Lời Hứa Cho Chồng Khi 12 Tuổi

Share

Hình của tác giả và chồng

Chúng tôi đã hôn nhau trên chiếc ghế băng khi đang xem một bộ phim trong tầng hầm của bố mẹ anh ấy. Anh ấy hỏi liệu tôi có muốn đi xa hơn một chút không và tôi đã sững người trước câu hỏi đó. 

Xa hơn cỡ nào nữa? Tôi có nên bình tĩnh và chấp nhận nó? Hay là tôi nên nói không?

Những câu hỏi đua nhau chạy qua tâm trí tôi, và trong lúc hoang mang, tôi đã lấy cớ vào nhà tắm trước khi tôi có thể trả lời (câu hỏi đó). Sau một cuộc nói chuyện ngượng nghịu, tôi lái xe về nhà cảm thấy mình như một kẻ thua cuộc đi ngược trào lưu, người vừa đánh mất sự theo đuổi của một chàng trai hấp dẫn. Tôi cảm thấy như thể mình là đứa con gái duy nhất trong trường cấp ba không thể giữ được sự theo đuổi của một chàng trai. 

Tôi gặp phải một trường hợp tương tự trước đó hồi mới vào đại học. Với đôi vai sụp xuống, tôi lê đôi chân trở về căn phòng kí túc xá của mình sau một buổi tối khá thất vọng, và lầm rầm trong miệng. TỆ THẬT. VIỆC NÀY QUÁ KHÓ KHĂN!

Khi tôi về đến nhà, tôi biết chính xác cần phải làm điều gì. Tôi đi vào phòng của mình, mở cánh cửa tủ quần áo ra và tìm kiếm chiếc hộp nhỏ bí mật mà tôi đã giấu kín ở chiếc giá phía sau để dành cho những ngày như thế này. Tôi xé một mẩu giấy trong quyển vở ghi chú và bắt đầu viết một bức thư khác cho anh (Người Chồng Tương Lai).

Nó được bắt đầu giống như tất cả những lá thư khác:

“Chồng Tương Lai thân mến,…”

Bạn biết không, khi tôi chỉ mới 12 tuổi, tôi đã hứa sẽ chờ đợi người chồng tương lai của mình. Và điều đó nghe như thể một màn trình diễn khá dễ dàng của cô bé 12 tuổi trước khi dậy thì và rồi những chàng trai dễ thương đã xuất hiện. Nhưng sống với kích thích tố phát triển tâm sinh lý, rồi việc lái xe, chuyện hẹn hò, sau đó là những bữa tiệc đại học và những cậu con trai dễ thương trở thành những người đàn ông hấp dẫn và những cô nàng mê tiệc tùng! Thì thật không dễ dàng.

Nhưng khi tôi đặt ra lời hứa đó, tôi đã viết một bức thư cho người chồng tương lai của mình. Ờ, thực ra, tôi chỉ lấp đầy những chỗ trống trên những khuôn khổ mà những người tổ chức hội nghị về sự trinh trắng đã dạy cho chúng tôi, những học sinh trung học, nhưng nó đã lóe lên một điều gì đó trong trái tim nhỏ bé của tôi, và qua nhiều năm, tôi tiếp tục viết cho người chồng tương lai của mình trước khi tôi có thể nhìn thấy khuôn mặt anh hoặc biết tên anh.

Tôi sẽ viết khi tôi cảm thấy cô đơn, hay khi sự chờ đợi trở nên đặc biệt khó khăn, hoặc thậm chí ngay cả khi tôi cảm thấy tôi có lẽ đã phá vỡ những giới hạn và vật lộn với sự xấu hổ. Tôi cũng viết cho anh khi tôi đang ở trong mối quan hệ với những người nam khác, tôi nói cho anh về những sự khó chịu của mình, hay về những sự đau lòng của tôi, hoặc là về cách mà tôi đã cầu nguyện cho anh.

Viết thư cho người chồng tương lai của mình trong những thời kì như vậy bằng cách nào đó đã làm vơi đi gánh nặng của tôi. Việc đó khiến sự chờ đợi có vẻ dễ thực hiện hơn và niềm hy vọng mà tôi vẫn duy trì trở nên rõ ràng hơn. Trong khi anh lớn lên ở vùng sa mạc Arizona thì tôi ở trên những cánh đồng ngô của Indiana, suốt những ngày tháng đó anh đã học tập để đạt được học bổng của trường đại học, rồi chơi cho đội bóng đá của trường, và đeo đuổi tấm lòng của Chúa trong chính những sự tranh chiến của anh, còn tôi (khi đó) thì đang viết thư cho anh. Vào ngày 3 tháng 9, 2016, buổi sáng ngày hôn lễ của chúng tôi, chú rể của tôi đã mở chiếc hộp chứa những lá thư đã được viết cho anh trước cả khi anh biết tên tôi.

Tôi sẽ chia sẻ một cách cởi mở (với bạn) lá thư cuối cùng ấy mà anh đã đọc ngay trước khi anh chuyển từ “người chồng tương lai” sang “người chồng trọn đời” bởi vì bạn cần biết rằng tôi hiểu. Tôi hiểu rằng điều này không hề dễ dàng. Tôi hiểu rằng chúng ta đều phạm những sai lầm. Tôi hiểu rằng chúng ta đều gặp khó khăn và vật lộn với sự xấu hổ và mất kiên nhẫn cùng đủ mọi loại vấn đề xấu xí khác. Và có lẽ bạn cần một chút đời thực, một câu chuyện thật để nhắc nhở trái tim mình tin rằng mọi sự đều có thể. Và mọi thứ đều có thể cứu vãn được.

Vì vậy tôi cầu nguyện để bức thư cuối cùng này, dành cho người chồng tương lai của tôi, sẽ khích lệ bạn viết những bức thư của chính bạn, hãy yêu thương bản thân mình đủ để tha thứ cho chính mình, và yêu Chúa đủ để Ngài gieo bên trong bạn Thần Linh của sự chịu đựng và thương xót của Ngài:

Chồng Tương Lai thân mến,

Thật khó mà tin được đây là lần cuối cùng em sẽ viết một bức thư “Gửi Người Chồng Tương Lai”cho anh, bởi vì chỉ trong vài giờ đồng hồ ngắn ngủi nữa thôi, anh sẽ không còn là chồng tương lai của em nữa mà thay vì vậy (anh) sẽ trở thành người chồng trọn đời của em. Thật khó mà tin được rằng ngày mà chúng ta đã từng mơ ước kể từ khi mình gặp nhau cuối cùng đã ở đây rồi. Thật khó mà tin được rằng sự trọn đời của chúng ta bắt bắt đầu từ ngày hôm nay. Thật khó mà tin được rằng em lại được vinh dự kết hôn với một người đàn ông như anh – một người nam yêu giống như Chúa Giê-xu yêu, một người nam phục vụ với cả tấm lòng mình, một người nam mạnh mẽ và gan dạ, và một người nam đã để cho Chúa dẫn dắt cuộc đời mình bằng mọi giá.

Nhưng mặt khác thì điều này cũng không khó tin chút nào vì đó là bản tính tốt lành của một Đức Chúa Trời mà chúng ta hầu việc – một Đức Chúa Trời thành tín Đấng khiến mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Ngài (Rô-ma 8:28).

Khi em 13 tuổi, cha em đã tặng cho em một chiếc nhẫn trinh tiết. Được khắc ở phía bên trong của chiếc nhẫn là dòng chữ: “True love waits” (Tình yêu chân thật sẽ chờ đợi). Vào khoảnh khắc ấy, em đã hứa sẽ chờ đợi người chồng tương lai của mình và (em) thậm chí còn kí một hiệp ước trinh tiết mà không ngại ngần gì (dù em không hề biết rằng con đường này sẽ khó khăn thế nào). Tuy nhiên, em đã đeo chiếc nhẫn kể từ ngày nó được trao cho em và cố gắng hết sức để thành thật với lời hứa mà trái tim thời trung học của em đã hứa với người cha thuộc thể của mình, với người Cha Thiên Thượng và với anh, người chồng tương lai của em.

Thật không phải lúc nào cũng dễ dàng để chờ đợi anh. Không phải lúc nào cũng dễ dàng khi những chàng trai (khác) mất đi hứng thú khi em nói không. Thật không hề dễ dàng gì để giải thích cho mọi người tất cả những lý do vì sao em tin rằng anh xứng đáng chờ đợi khi em thậm chí còn chưa biết tên anh. Tất cả những gì em biết đó là bản thiết kế của Chúa luôn tuyệt vời hơn tất cả những gì thế giới này có thể mơ tưởng – và điều đó đáng để chờ đợi ngay cả khi rất khó khăn. 

Khi em cảm thấy muốn bỏ cuộc, em đã nghĩ về anh và viết thư cho anh. Em mơ đến một ngày được đưa tất cả những lá thư đó cho người đàn ông mà em sẽ lấy làm chồng để anh ấy nhìn thấy được anh ấy thật sự quan trọng thế nào từ rất lâu trước khi em gặp anh ấy. Ngày hôm nay, anh chính là người đàn ông đó. Và mặc dù một vài (lá thư) đã bị đặt không đúng chỗ, nhưng em cầu nguyện rằng anh sẽ trân trọng những bức thư mà em đã viết cho anh trong suốt nhiều năm qua.

Khi em bước ra khỏi cuộc sống độc thân của mình và bước vào sự huyền nhiệm của hôn nhân với anh trong Danh Chúa Giê-xu, em trao cho anh chiếc nhẫn trinh tiết mà cha của em đã đặt vào tay em khi em còn là một cô gái trẻ 13 tuổi. Và trong chỗ của nó, em sẽ đeo chiếc nhẫn cưới mà anh sẽ đặt vào ngón tay em ngày hôm nay với tư cách là cô dâu của anh.

Bởi vì anh chính là và luôn luôn là người chồng tương lai mà Chúa đã thiết kế cho em, người mà em đã cầu xin, đã hy vọng và chờ đợi trong tất cả những năm tháng này.

Dù đó là một chặng đường chờ đợi rất dài, nhưng Chúa đã đưa em đi qua những bước chân của thời kì cô đơn, tan vỡ, mất mát, khó chịu và nhiều hơn thế nữa để chuẩn bị em trở thành một người vợ xứng đáng với tình yêu của anh. Nhìn lại, từng bước một trong những bước đi đã đem chúng ta tới đây, thật sự vượt trên cả xứng đáng. Và em biết chắc, không còn nghi ngờ gì nữa, rằng anh xứng đáng và em sẽ vẫn làm lại toàn bộ những điều này nếu như em cần phải làm.

Nên khi em bước đi giữa những hàng ghế tiến về phía anh ngày hôm nay, em muốn anh biết em tin rằng những bước đi này lớn lạ hơn cả nghi lễ hay nghi thức. Mỗi bước đi đại diện cho những bước chân mà Chúa đã đi qua cùng với em để đưa em đến với khoảnh khắc này khi em thực hiện một bước đi quan trọng trong việc trở thành vợ anh. 

Ngày hôm nay chúng ta dâng cho Ngài mọi điều. Ngày hôm nay, chúng ta trao cho nhau mọi điều.

Em không thể diễn tả với anh em choáng ngợp như thế nào trước sự thành tín và tốt lành của Chúa trong việc Ngài đã ban anh để làm chồng của em. Em vui mừng trao cho anh bàn tay của em, trái tim em và cuộc đời em kể từ nay cho đến mãi về sau. 

Yêu anh,

Người Vợ Trọn Đời Của Anh.

Và đó là lá thư của tôi. Trái tim tôi, mềm mại và đây nhựa sống, được đổ ra trên một trang giấy, đã khép lại rất nhiều những năm tháng đau lòng, những sai lầm, sư nghi ngờ và cô đơn. Cho nên nếu bạn không nhận được gì từ lá thư của tôi, hãy nhận lấy điều này: Như cách tôi đã viết những lá thư cho người chồng tương lai của mình, Đức Chúa Trời tốt lành cũng đang viết cho bạn lá thư tình ngọt ngào nhất mọi thời đại. Và bạn biết lá thư ấy nói gì không? Nó nói rằng những sự tan vỡ và sai lầm của bạn không định nghĩa bạn, kể cả hôn nhân hay là sự trinh khiết của bạn (cũng vậy). Chính Chúa Giê-xu làm điều đó. 

Là vậy đó.

 

Mai Hồng Ân & Trần Ngọc

(Lược dịch theo: faithit.com)

 

 

Bài Viết Chọn Lọc

Bài Viết Được Quan Tâm

Bài Viết Liên Quan