Khi Kevin Miller hỏi Karen, vợ tương lai, kết hôn với anh, cô trả lời một cách nhanh chóng và nhiệt tình là “yes.” Sau này cô nhìn nhận là có lẽ cô có thể nên suy nghĩ một chút hơn về quyết định đời sống hệ trọng đó: “Khi Kevin hỏi câu hỏi mà không ai hỏi chúng ta một câu hỏi hệ trọng hơn được: “Tại sao anh muốn chúng ta kết hôn?” Vào lúc đó, câu hỏi như vậy gần như là một lời xúc phạm. Kevin và tôi đã yêu nhau – mọi người có thể thấy điều đó. Chúng tôi cùng chia sẻ một cam kết với Đấng Christ. Ai mà cần những lý do tốt hơn ngoài lý do đó?”
Vài năm trong hôn nhân, cặp vợ chồng Millers trãi nghiệm sự vô cảm thấm vào nhiều cuộc hôn nhân: “Đời sống không có gì hơn nửa sao? Chúng tôi vẫn yêu nhau, nhưng bây giờ sau khi đã tìm được nhau, có thật đó là tất cả không?”
Một vài cặp đối diện những câu hỏi này bằng cách nghĩ rằng có lẽ họ đã kết hôn lầm người. Nếu họ kết hôn với một người khác, suy nghĩ này tiến đến ý nói rằng cuộc hôn nhân sẽ vẫn thích thú và thỏa mãn. Nhưng cặp Miller nhận ra rằng điều họ thiếu sâu xa nhất không phải là về sự hòa hợp, nhưng là sứ mạng.
Khi một Mục sư hỏi họ hãy thay thế chăm sóc ban thanh niên hội thánh, cặp Millers đồng ý, không nhận ra rằng thật khó mà hướng dẫn những cô cậu này. Karen viết lại, “Nhóm này làm chúng tôi mệt khụy gối luôn. Trước mỗi buổi sinh hoạt, chúng tôi bắt đầu cầu nguyện cho ban thanh niên và cho chúng tôi. Nhóm cũng khiến Kevin và tôi nói chuyện với nhau nhiều hơn lúc chúng tôi hẹn hò ngày xưa. Chúng tôi cần phải cùng làm kế hoạch và đưa ra một khuôn mặt hiệp nhất trước bọn trẻ. Khi chúng tôi làm như vậy, chúng tôi khám phá rất nhiều về lẫn nhau.”
Đây là điều tôi yêu thích về mục vụ phối hợp: Bạn nghĩ bạn biết tất cả về một người. Bạn từng sống chung với nhau trong nhiều năm và dễ cho bạn tưởng rằng bạn biết mọi thứ; không có điều gì hơn nửa để chia sẻ, không có thêm điều chi để khám phá, không có gì khác để nói chuyện với nhau. Bất cứ một mục vụ quan trọng nào cũng làm nổi lên một loạt những vấn đề; bạn thấy ra con người của mình và thấy lẫn nhau mà trước đó bạn không bao giờ biết là có những điều như vậy. Đôi khi, điều này có thể làm cảm hứng, nhưng trong những lúc khác, nó có thể làm sợ hãi. Cặp Millers xác nhận là có những thách thức họ phải đối diện và những bất đồng họ phải trãi qua trong việc làm sao giải quyết tốt nhất mà trong nhiều lần đó nó như là xé họ ra khỏi nhau. Nhưng nó làm họ nói chuyện với nhau, nó cho họ một lý do mới để cùng nhau cầu nguyện, làm việc và rồi một sự mật thiết mới được sinh ra.
Bởi vì mục vụ của chúng ta có tính mời gọi Đức Thánh Linh, nó cũng có thể dấy lên một sự tương kính mới. Hai người bạn tốt của chúng tôi nhờ Lisa và tôi tư vấn tiền hôn nhân cho con gái của họ và chồng tương lai của nó. Ở hội thánh nhà, tôi thường làm tất cả những buổi tư vấn một mình, nhưng Lisa muốn là một thành viên trong những buổi tâm tình với cô gái. Lần đầu tiên chúng tôi họp và ngay khi mới bắt đầu chúng tôi bắt ngay được nhau trên những vấn đề cơ bản và trãi qua một thời gian nói chuyện về những vấn đề đó. Sau đó, Lisa nắm tay tôi và nhìn tôi với một cách mới lạ.
“Chuyện gì vậy?” Tôi hỏi.
“Chuyện này thấy anh hay lắm đó.” Nàng nói và ôm lấy tay tôi.
Đức Thánh Linh rất tốt trong những điều này; tất cả những gì tôi đã làm là dâng mình cho Ngài sử dụng. Nhưng nếu sự dâng mình của tôi tạo nên một sự tương kính mới trong vợ tôi, tôi sẽ không than phiền gì…
Chú ý là sự tương kính này đến từ việc cùng phục vụ chung trong mục vụ. Tôi từng tư vấn tiền hôn nhân nhiều giờ mà không có Lisa dự phần; đó là khi chúng ta kết hiệp với nhau trong sự cố gắng mà hôn nhân của chúng ta được ích lợi. Cặp vợ chồng Millers đã trải nghiệm cũng giống như vậy.
“Điều ngạc nhiên lớn nhất là qua tiến trình đó điều tốt lành xảy ra cho hôn nhân của chúng tôi. Chúng tôi cùng làm việc chung một số việc. Khi chúng tôi thất bại, ít nhất đó là thất bại của chúng tôi; và khi chúng tôi thành công, đó là thành công của chúng tôi. Trong hầu hết một ngày làm việc chúng tôi cách xa nhau. Nhưng khi chúng tôi hướng dẫn ban thanh niên, chúng tôi tay trong tay, lòng với lòng.”
Kevin và Karen có được một sự tương tác kính yêu mới cho nhau khi họ thấy những ân tứ của nhau được sử dụng, và họ cùng tình cờ bước vào một cuộc khám phá vĩ đại: “Lạ lùng làm sao! Mục vụ thanh niên đó, theo lẽ tự nhiên, có thể kéo chúng tôi ra xa khỏi đời hôn nhân, lại thực tế gắn chặt chúng tôi lại trong một tầm mức mật thiết mới. Không cần phải làm gì đó trên hôn nhân của mình mà nó trở nên dồi dào và sâu đậm hơn.”
Cái Đói Thứ Ba.
Cặp vợ chồng Millers khám phá điều mà họ gọi là “cái đói thứ ba.” Sáng Thế Ký tỏ ra ba lãnh vực của hôn nhân:
- Tình yêu bên nhau (Sáng Thế Ký 2:18: “Con người ở một mình thì không tốt. Ta sẽ tạo nên một người giúp đỡ thích hợp với nó.”)
- Con cái (Sáng Thế Ký 1:28: “Hãy sinh sản, gia tăng gấp bội …”)
- Sự đóng góp (Sáng Thế Ký 1:28:“làm cho đầy dẫy đất; hãy làm cho đất phục tùng…)
Trong một cảm nhận, chúng ta có thể gọi lãnh vực thứ ba, “cùng phục vụ để làm trọn,” mà Cựu Ước đồng cảm với Ma-thi-ơ 6:33 “Trước hết hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời…”
Nếu sứ mạng từ Đấng Christ ban cho chúng ta là “Trước hết hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời” thì làm sao mà một hôn nhân tôn kính Chúa và thành công không được đánh dấu bởi sự có chung sứ mạng? Chúng ta không được bảo trước hết phải tìm kiếm một hôn nhân mật thiết, đời sống vui vẻ, con cái vâng phục, hay những thứ gì khác. Chúa Giê-xu bảo chúng ta trước hết hãy tìm kiếm một điều, và chỉ duy một điều này thôi: Nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài (hai chữ định nghĩa và xây dựng nên lẫn nhau, tạo nên một theo đuổi chung).
Cặp vợ chồng Millers hiểu, như tôi vừa hiểu, rằng đời sống không có hướng đi này, và hôn nhân không có mục đích này, sẽ đánh mất đi nhiều điều cao đẹp. “Chúng ta đói khát điều này hôm nay: cộng tác chung, ăn khớp với nhau, cùng làm việc như một đội leo núi, tuôn đổ ra cao điểm của ước mơ của chúng ta, và giữ lấy nhau cho đến cuối cùng.
Đức Chúa Trời đã trồng sự đói khát sâu xa này trong mỗi một cặp vợ chồng. Nó nhiều hơn là sự đói khát có bạn đồng hành. Nó nhiều hơn là sự đói khát tạo ra đời sống mới. Nó là sự đói khát thứ ba, một đói khát về cùng làm nên một điều hệ trọng. Theo Lời Chúa, chúng ta được kết hợp để làm nên sự khác biệt. Chúng ta kết hôn cho một sứ mạng.
Kết hôn cho một sứ mạng có thể làm sống động lại nhiều hôn nhân mà trong đó người ta nghĩ rằng họ đang đau khổ vì thiếu sự hòa hợp; tôi nghi rằng nhiều cặp vợ chồng này thật ra đau khổ vì thiếu một mục đích. Lời của Chúa Giê-xu ban cho những cá nhân con người có lẽ là thật hơn trong hôn nhân. Khi chúng ta ban cho sự sống của mình, chúng ta tìm ra nó. Khi chúng ta tập chú ra ngoài hôn nhân, chúng ta kết thúc trong sự làm mạnh mẽ hôn nhân.
Những năm chưa có con và những năm tổ ấm còn trống cung cấp cho các cặp vợ chồng những cơ hội tuyệt vời để điều chỉnh lại và xây dựng lại hôn nhân của các bạn trên nền tảng chia sẻ sứ mạng. Cho dù đôi bạn tìm cách trở nên một cặp vợ chồng huấn luyện, một cặp vợ chồng hướng dẫn nhóm Học Kinh Thánh, một cặp vợ chồng dạy kèm trong trường học, hay một cặp vợ chồng tổ chức nhóm leo núi – hãy dùng thêm thời giờ cho một mục đích thiên thượng để nung đốt lại hôn nhân, đam mê, cảm biết và làm đầy trọn. Nó có thể cách mạng hóa quan hệ của đôi bạn. Ban biết rằng bạn không thể “tái tạo” sự cuồng nhiệt của những năm xưa trẻ tuổi. nhưng bạn có thể sáng tạo một sự dính díu mạnh mẽ của mục đích và sứ mạng thuộc linh.
Có lần một phụ nữ bảo tôi, “Qua hàng chục năm kết hôn, tôi khám phá ra là khi chồng tôi và tôi cùng tập chú vào những nhu cầu của riêng chúng tôi, và cho dù có hay không thỏa mãn được chúng, hôn nhân của chúng tôi bắt đầu tự hủy. Nhưng khi chúng tôi cùng phục vụ, chúng tôi trãi nghiệm, tới mức lớn lao vô cùng điều chúng tôi biết là “cả hai trở nên một thịt.”
Hãy nhìn ra phía ngoài hôn nhân của hai bạn và xây dựng quan hệ của hai bạn với một mục đích chung được làm mới lại.
Hãy kết bạn với những câu hỏi để làm cho bài viết này sống động trong hôn nhân của hai bạn:
- Hai chúng ta có cùng một đam mê nào mà Chúa có thể dùng chúng ta để đến với những người khác?
- Có một ai trong hai chúng ta đã có một mục vụ lãnh đạo mà người kia có thể tham gia vào?Bằng cách nào mà chúng ta có thể làm được điều này?
- Bằng cách nào mà cùng phục vụ Chúa giúp hai chúng ta đạt kết quả hơn là những gì mỗi người trong hai đứa đang làm riêng lẻ một mình?
- Vào ngày kỷ niệm 60 năm kết hôn, điều gì mà hai chúng ta muốn nhìn lại và biết rằng hai chúng ta đã cùng hoàn thành cho Chúa? Những bước nào mà hai chúng ta có thể bắt đầu làm trong ngày hôm nay để chuyện đó xảy ra?
Nguyễn Trọng & Ngọc Nga
(Lược dịch theo: thrivingmarriages.com)