Jêsus là Đấng Trung Gian, Đấng Cầu Thay, Đấng Biện Hộ và là Chúa của chúng ta. Ngài đứng giữa chúng ta và Cha.
Không nơi nào trong Kinh Thánh ghi lại rằng Jêsus bảo các môn đồ hãy cầu nguyện với Ngài. Họ luôn luôn cầu nguyện với Cha trong Danh Jêsus.
Nếu chúng ta muốn biết chắc lời cầu nguyện chúng ta hướng đến ngai Chúa, chúng ta phải đến với Chúa đúng theo những nguyên tắc đặt ra trong Lời Ngài.
“Ngày ấy các con không còn phải hỏi Ta điều gì. Thật vậy, Ta bảo các con: điều gì các con cầu xin Cha, Ngài sẽ ban cho. Cho đến bây giờ, các con chưa hề nhân danh Ta cầu xin điều gì cả. Hãy cầu xin đi, các con sẽ nhận được để các con hưởng trọn niềm vui.” (Giăng 16:23, 24)
Để ý Jêsus phán, “…trong ngày ấy các con không còn phải hỏi Ta điều gì …” Jêsus phán điều này trước lúc Ngài chết và sống lại để ngồi bên tay phải Cha thay mặt chúng ta. Jêsus phán, “…điều gì các con NHÂN DANH TA cầu xin Cha, Ngài sẽ ban cho” (Giăng 16:23).
Jêsus đang nói về vị trí trung gian của Ngài ở bên tay phải Cha nơi Ngài sắp thăng thiên và ngồi trị (Hê-bơ-rơ 1:3). Bản dịch khác của Giăng 16:23 đọc, “Trong ngày đó các ngươi sẽ không cầu nguyện với Ta.” Jêsus phán chúng ta phải cầu nguyện với Cha trong Danh Ngài. Không có cách nào khác để đến gần Đức Chúa Trời.
Chắc chắn, chúng ta có thể thờ phượng Jêsus, và thờ phượng là một loại cầu nguyện. Chúng ta có thể nói với Jêsus chúng ta yêu mến và cảm phục Ngài bao nhiêu, nhưng khi liên hệ đến lời cầu nguyện và nài xin, chúng ta phải cầu xin Cha trong Danh Chúa Jêsus Christ.
Êphêsô 3:14 và 15 cũng nói cho chúng ta rằng: “Vì lý do này, tôi quỳ gối trước Cha nhờ Ngài mà mọi gia tộc trên trời và dưới đất đều được đặt tên.”
Chúng ta phải quỳ gối trước mặt Cha Thiên Thượng trong sự cầu nguyện, dùng Danh Jêsus. Bạn thuộc Hội Thánh nào không quan trọng bằng bạn thuộc gia đình nào. Ngợi khen Chúa, những tín hữu ở trong gia đình Đức Chúa Trời, và chúng ta có thể nhân Danh Jêsus đến gần Đức Chúa Cha trong sự cầu nguyện.
Nhiều người biết về việc cầu nguyện với Đức Chúa Trời, nhưng họ không biết gì về việc cầu nguyện với Chúa Cha. Nói cách khác, lời cầu nguyện của họ nghe có vẻ là họ chưa hề biết Đức Chúa Trời là Cha. Ngài là Thượng Đế đối với thế gian, mà Ngài là Cha đối với tôi. Biết rằng Cha sẽ đáp lời cầu nguyện chúng ta là niềm vui thật sự.
Hãy Xin Để Hưởng Trọn Niềm Vui
Smith Wigglesworth kể về một sự việc xảy ra khi ông lần đầu tiên khởi sự giảng. (Thật ra thì vợ ông mới là người giảng Lời Chúa, còn ông là một tay thợ ống nước). Thật ra, Wigglesworth đặt hệ thống ống nước trong nhiều nhà tại Anh mà trước đó đã chưa có hệ thống nước.
Smith Wigglesworth kể rằng ngày nọ ông đang làm việc lắp đặt hệ thống ống nước trong nhà cho một số người thuộc giới quí tộc. Ông để ý một phụ nữ trong nhà luôn phiên đến ngay cửa nơi ông làm, và đứng nhìn ông. Cô ta đã nhìn, rồi bỏ đi và trở lại và nhìn ông lần nữa. Ông không thể đoán được điều gì bất ổn nơi cô ta.
Sau một lúc ông cần thêm vật dụng, nên ông sai anh học nghề trở lại cửa hàng lấy đồ. Khi người phụ giúp đi khỏi, người phụ nữ này bước vào phòng nơi Wigglesworth đang làm và đóng cửa lại. Ông không thể đoán ra điều gì diễn tiến. Cuối cùng bà hỏi Wigglesworth thể nào ánh sáng kỳ diệu lại có trên khuôn mặt của ông.
Lúc này Wigglesworth là một thợ ống nước; ông chưa phải là người giảng dạy cho tới sau này. Wigglesworth đầy dẫy ánh sáng vì ông đầy sự vui mừng. Bạn không cần phải trở thành một người rao giảng để đầy dẫy sự vui mừng. Lời Chúa sẽ hành động cho bạn, dẫu bạn là ai.
Wigglesworth tiếp tục kể cho người phụ nữ đó về một biến cố đã xảy ra vào thời điểm ăn điểm tâm sáng hôm đó. Ông nói sáng hôm đó khi ông đi xuống nhà để ăn sáng, ông ngồi tại bàn và vợ ông nói với ông là hai đứa con họ bị bệnh, thậm chí không thể ra khỏi giường. Bệnh đã đến trên chúng suốt đêm.
Trước khi Wigglesworth tạ ơn Chúa về thức ăn, ông đứng dậy khỏi bàn, cùng vợ ông lên lầu và họ đặt tay trên hai đứa con và cầu nguyện. Cả hai đứa được lành tức thì. Chúng đã bị mắc bệnh trẻ em, là loại bệnh thường kéo dài nhiều ngày. Nhưng bệnh rời khỏi chúng tức thì khi Wigglesworth và vợ ông cầu nguyện.
Chúng ta mắc một lỗi lầm là chấp nhận bệnh tật và nghịch cảnh trong đời sống chúng ta (Giăng 10:10). Tôi đã phạm tội trước đây bởi vì tôi không biết gì khác hơn, song kể từ lúc tôi đã học rõ hơn – tôi học được những gì Lời Chúa nói! Ví dụ, con trai chúng tôi là Ken, bị quai bị khoảng bốn mươi lăm phút một lần. Nhưng khi chúng tôi cầu nguyện, bệnh rời khỏi nó và không hề trở lại. Chúng ta lại mắc lỗi lầm là chấp nhận những điều như thế không đến từ Chúa.
Vậy sự vui mừng của Wigglesworth được trọn vẹn. Và nỗi vui đó là bằng chứng vinh hiển cho những người xung quanh ông. Đức Chúa Trời đã chữa lành con ông! Đứa con đã ra khỏi giường và đã đến ăn sáng khỏe mạnh! Đó là lý do mà ánh sáng kỳ diệu này có trên khuôn mặt Wigglesworth.
Niềm vui sẽ đến khi bạn nhận sự đáp lời cầu nguyện. Nhưng nếu bạn không nhận sự đáp lời cầu nguyện, cũng không nhận kết quả, thì có thể có một vẻ bối rối và âu lo trên khuôn mặt bạn. Có một bầu không khí nghi ngờ, bối rối, sợ hãi và rối loạn quanh bạn. Bạn có thái độ, “Tôi không chắc; tôi không biết.”
Thế nhưng bạn biết Đức Chúa Trời nghe bạn khi bạn cầu nguyện đúng theo lời Ngài và nỗi vui mừng của bạn có thể được trọn vẹn ngay cả trước khi bạn thấy sự đáp lời vì bạn đang yên nghĩ trên tính nguyên vẹn của Lời Đức Chúa Trời.
Ở thế gian này không có nỗi vui nào như nỗi vui khi thấy Đức Chúa Trời hành động trong gia đình bạn và trong nhà bạn để đáp lời cầu nguyện của bạn. Trong Giăng 16:23 Jêsus đang nói về lời cầu nguyện cá nhân, chớ không phải là lời cầu nguyện hiệp lực. Ngài phán, “…điều gì các con nhân danh Ta cầu xin…” Jêsus đang nói về một điều gì đó mà nó liên quan đến bạn. Jêsus nói, “…Hãy cầu xin đi, các con sẽ nhận được để các con hưởng trọn niềm vui” (Giăng 16:24).
Người phụ nữ này hỏi Wigglesworth rằng cô ta cũng nhận được sự vui mừng đó không. Ông bảo rằng cô ta có thể, nhưng trước hết cô phải được cứu. Người phụ nữ này muốn được cứu và muốn biết về Chúa Jêsus. Cô ta nói rằng mình có một cuốn sách cầu nguyện ở nhà, nhưng chưa hề biết gì về sự tái sanh hay về sự vui mừng kỳ diệu đến từ việc nhận sự đáp lời cầu nguyện. Ngay tại phòng đó, Wigglesworth dẫn dắt người phụ nữ này về với Chúa, và ánh sáng đã chiếu rọi trong tâm linh cô ta; cô ta được tái sanh. Cô ta trở nên sung sướng và đầy lòng vui mừng vì gánh nặng tội lỗi đã rớt khỏi. Cô hỏi Wigglesworth là cô có thể giữ niềm vui mới này mỗi ngày được không. Ông quả quyết là cô có thể giữ được, nhưng cách tốt nhất để giữ nó là ban nó ra. Ông bảo cô ta hãy nói với mọi người là cô đã chạm đến sự cứu rỗi.
Wigglesworth đã làm việc ở đó lâu ngày nên đủ biết cô ta có nhiều bạn gái tại các câu lạc bộ xã hội. Cô ta là một phụ nữ giàu có. Ông bảo cô ta là tại buổi nhóm câu lạc bộ chiều hôm đó cô phải có mặt; cô ta nên nói cho hết thảy phụ nữ có mặt về những gì đã xảy đến cho mình.
Lý do nhiều đời sống Cơ Đốc trở nên uể oải là vì không có “ban ra.” Nhiều Cơ Đốc Nhân không chia sẻ với người khác những gì họ đã nhận nơi Lời Chúa. Cơ Đốc Nhân có thể gia tăng sự vui mừng của họ bằng cách làm chứng về sự tốt lành của Chúa trong chính đời sống của họ.
Không có nỗi vui mừng nào ở thế gian này sánh với việc dẫn đưa một linh hồn hư mất đáng thương về với Đấng Christ. Vậy nếu bạn chưa làm điều đó, hãy nhớ cách để giữ sự vui mừng của bạn là ban nó ra.
Jêsus muốn sự vui mừng của chúng ta được trọn vẹn hay đầy đủ. Chúng ta biết rằng cách duy nhất để đảm bảo sự vui mừng liên tục là ban ra sự vui mừng của chúng ta.
Có Niềm Vui Trước Khi Sự Đáp Lời Đến
Tôi đã học về Wigglesworth vào một dịp khác. Wigglesworth kể rằng, có lần ông đi thăm viếng một gia đình giàu có ở Luân Đôn, trong khi bản thân ông đối diện với nan đề cạn kiệt tài chánh. Người ta kể rằng nếu Wigglesworth gợi ý về nhu cầu tài chánh của mình thì người giàu đó sẽ cho ông tất cả số tiền ông cần. Nhưng Wigglesworth không nói với ai ngoại trừ Chúa về nhu cầu của mình. Khi Wigglesworth và người đàn ông giàu có này cùng đi bộ trong công viên, Wigglesworth vui sướng ca hát vì ông đã trao mọi gánh nặng và lo lắng về nhu cầu của ông cho Chúa (I Phierơ 5:7). Vì vậy, Wigglesworth không có lo lắng gì.
Người đàn ông giàu có này không có cùng tâm trạng vui sướng như vậy. Ông nói với Wigglesworth rằng ông sẽ cho mọi thứ ông có chỉ để có linh vui mừng mà Wigglesworth có. Wigglesworth bảo ông rằng niềm vui sẽ không làm ông mất mát gì cả. Điều duy nhất mà ông phải làm là trao mọi lo lắng mình cho Jêsus.
Wigglesworth nói với người đó là bản thân ông không có lo lắng gì ở đời này, mặc dù chính lúc đó Wigglesworth có nhu cầu lớn về tài chánh. Song Wigglesworth không nói với người đó là mình có nhu cầu vì Wigglesworth đã trao những lo lắng mình cho Chúa. Giờ thì Chúa cất đi gánh nặng của Wigglesworth, và Wigglesworth đã tự do và sung sướng. Nếu Wigglesworth đã gợi ý cho bạn ông rằng ông có một số nhu cầu nào đó, người này chắc có lẽ giúp ông. Nhưng Wigglesworth không đề cập đến nó.
Nhiều lần tôi ở gần nhiều người khi tôi có những nhu cầu lớn về tài chánh, nhưng tôi không tỏ ra điều đó. Tôi chỉ mỉm cười và tự do. Tôi đã trao mọi lo lắng tôi cho Chúa. Lời Đức Chúa Trời là chân thật.
Tôi nhớ nhiều năm trước đây tôi đang giảng tại một Hội Thánh nhỏ gần nhà. Tôi đến đó để giảng từ thứ hai đến thứ bảy. Đêm đầu phòng họp hầu như là đầy người. Đức Chúa Trời thật sự bắt đầu vận hành qua Thánh Linh trong buổi nhóm, và phòng nhóm chẳng bao lâu chật ních người.
Vị Mục Sư nói rằng họ không thể kết thúc buổi nhóm nên ông hỏi tôi ở lại dạy một thời gian được không. Ông hỏi tôi là tôi có cần số tiền tối thiểu là bao nhiêu để trang trải.
Tôi do dự nói với vị mục sư điều tôi cần vì tôi chắc rằng ông nghĩ số tiền đó quá nhiều. Nhưng tôi tính ra số tiền cho ông. Cuối cùng tôi giảm xuống tới mức tối thiểu – chỉ đủ để lên ngân sách của tôi. Tôi muốn ở lại tiếp để cố gắng giúp Hội Thánh đó.
Tôi định giá số tiền đó cho ông. Ông nói số tiền này nhiều hơn số mà họ đã trả cho mọi người trước đây và không biết là họ có trả nỗi hay không. Tôi nói nếu ông đồng ý với tôi thì tiền sẽ đến. Rồi ông đồng ý, vậy chúng tôi loan báo buổi nhóm sẽ tiếp tục. Tôi đến buổi nhóm vào tối Chủ nhật hôm sau. Chiều hôm đó tôi vừa phát hiện ra là một số nhu cầu khẩn cấp nẩy sinh tại nhà, và tôi cần hàng trăm đô la hơn số mà tôi đã định giá cho vị mục sư.
Tôi biết tối đó khi về tôi sẽ nói cho vị mục sư đó số tiền mà tôi cần thêm, có lẽ ông hầu như không trả nỗi (tôi đã buộc phải ở lại với ông hai tuần rồi). Tôi cần số tiền gấp đôi mà tôi định giá cho ông trước đó. Thật ra, tôi nói là tôi cần 150 đô la một tuần, nhưng vì có nhu cầu khẩn cấp, tôi cần 300 đô la một tuần. Hầu như trước đó Hội Thánh chỉ trả 90 đô la một tuần.
Tôi giảng vào đêm Chủ Nhật. Họ lấy tiền dâng, và sau buổi nhóm tôi đến tư thất mục sư. Chúng tôi có ít thức ăn để ăn, và mục sư nói ông miễn cưỡng dâng cho tôi số tiền dâng và cũng không đáp ứng nỗi ngân sách, vì chỉ có khoảng 123 đô la. Ông cũng biết là tôi không thể trang trải với số đó. Tôi chỉ nhận lấy và mỉm cười.
Sau đó tôi nói với ông về nhu cầu đã nẩy sinh và tôi cần 300 một tuần, thay vì 150 tôi đã định giá cho ông. Tôi nói ông cứ hiệp ý với tôi, và tôi tin, rồi ông cũng hiệp ý. Ông đưa tay bắt tay tôi và nói thôi được, và chúng ta tiếp tục để thì giờ thông công với nhau. Sau đó, người vợ nói là bà đã để ý dường như tôi không có sự bực bội khi họ nói với tôi số tiền dâng quá ít. Bà nói là bà đã để ý thấy tôi vui vẻ về số tiền đó biết bao.
Vào lúc buổi nhóm tan, tôi có đủ số tiền tôi cần mà không đòi tiền Hội chúng. Vị mục sư nói với tôi số tiền đó trổi hơn bất cứ số tiền nào ông đã thấy trong cuộc đời ông. Nhưng có nhu cầu thì Đức Chúa Trời đáp lời nhu cầu (Philip 4:19). Thật sự, tôi cần 900 đô cho ba tuần này, và tôi đã có hơn 1.000 đô khi buổi nhóm tan. Tôi vui mừng là Chúa biết cách đáp ứng nhu cầu chúng tôi! Đây là điểm tôi muốn nói: Tôi hành động với niềm vui trước cũng như sau khi tôi nhận tiền. Đó là điều vợ vị mục sư đã kể. Bà kể là bà nhìn kỹ tôi và thấy tôi vui khi tiền dường như chưa đến cũng như tôi vui khi tiền đến. Bà kể với chồng bà về điều đó và nói tôi dường như thật sự vui hơn trước khi ông trao tiền cho tôi. Tôi trả lời là vì tôi bước đi bởi đức tin chớ không bởi mắt thấy. (II Côrinhtô 5:7).
Lo Lắng Ngăn Trở Sự Đáp Lời Của Chúa
Mạch văn Kinh Thánh của chúng ta nói, “…hãy cầu xin đi, các con sẽ nhận được để các con hưởng trọn niềm vui” (Giăng 16:24)! Đức Chúa Trời muốn chúng ta nhận sự đáp lời cầu nguyện và được hưởng trọn niềm vui. Làm sao ta có thể hưởng trọn niềm vui và chiến thắng khi hoàn cảnh trông đen tối và ta có nhu cầu trong đời sống mình?
Chúng ta đầy niềm vui vì chúng ta bước đi bởi đức tin, chớ không bởi mắt thấy. Chúng ta biết rằng bất cứ điều gì ta xin Cha theo Lời Chúa, Ngài sẽ ban cho ta – để niềm vui chúng ta được trọn (Giăng 16:23, 24)!
Niềm vui của bạn có thể được trọn nếu bạn có gánh nặng lớn về tài chánh đang đè nén trên bạn? Nếu bạn có nhiều ngân phiếu phải trả mà không thể trả nổi? Không, lúc đó niềm vui của bạn không thể được trọn được.
Tuy nhiên, một khi bạn đã xin Cha đáp ứng nhu cầu bạn trong Danh Jêsus, đôi lúc bạn cần phải vui trước khi bạn thấy số tiền bạn cầu xin. Bạn phải vui mừng trước khi bạn thấy sự đáp lời cũng như bạn phải vui một khi sự đáp lời thành hiện thực. Bạn sẽ ngăn trở Chúa không giúp bạn được nếu bạn đang lo lắng và cố gắng hiểu cách nào sự đáp lời sẽ đến. Nếu bạn đang cố gắng hiểu mọi việc, thì bạn có nỗi lo hay gánh nặng của nan đề, và điều đó có nghĩa là Đức Chúa Trời chưa có mang nó. Bạn vẫn còn mang gánh nặng đó nên Đức Chúa Trời không thể giúp đỡ bạn được.
Chúng ta cần hiểu rõ sự kiện này, nếu có phước hạnh để cầu nguyện thì cũng rất ít nếu chính bạn cứ tiếp tục lo lắng băn khoăn và vật lộn với nan đề của chính bạn. Bạn cũng có thể nói Amen bởi vì nó chỉ vậy thôi!
Mẹ tôi bảo tôi là khi bà đang biết tôi đang đi đây đó, và bà cầu nguyện Chúa ở với tôi. Tôi kết thúc buổi nhóm tại California và rồi đi thẳng suốt cho tới khi tôi về nhà. Bà cứ thức lo lắng, đợi điện thoại reo, rêu rao tin xấu. Tôi bảo bà rằng bà phí thì giờ, bà chẳng cầu nguyện gì cả nếu bà cứ tiếp tục lo lắng. Bà cầu nguyện Chúa sẽ bảo vệ tôi, và sau đó bà cứ thức lo lắng.
Đó là cách nhiều người làm khi họ cầu nguyện. Mà lo lắng có thể ngăn trở bạn không nhận sự đáp lời cầu nguyện. Lo lắng có thể chặn đứng Đức Chúa Trời không thể hành động vì cớ bạn.
Cảm tạ Chúa, cầu nguyện còn có ý nghĩa hơn thế nữa. Giăng 16:24 nói, “…hãy cầu xin đi, các con SẼ NHẬN ĐƯỢC để các con hưởng trọn niềm vui.” Khi bạn cầu nguyện trong đức tin, đúng theo Lời Chúa, bạn đầy dẫy niềm vui và mừng rỡ trước khi sự đáp lời thành hiện thực vì bạn biết Đức Chúa Trời nghe bạn. Bạn có Lời của Ngài về điều đó.
“Đây là sự bảo đảm chúng ta có để đến gần Đức Chúa Trời; Ấy là nếu chúng ta xin bất cứ điều gì theo ý Ngài thì Ngài sẽ cho chúng ta. Và nếu chúng ta biết Đức Chúa Trời nghe chúng ta – bất cứ điều gì chúng ta xin – chúng ta có được điều chúng ta đã xin Ngài.” (I Giăng 5:14, 15)
Làm Theo Lời Dạy Về Sự Cầu Nguyện Của Kinh Thánh
“Trong mọi việc anh chị em hãy luôn luôn nhân Danh Đức Jêsus Cơ Đốc cảm tạ Đức Chúa Trời là Cha.” (Ê-phê-sô 5:20)
Để ý ở đây Phao Lô bảo rằng chúng ta phải luôn luôn dâng lời cảm tạ về mọi sự lên cho Đức Chúa Trời là Cha trong Danh của Chúa chúng ta là Jêsus Christ. Ông khuyên chúng ta phải dâng lời cảm tạ cho Cha. Trong tất cả lời ngợi khen và cảm tạ thật. Danh Jêsus là cửa đến với tấm lòng Cha. Khi bạn ước ao nhận được sự đáp lời cầu nguyện, bạn hãy bước theo sự dạy dỗ của Lời Chúa.
Có người nói rằng cách bạn cầu nguyện thì không có khác nhau nhiều. Nhưng nếu nó không khác, thì tại sao Jêsus dạy chúng ta về sự cầu nguyện? Tại sao Thánh Linh cảm ứng Phao Lô viết các thơ tín như thế? Cách bạn cầu nguyện thật quan trọng.
Nếu cho rằng những câu Kinh Thánh này nói về cách cầu nguyện không quan trọng, thì cũng tương tự khi nói rằng Giăng 3:16 quan trọng thật. Vậy khi bạn ước ao nhận sự đáp lời cầu nguyện, hãy bước theo sự dạy dỗ của Lời Chúa và cầu nguyện với Cha trong Danh Jêsus, luôn luôn cảm tạ Đức Chúa Trời – trong Danh Jêsus (Ephêsô 5:20)!
“Nhân Danh Jêsus” – Chớ Không Phải “Vì Cớ Jêsus”
Nhiều người kết thúc lời cầu nguyện nói: “Vì cớ Jêsus.” Nhưng chúng ta không cầu nguyện theo cách đó. Có sự khác nhau giữa cầu nguyện trong Danh Jêsus và cầu nguyện vì cớ Jêsus. Chúng ta phải cầu nguyện trong Danh Jêsus.
Sự khác nhau giữa cầu nguyện vì cớ Jêsus và trong Danh Ngài là gì? Có một sự khác nhau hoàn toàn.
Khi đến với Chúa, và cầu xin Ngài làm điều gì đó vì cớ Jêsus, tức là bạn đang xin điều đó được thực hiện để giúp Jêsus – bạn có thể thấy điều đó nghe có vẻ rồ dại thể nào chưa? Trước hết, Jêsus không cần sự giúp đỡ. Và thứ hai, bạn không có hưởng công trạng gì để bảo đảm sự đáp lời cầu nguyện nếu Ngài đáp lời! Không, đó là cách vòng vo khác. Chúng ta cần sự giúp đỡ và Jêsus có uy tín.
Tôi không có ý muốn nói là khi người ta thêm “Vì cớ Jêsus” trong lời cầu nguyện của họ là họ làm điều này một cách có ý thức. Nhưng đó là cách nghe có vẻ ở thiên đàng.
Ngay cả nếu Jêsus cần sự giúp đỡ của chúng ta, bạn và tôi không có chỗ đứng nào trên trời để đảm bảo sự giúp đỡ cho Ngài. Chúng ta là người cần sự giúp đỡ. Chính vì cớ chúng ta mà chúng ta cầu nguyện. Và Jêsus có chỗ đứng hay uy tín trên trời để khiến chúng ta có thể đến với Đức Chúa Trời trong Danh Ngài và nhận những điều chúng ta cần.
Ví dụ, nếu bạn mang tấm ngân phiếu của người bạn đến ngân hàng và yêu cầu thủ quỹ trả tiền mặt ngân phiếu đó, người thủ quỹ sẽ hỏi bạn là bạn có tiền ký gởi thay cho bạn để đảm bảo số tiền của ngân phiếu đó chưa. Nếu bạn chưa có, thì người đó từ chối trả tiền mặt. Khi bạn cầu nguyện “Vì cớ Jêsus” thì cũng giống như cố gắng trả tiền mặt một tấm ngân phiếu khi không có tiền trong phòng của bạn bởi vì bạn không có uy tín ở trên trời – Jêsus có.
Nhưng nếu bạn đến ngân hàng với một tấm ngân phiếu được ký bởi một người giàu có và có tài khoản tại ngân hàng đó, thì sẽ không có gì rắc rối cả. Người thủ quỹ sẽ giao tiền.
Jêsus là “tín dụng” của chúng ta ở trên trời: Ngài có tất cả tín dụng chúng ta cần để “ngân phiếu của chúng ta được trả tiền mặt” – lời cầu nguyện chúng ta được đáp lời. Và khi Đức Chúa Trời nghe con cái Ngài cầu nguyện trong đức tin nhân Danh Jêsus, Ngài đáp lời cầu nguyện của họ đặt cơ sở trên tín dụng của Jêsus hay chỗ đứng của Jêsus trên trời. Trong Danh quyền năng đó, Đức Chúa Trời ban cho ta sự đáp lời cầu nguyện.
Ví dụ, nếu tôi bị đau bao tử, và tôi cầu nguyện xin chữa lành, tôi sẽ không xin Chúa chữa lành tôi vì cớ Jêsus – giúp đỡ Jêsus. Tôi không muốn được chữa lành vì Ngài. Chính cái bao tử tôi cần sự giúp đỡ, chứ không phải bao tử của Ngài. Tôi là người đang bị đau. Đó là vì cớ tôi trong tín dụng của Jêsus.
Tương tự, nếu tôi cần 100 đô la, và tôi xin Cha giúp tôi nhận số tiền này vì cớ Jêsus, tôi sẽ cầu nguyện một cách rồ dại vì Jêsus không cần 100 đô. Tiền bạc là vì cớ tôi, không phải vì cớ Ngài. Chúa Jêsus không cần 100 đô la; tôi cần. Tôi cần 100 đô la để giúp tôi, đó là vì cớ tôi, trong tín dụng Jêsus.
Nhiều lời cầu nguyện thành thật không được đáp lời vì những người này kết thúc lời cầu nguyện “vì cớ Jêsus.” Nếu bạn đã, đang làm điều đó, hãy ngưng. Lời cầu nguyện chúng ta có đặt cơ sở theo Kinh Thánh hay không sẽ tạo ra nhiều sự khác biệt.
Đó là lý do nhiều lần lời cầu nguyện chúng ta không được đáp lời. Hướng đi chúng ta hoàn toàn sai trật. Phierơ và Giăng nói khi họ có mặt tại Cửa Đẹp, “…tại sao quý vị nhìn sửng chúng tôi dường như chúng tôi cậy quyền năng hoặc đức độ của mình mà khiến người què này đi được?” (Công vụ 3:12). Nói cách khác, chính không bởi sức mạnh hay sự thánh khiết của kẻ tin mà người đó nhận sự đáp lời cầu nguyện.
Bạn cũng không nhận sự đáp lời cầu nguyện của bạn bởi vì bạn tốt lành. Bạn nhận sự đáp lời cầu nguyện nhờ Jêsus – và nhờ vị trí của bạn trong Jêsus. Cảm tạ Chúa. Jêsus có một vị trí ở trên trời. Ngài là con đường duy nhất để đến gần Cha. Bạn không thể đến với Cha bằng con đường nào khác.
Cảm tạ Chúa, nhân Danh Jêsus chúng ta đến ngôi của Đức Chúa Trời cách can đảm (Hê-bơ-rơ 4:16). Chúng ta hãy dùng một ít khôn ngoan và hành xử như con cái khôn ngoan, sử dụng Danh quyền năng mà Ngài đã ban cho chúng ta. Jêsus ban cho chúng ta quyền hạn và uy quyền để sử dụng Danh Ngài.
Danh Jêsus Là Chìa Khóa
Để ý Giăng 16:23: “Ngày ấy, các con không còn phải hỏi Ta điều gì. Thật vậy Ta bảo các con: Điều gì các con nhân Danh Ta cầu xin Cha, Ngài sẽ ban cho.” Jêsus đã ban cho chúng ta quyền hạn và uy quyền để sử dụng Danh Ngài trong sự cầu nguyện. Ngài đã ban chúng ta uy quyền để sử dụng Danh Ngài. Ngài đã ban Danh Ngài cho chúng ta. Bây giờ chúng ta có quyền đó. Ngài phán, “…Họ sẽ nhân Danh Ta đuổi quỷ…” (Mác 16:17). Chúng ta có quyền sử dụng Danh Ngài chống lại ma quỷ. Cảm tạ Chúa, Danh Ngài có uy quyền. Chúng ta có quyền dùng Danh Ngài để đuổi quỷ, là kẻ dùng tối tăm và bệnh tật trói buộc linh hồn con người. Vào thượng tuần tháng 9 năm 1952, tôi nghiên cứu đề tài này khi đang tổ chức những buổi nhóm tại vùng đông Texas. Tôi bắt đầu hiểu được hai điều tôi về uy quyền trong Danh Jêsus. Hai điều này đã giúp tôi rất nhiều và thay đổi cả cuộc đời tôi.
Ngay cả khi còn là cậu bé truyền giảng của Hội Thánh Báp tít tôi đã tin nơi sự chữa lành Thiên thượng, và tôi đã giúp đỡ người bệnh. Nhưng có những trường hợp, đặc biệt những trường hợp về tâm trí mà rõ ràng là do sự chiếm hữu hay ám ảnh của ma quỷ, hầu như đã làm tôi sợ hãi khi tôi tiến tới chống cự chúng.
Nhưng khi bắt đầu nghiên cứu về Danh Jêsus, tôi hiểu rõ một điều mà tôi cố gắng minh họa bằng ví dụ sau:
Khi đến bên cạnh chiếc xe hơi của mình với chìa khóa cửa xe trong tay, bạn có thể nói là bạn mở cửa, nhưng thật ra không phải bạn, mà là chìa khóa mở cửa xe. Cũng vậy, bạn còn có một chìa khóa để khởi động xe. Bạn không thể nào khởi động xe được nếu không có chìa khóa này. Một lần nữa, bạn thật sự không khởi động xe mà là chìa khóa. Chìa khóa là yếu tố quan trọng cho toàn bộ tiến trình mở và khởi động xe của bạn.
Tôi bắt đầu nhìn uy quyền trong Danh Jêsus theo quan điểm này. Nói cách khác, tôi không phải là người đuổi quỷ. Theo tự nhiên tôi không có uy quyền nào nơi tôi, nhưng Jêsus đã ban cho tôi chìa khóa đối với tất cả uy quyền tôi cần – và nó ở trong Danh Ngài.
Danh của Jêsus là chìa khóa! Danh Ngài có uy quyền! Điều duy nhất tôi phải làm là sử dụng chìa khóa ấy, và chìa khóa đó sẽ mở. Điều này làm giảm đi nỗi sợ tôi có. Tôi có thể sử dụng Danh Ngài vì Danh Ngài là chìa khóa và Danh Ngài hữu hiệu.
Suy Gẫm Lời Chúa Đem Đến Ánh Sáng
Khi tôi bắt đầu nghiên cứu về Danh Jêsus, tôi cũng hiểu một số điều khác từ Kinh Thánh.
Hãy để tôi khích lệ bạn suy gẫm Lời Chúa sau khi bạn đã nghiên cứu. Tâm linh của bạn có thể được huấn luyện và giáo dục. Nhưng chỉ vì bạn đọc Lời Chúa không có nghĩa là tâm linh bạn được giáo dục. Bạn có thể đọc Kinh Thánh mà không hiểu những gì bạn đang đọc, qua điều đó không có nghĩa gì với bạn. Lời Chúa phải đi sâu vào bên trong bạn, trong tấm lòng hay tâm linh bạn. Bạn nhận khải thị của Lời Chúa vào trong tấm lòng qua việc suy gẫm nó.
Khi tôi mười chín hay hai mươi tuổi, tôi nghe nói về thuyết tương đối của Einstein. Tôi quyết định đọc thử, vì tôi nghe rất nhiều về thuyết này. Trước khi đọc, tôi không biết một tí nào về thuyết này. Khi đọc xong, tôi lại biết ít hơn những gì tôi biết trước khi đọc.
Tôi nghĩ đôi lúc đó là cách của những người đọc lời Đức Chúa Trời. Khi đọc xong họ lại biết ít hơn lúc họ bắt đầu. Họ đang cố gắng nắm bắt lẽ thật của Lời Đức Chúa Trời trong tâm trí của mình. Song bạn phải nhận khải thị của lời Đức Chúa Trời vào trong tấm lòng của bạn.
Sau khi nghiên cứu Lời Chúa, rồi tôi nhắm mắt lại bắt đầu suy gẫm Lời Chúa và chỉ suy gẫm về các câu Kinh Thánh tôi đã học và đọc. Tôi đã có một số khải tượng và khải thị, nhưng khải thị tôi có về Danh Jêsus là một khải thị của Lời Chúa mà bất kỳ tín hữu nào cũng có thể có được. Đức Thánh Linh sẽ dạy chúng ta Lời Ngài. Khi tôi suy gẫm Lời Chúa bên trong tôi, tôi bắt đầu thấy một điều gì mà tôi chưa hề thấy trước đây.
Dùng Uy Quyền Trong Danh Jêsus Để Trói Công Việc Ma Quỷ
Trước hết, tôi bắt đầu thấy ma quỷ là tác giả của mọi điều ác và tội lỗi, vì nó là thần của thế gian này. Tân Ước nói rằng Satan là thần của thế gian này và Satan đã làm mờ tối con người không thấy ánh sáng vinh quang của Phúc Âm (II Cô-rinh-tô 4:4). Nhiều câu Kinh Thánh nói về điều này vì ma quỷ cố trói buộc linh hồn con người.
Tôi bắt đầu thấy rằng những người chưa được cứu và bị ma quỷ trói buộc trong chính gia đình tôi không hiểu họ đang đi về đâu. Họ bị thần thế gian này làm mù về phần thuộc linh. Ví dụ, không ai đang lái xe trên xa lộ một trăm dặm một giờ mà vượt đèn đỏ và tín hiệu ghi là “Nguy hiểm phía trước” nếu người đó tỉnh táo. Nhưng một người say xỉn sẽ làm điều này vì người đó không biết mình đang làm gì.
Không con người thông sáng tỉnh táo nào trải qua cuộc đời hoạt động năng nổ trong tội lỗi nhằm mục đích lao mình vào hỏa ngục đời đời. Nếu người đó không muốn tiếp nhận Jêsus, người đó không có tỉnh táo – người đó mù về thuộc linh. Ví dụ, Kinh Thánh nói về đứa con hoang đàng “khi nó tỉnh ngộ” nó trở về nhà (Luca 15:17). Vậy có một lúc đứa con trai hoang đàng không có tỉnh táo. Nhưng khi nó tỉnh ngộ, nó quyết định trở về nhà.
Thứ hai, tôi bắt đầu thấy uy quyền mà tín hữu sở hữu trong Danh Jêsus. Tất cả quyền năng trong Danh đó là tùy quyền chúng ta sử dụng. Nhưng tín hữu không thực hành uy quyền hợp pháp của họ trong Danh Jêsus, thì không có gì thay đổi về hoàn cảnh của họ.
Ngày đó khi tôi đang nghiên cứu Lời Chúa, tôi nhận khải thị về điều này, tôi bị thách thức. Tôi biết chính là Đức Thánh Linh đang nói với tôi. Khi ánh sáng đến, bạn buộc phải bước đi trong ánh sáng đó. Ma quỷ sẽ biết bạn có tin những gì bạn tuyên bố bạn tin. Nếu bạn học kỹ bài, bạn sẽ đứng vững trên chân. Bạn sẽ chiến thắng sự cám dỗ để không còn nghi ngờ Lời Chúa nữa.
Dường như có một điều gì đó bên trong tôi đang thách thức tôi hành động trên Lời Đức Chúa Trời. Bạn thấy không, lúc đó, người anh cả của tôi, có tên riêng là Dub, là người bê bối trong gia đình. Bất cứ điều xấu xa nào bạn muốn nói tới thì có lẽ anh đã làm hết. Tôi thật sự bị thách thức về việc thực hành khải thị của Lời Đức Chúa Trời thay cho anh Dub.
Bạn thấy không, trên một thời gian mười lăm năm, tôi đã cầu nguyện và cầu nguyện cho anh Dub và đã kiêng ăn ba ngày một lần. Nhưng ngày đó khi tôi đang nằm dài trên giường, tôi hiểu rõ là tất cả sự kiêng ăn và cầu nguyện đã thực hiện trong sự vô tín.
Tại sao tôi nói điều đó? Vì nếu bạn chỉ mong sự cầu nguyện làm điều đó, thì nó không làm. Chính là việc vận dụng đức tin nơi Lời Đức Chúa Trời mà làm cho lời cầu nguyện hữu hiệu. Chỉ mong tự lời cầu nguyện làm công việc thì cũng giống như việc mong cánh tay vật lý của bạn mở cửa ra; tự cánh tay không hề mở cửa. Bạn phải có chìa khóa để mở cửa. Và trong sự cầu nguyện bạn phải có đức tin trong Danh Jêsus và trong Lời Đức Chúa Trời để hoàn tất công việc. Danh Jêsus là chìa khóa của chúng ta.
Tôi nghĩ đôi lúc chúng ta cho rằng mình có thể cảm động Chúa bằng những giọt nước mắt, lời cầu nguyện và sự kiêng ăn. Nhưng Đức Chúa Trời không thay đổi. Ngài vẫn luôn y nguyên (Mathiơ 3:6; Hêbơrơ 13:8). Đức Chúa Trời vận hành khi bạn đến với Ngài đúng theo Lời Ngài và sử dụng Lời Ngài và Danh Jêsus như là chìa khóa. Khi đó lời cầu nguyện sẽ hữu hiệu cho bạn, và bạn sẽ có sự đáp lời.
Suốt những năm này tôi đã cầu nguyện cho Dub, thay vì tốt hơn anh ta lại tệ hơn. Nhưng ngày đó điều gì đã thách thức tôi là uy quyền trong Danh Jêsus sẽ hữu hiệu cho anh ta. Tôi biết nó sẽ hữu hiệu. Tôi không biết anh Dub ở đâu, nhưng tôi cầm Kinh Thánh đứng dậy rồi giơ Kinh Thánh lên nói “Nhân Danh Chúa Jêsus Christ, hỡi tà linh đang trói linh hồn anh ta, ta trói buộc ngươi trong Danh Jêsus. Ta tuyên bố sự giải cứu và sự cứu rỗi của Dub nhân Danh Chúa Jêsus Christ.”
Trong tâm linh tôi biết việc đó hầu như đã xong, và tôi đầy dẫy niềm vui. Tôi để Kinh Thánh xuống và ra khỏi phòng vừa huýt sáo vừa hát và tiếp tục công việc của tôi.
Sau buổi nhóm tại Đông Texas đó, tôi về nhà một vài ngày trước khi bắt đầu buổi nhóm khác. Tôi ở nhà mười ngày, và thời gian đã hơn hai tuần từ khi tôi công bố sự cứu rỗi của Dub. Khi đi ngang qua phòng khách để vào phòng ngủ, tôi có một kinh nghiệm đặc biệt. Tôi chưa hề có kinh nghiệm nào giống như thế. Khi bước ngang qua nền nhà tôi, dường như tôi nghe một tiếng nói đang nói với tôi, “Ô, bây giờ cứ thử đi, ngươi có thật sự nghĩ Dub sẽ được cứu không?” Tôi lặng người đi và đóng tâm trí khỏi những ý tưởng này. Đừng đụng đến những loại ý tưởng này trong đời sống suy nghĩ của bạn bởi vì đó là ý tưởng nghi ngờ và vô tín. Nếu bạn bị cám dỗ để nghĩ những ý nghĩ nghi ngờ hãy ăn năn về điều đó.
Sau đó từ sâu xa bên trong tôi, tôi bắt đầu cười. Tiếng cười cuồn cuộn luôn ra khỏi miệng tôi, và tôi đã cười to. Tôi nói, “Không đâu ma quỷ ơi, ta không nghĩ anh ấy được cứu; ta biết anh ấy đã được cứu! ta nắm lấy Danh Jêsus và bẽ gãy quyền lực của người trên đời sống anh ấy và tuyên bố sự giải cứu của anh ấy. Đối với tôi việc đó xong rồi.” Rồi tôi tiếp tục vui mừng.
Hai ngày sau đó, tôi nghe cùng tiếng nói đó lần nữa. Nó cũng nói điều tương tự. Tôi đóng tâm trí khỏi tiếng ấy, và lần nữa tôi bắt đầu cười từ sâu xa trong lòng tôi. Tiếng cười bắt đầu cuồn cuộn trong tôi. Tôi nói với ma quỷ lần nữa là tôi biết anh tôi sẽ được cứu bởi vì tôi nắm lấy Danh Jêsus và bẽ gãy quyền lực của nó trên đời sống của Dub. Tôi đã tuyên bố sự giải cứu và sự cứu rỗi của Dub. Điều đó đã xảy ra vào thứ ba và lần nữa vào thứ năm.
Tuần sau, tôi nhận lá thư từ vợ của tôi nói là Dub đã được cứu. Tôi viết hồi âm lại và nói với nhà tôi là tôi đã biết việc đó hai hay ba tuần. Việc đó không có gì mới đối với tôi.
Cứ Ở Trong Lĩnh Vực Đức Tin
Danh Jêsus thuộc về bạn. Danh đó có uy quyền trên đất. Bạn có quyền sử dụng Danh đó, như tôi hay bất kỳ ai khác sử dụng. Tuy nhiên, nếu ma quỷ có thể giữ bạn trong lĩnh vực tư tưởng và lĩnh vực lý luận, nó sẽ đánh bại bạn.: “Hãy anh dũng chiến đấu trong cuộc chiến oai hùng của đức tin ...” ( I Timôthê 6:12)
“Hãy tự chủ và tỉnh thức. Kẻ thù của anh chị em là ma quỷ như sư tử rống đang rình rập xung quanh để tìm xem người nào nó có thể ăn nuốt được. Hãy chống cự nó, đứng vững TRONG ĐỨC TIN, vì biết rằng các anh chị em khác cũng đang gặp cùng sự khổ nạn trong Thế gian.” (I Phi-e-rơ 5:8,9)
Một bản dịch khác dịch, “Hãy vững vàng trong đức tin của anh em mà chống cự nó.” Bạn phải chống cự kẻ thù theo đức tin của bạn – chính tâm linh của bạn – những gì Lời Chúa nói về Jêsus là thật và những gì Lời Chúa nói về ma quỷ là thật. Bạn có uy quyền trên nó trong Danh Jêsus.
Ma quỷ sẽ cố gắng cầm cự với bạn. Khi tôi bẻ gãy quyền lực của nó trên đời sống Dub, và sử dụng Danh Jêsus, ma quỷ thử đức tin của tôi. Nó cố gắng đem tôi vào lĩnh vực tư tưởng. Satan cố kéo tôi vào lĩnh vực tư tưởng và lý luận. Nó làm cho tôi nghĩ là Dub sẽ không được cứu. Đó là cách nhiều người cố gắng giải quyết nan đề của họ – bằng tâm trí của họ. Lúc đó họ hoàn toàn rối trí. Họ hầu như lo lắng cho tới chết, và họ ưu tư phiền muộn.
Tấm lòng bạn là tâm linh bạn. Bạn nên tin Lời Đức Chúa Trời bằng tâm linh bạn từ bên trong bạn. Và rồi đóng tâm trí bạn khỏi sự nghi ngờ, vô tín và những ý tưởng nào mà ngược với Lời Đức Chúa Trời. Hãy tin bằng tấm lòng. Hãy hành động từ bên trong, từ tấm lòng bạn. Jêsus phán, “… ai bảo …mà lòng không chút nghi ngờ…” (Mác 11:23). Đây là nguyên tắc liên quan đến việc tin cậy Đức Chúa Trời và nhận sự đáp lời cầu nguyện.
Cũng năm mà Dub được cứu, tôi đang giảng tại Port Arthur, Texas, tại một Hội Thánh Phúc Âm trọn vẹn. Chúng tôi thấy người ta đến buổi nhóm hầu như là từ hết thảy các Hội Thánh khác trong vùng. Nhiều điều kỳ thú đã xảy ra bởi Thánh Linh Đức Chúa Trời. Chẳng hạn, 80 người được đầy dẫy Đức Thánh Linh và hơn 100 người được đáp lại lời kêu gọi, và cũng có nhiều sự chữa lành.
Uy Quyền Trong Danh Jêsus Đem Đến Sự Chữa Lành Và Sự Giải Cứu
Tại một trong các buổi nhóm, một phụ nữ giám lý tiến tới cảm ơn tôi vì sự dạy dỗ lời của Đức Chúa Trời. Bà đã bị bệnh 20 năm rồi và không thể nào làm công việc này được. Bà không thể thức dậy mỗi sáng nấu ăn sáng. Bà ta trạc tuổi 47. Các bác sĩ đã không thể giúp bà được.
Bà đã đến nhiểu buổi nhóm chữa bệnh, nhưng không nhận sự chữa lành. Trong các buổi nhóm của tôi, bà nói rốt cuộc bà hiểu được cách nhận sự chữa lành.
Tôi đi và một thời gian sau đó tôi nhận một lá thư từ người phụ nữ này. Bà gửi tiền dâng cho tôi, và nói rằng bà góp phần để giúp đỡ người khác như bà đã được giúp đỡ. Bà nhắc tôi về những gì bà đã nói với tôi trước đó và biết ơn về những gì bà đã học về Lời Chúa. Trước đây bà không biết tầm quan trọng của việc học hỏi và suy gẫm Lời Chúa. Nhưng bây giờ bà đã biết tầm quan trọng của Danh Jêsus, và bà cũng có thể sử dụng Danh đó.
Tại nhà riêng của bà, bà đã làm những gì tôi dạy, tra cứu Kinh Thánh và ghi chú ở đó. Rồi đưa Kinh Thánh lên trời bà nói: “Hỡi Satan, ngươi là kẻ đã trói thân thể ta nhiều năm, ta đã bẻ gãy quyền lực ngươi trên đời sống ta, và ta tuyên bố sự giải cứu và sự chữa lành của ta.”
Bà nói bà 47 tuổi và lần đầu tiên hơn 20 năm, bà làm được tất cả công việc nhà. Bà có thể thức dậy nấu ăn sáng cho chồng bà, và bà nói bà chưa bao giờ thấy khỏe như thế!
Sau sáu bảy tháng, bà vẫn còn khỏe và được chữa lành. Bà nói rằng mình có đầy sức sống như một thiếu nữ và thấy khỏe như lúc bà còn 16 tuổi.
Bà nói trong thư là chồng bà chưa được cứu. Dù ông là người chồng tuyệt diệu, ông không hề đến nhà thờ với bà. Tại nhà riêng của bà, bà nói “Nhơn Danh Jêsus Christ, ta bẻ gãy quyền lực ma quỷ trên chồng ta và tuyên bố anh ta được cứu và giải thoát.” Bà nói thật là ngạc nhiên nó hữu hiệu làm sao! Chồng bà đã được cứu, và họ đã hạnh phúc hơn là họ đã có trước đó.
Cặp vợ chồng này có hai con gái sắp đến tuổi hai mươi. Vì chồng bà chưa đến nhà thờ, con gái của họ cũng không đến. Con cái bà đều lớn, chỉ có những cô gái độc thân thì vẫn còn sống ở nhà. Bà biết các con bà làm nhiều điều không hay. Cả hai đứa đều hút xách và nhảy đầm. Bà nói tại nhà riêng của bà, một lần nữa và suy gẫm về uy quyền trong Danh Jêsus, và sau đó nhân Danh Jêsus bẻ gãy quyền lực ma quỷ trên đời sống hai con gái bà. Bà tuyên bố chúng được cứu và giải thoát.
Trong vòng mười ngày, các con gái bà trở nên những tạo vật mới trong Đấng Christ. Chúng đã được tái sanh. Bà kể là chúng đã được giải cứu và tự do khỏi mọi thói quen trói buộc chúng. Nhà đời đời của họ bây giờ đã là thiên đàng.
Lần nọ Thánh Linh Đức Chúa Trời phán với tôi, “Danh quyền năng, Danh của Đấng quyền năng thuộc về Hội Thánh và con cái Đức Chúa Trời. Bây giờ hãy dùng môi miệng con nói ra Danh đó, vì Danh đó mang uy quyền trên trời dưới đất và bên dưới đất, giữa vòng con người, thiên sứ, và ma quỷ. Và chúng sẽ vâng lời của con trong Danh đó.”
Vậy hãy cầu nguyện với Cha nhân Danh Jêsus khi bạn cầu xin cho chính bạn và cho người khác. Và trong quyền năng của uy Danh của Jêsus, trói công việc kẻ thù và giải phóng những người đã bị giữ nô lệ trong tối tăm thuộc linh. Hãy nhớ, Danh Jêsus là chìa khóa, và Đức Chúa Trời đã ban chìa khóa cho bạn rồi!
(Nguồn: Cầu Nguyện Hiệu Quả, Kenneth E. Hagin)