ đã đem được 1 triệu người về với Đấng Christ. Nó cũng thật đúng ở trong các cuộc phục hưng ở xứ Wales vào năm 1904-1906 khi hơn 1 triệu người đã được đưa vào vương quốc của Đấng Christ. Thậm chí ngày nay, điều đó cũng thật đúng ở nhiều địa phương và thành phố trên khắp thế giới. Lịch sử truyền giáo đã chứng minh rằng ngoài việc chuẩn bị bằng sự cầu nguyện, rất hiếm khi có được một công việc quyền năng của Đức Chúa Trời.
Tại sao sự chuẩn bị lại cần thiết
Sự cứu rỗi, mùa gặt và sự phục hưng là công tác siêu nhiên của Đức Thánh Linh. Người tin kính nhất cũng không thể sinh ra các kết quả thuộc linh bằng sức riêng của mình. Thật ra, Chúa luôn sử dụng những con người: đây là cách Ngài chọn lựa. Dầu vậy, việc thuộc linh là công tác thiêng liêng. Các nỗ lực của chúng ta không đạt được phước hạnh thiên thượng. Không thể tích lũy công đức thuộc linh để buộc Đức Chúa Trời phải đáp lời cầu nguyện.
Chúng ta có thể hoàn thiện cơ cấu và hiệu quả của tổ chức con người. Chúng ta có thể thêm nhân sự tham gia các nỗ lực truyền giảng Phúc âm. Chúng ta có thể tậm dụng các tài liệu, đài phát thanh hoặc các hệ thống thông tin đại chúng khác. Chúng ta có thể quảng bá rộng rãi, có thể sử dụng mọi ngôn từ đúng đắn, khúc Kinh Thánh thích hợp, các phương pháp chính xác và thậm chí cả những người thích đáng. Nhưng nếu Đức Chúa Trời không xức dầu, ban năng quyền và vùa giúp thì chúng ta chỉ gặt các kết quả của con người. Về mặt thuộc linh, chúng ra vẫn son sẻ.
Khi Đức Chúa Trời muốn thực hiện công tác cứu rỗi và có mùa gặt thuộc linh lớn, Ngài kêu gọi dân sự Ngài quỳ gối. Đức Thánh Linh đặt lòng khao khát sâu xa trong mỗi con cái Đức Chúa Trời – là người thật gần gũi với Ngài thì Ngài dẫn dắt họ gia nhập với những ai cùng chia sẻ gánh nặng cầu nguyện tương tự. Chúa có thể khiến họ thêm kiêng ăn vào sự cầu nguyện vì lòng khao khát mãnh liệt đến mức họ muốn dấn thân sâu hơn nữa trong việc tìm kiếm sự thăm viếng siêu nhiên của Đức Chúa Trời.
Nhiều lần Đức Chúa Trời sử dụng các Mục sư hoặc các nhà lãnh đạo Cơ-đốc khác để nêu những lời kêu gọi cầu nguyện đặc biệt hoặc biệt riêng những ngày cầu nguyện kiêng ăn. Thông thường, Đức Chúa Trời dẫn dắt dân sự từng người tiến bước để làm sâu đậm hơn đời sống cầu nguyện riêng của cá nhân mình. Nhiều cuộc phục hưng ở địa phương bởi Đức Thánh Linh được trợ giúp qua sự dọn đường cầu nguyện của 2,3 người trong một hoặc nhiều nơi, cầu nguyện riêng hoặc hiệp chung với nhau trong nhiều tháng hay thậm chí nhiều năm. Khi họ hạ mình xuống trước mặt Đức Chúa Trời, nài xin Ngài thương xót, công bố các lời hứa của Đức Chúa Trời thì họ được Đức Thánh Linh sử dụng để dọn đường cho công việc quyền năng của Đức Chúa Trời. Đây là vai trò mà Đức Chúa Trời cần đến bạn và sự cầu nguyện của bạn.