Mỗi Thế Hệ Phải Có Trải Nghiệm Riêng Về Chúa

Share

Theo sách Giô-suê, “Dân Y-sơ-ra-ên phụng sự Đức Giê-hô-va trong suốt thời gian Giô-suê còn sống và suốt thời gian các trưởng lão sống lâu hơn ông. Đó là những người biết rõ mọi việc Đức Giê-hô-va đã làm vì Y-sơ-ra-ên.” (Giô-suê 24:31). Sau thế hệ đó, thế hệ tiếp nối đã xa rời Chúa. Dân sự đã không kinh nghiệm quyền năng của Ngài cho chính họ.

Ngược lại họ đã trải nghiệm sự lôi cuốn của việc thờ hình tượng và sự cám dỗ của tội lỗi, và không còn có cuộc gặp gỡ cá nhân với Chúa. Những quyền lực khác đã kéo họ đi.

Mô hình này đã lặp lại trong suốt lịch sử.

Một thế hệ gặp gỡ Đức Chúa Trời một cách sâu sắc, hướng về Ngài trong sự ăn năn, thống hối và tan vỡ. Dân sự được đổi mới và biến đổi, yêu mến Chúa một cách mới mẻ và sốt sắng phục vụ Ngài. Và họ nuôi dạy con cái theo đó, đặt ra các tiêu chuẩn cao và mong đợi sự hòa hiệp hai thế hệ một cách sâu sắc.

Nhưng khi thế hệ tiếp theo đó không trải nghiệm Chúa theo cách tương tự, họ nhận thức tôn giáo của cha mẹ mình cứ như là “pháp luật” và mang tính phán xét, coi Chúa như một trò giết người lỗi thời. Tệ hơn nữa, họ đặt câu hỏi liệu Ngài có thật hay không, họ nói với thế hệ trước rằng: “Cuốn sách thánh của mấy người chứa đầy những huyền thoại và mê tín!”

Đây là nơi chúng ta tìm thấy chính mình ngày nay, khi có rất nhiều người trẻ đang bỏ đức tin của cha mẹ họ.

Tất nhiên, có rất nhiều lý do cho sự bỏ đi này. Và tất nhiên là cũng còn có hàng triệu người trẻ đang sốt sắng với Chúa.

Tuy nhiên, ngay từ năm 2018, George Barna có thể nói, “Không có gì ngạc nhiên khi ảnh 

hưởng của Cơ đốc giáo ở Hoa Kỳ đang suy yếu. Tỷ lệ đi thờ phượng, tính kết nối tôn giáo, niềm tin vào Chúa, cầu nguyện và đọc Kinh thánh đã cứ giảm đi trong nhiều thập kỷ. Niềm tin của người Mỹ đang đi vào thời kỳ hậu Cơ đốc giáo hơn và đồng thời, bản sắc tôn giáo cũng đang thay đổi. Thế hệ Z: Được sinh ra từ năm 1999 đến năm 2015, là thế hệ ‘hậu Cơ đốc’ thực sự đầu tiên ”.

Cụ thể hơn, “Đối với Thế hệ Z,‘ vô thần ’không còn là một từ bẩn thỉu nữa: Tỷ lệ thanh thiếu niên xác định như vậy cao gấp đôi so với tỷ lệ trong dân số (13% so với 6% của tất cả người lớn). Tỷ lệ xác định là Cơ đốc nhân cũng giảm từ thế hệ này sang thế hệ khác. Ba trong số bốn người của thế hệ trước thế hệ Z là người theo đạo Tin lành hoặc Cơ đốc giáo (75%), trong khi chỉ ba phần năm thanh niên từ 13 đến 18 tuổi nói rằng họ là một loại Cơ đốc nhân nào đó (59%). ”

Một lần nữa, có rất nhiều yếu tố ảnh hưởng đến các số liệu thống kê này và tôi không muốn đơn giản hóa quá mức. Tôi chỉ muốn nhấn mạnh rằng thiếu kinh nghiệm tâm linh chắc chắn cũng là một yếu tố then chốt, vì “tôn giáo” mà không có quyền năng thì không thể cạnh tranh với sự quyến rũ của thời đại. Ngược lại, như một người lớn tuổi trong Chúa thường nói với tôi, “Một người có trãi nghiệm đức tin không bao giờ ở trong sự thương hại của một người của lý lẽ của lý trí.”

Hãy nhớ lại Giăng 9 khi một người mù bẩm sinh được Chúa Giê-su chữa lành vào ngày Sa-bát. Theo giới lãnh đạo tôn giáo, Chúa Giê-su không thể được Đức Chúa Trời sai đến vì Ngài đã chữa bệnh vào ngày Sa-bát, vi phạm truyền thống của họ. Vì vậy, họ gọi người đàn ông đến để thẩm vấn lần đầu tiên và sau đó lần thứ hai, nói với anh ta: “Hãy làm vinh hiển Đức Chúa Trời bằng cách nói lên sự thật. Chúng tôi biết người đàn ông này là một tội nhân ”. Anh ta trả lời: “Tôi không biết ông ấy có phải là kẻ có tội hay không. Nhưng tôi chỉ biết một điều, ấy là trước tôi đã mù mà bây giờ thấy được! ” (Giăng 9: 24-25)

Không có cuộc tranh cãi nào có thể làm thay đổi quyết định của anh ấy, và vì lý do chính đáng. Anh ta đã bị mù cả đời và bây giờ anh ta có thể nhìn thấy. Người đã làm điều này cho anh ta chắc chắn là do Chúa gửi đến.

Chúng ta cũng tìm thấy trong Phúc âm của Giăng tường thuật về người phụ nữ Sa-ma-ri mà Chúa Giê-su gặp ở một cái giếng địa phương. Khi Ngài tiết lộ những bí mật của cuộc đời cô, cô trở thành một người tin kính, nói với mọi người trong làng của cô về Ngài.

Kết quả là, “Nhiều người Sa-ma-ri ở thành đó tin Ngài, vì người phụ nữ đã làm chứng rằng: “Ngài đã nói ra hết mọi điều tôi đã làm.” Vì vậy, khi đến với Ngài, những người Sa-ma-ri xin Ngài ở lại với họ, và Ngài đã ở lại đó hai ngày. Họ nói với người phụ nữ rằng: “Bây giờ không còn phải nhờ những gì chị nói mà chúng tôi tin, vì chính chúng tôi đã nghe, và biết rằng Ngài thật là Cứu Chúa của thế gian.’” (John 4:39–42)

Đây là một bí quyết tuyệt vời cho sự chuyển đổi tinh thần của thế hệ trẻ.

Họ cần nghe Chúa Giê-xu cho chính họ, nhìn thấy Ngài thực sự là ai và trực tiếp hấp thụ những lời của Ngài.

Họ cần trải nghiệm sự thực hữu về Thánh Linh của Ngài, được Ngài động chạm tấm lòng trong những cách không thể phủ nhận. (Phao-lô nói mạnh mẽ về những người có “hình thức tin kính” nhưng lại phủ nhận quyền năng của sự tin kính; xin xem 2 Ti-mô-thê 3: 5).

Họ cần gặp gỡ Đức Chúa Trời của Kinh Thánh, để hiểu Ngài là thật đến mức nào, không chỉ vì họ được kể về Ngài mà vì họ đã trãi nghiệm về Ngài.

Về phần chính Chúa, bạn có thể yên tâm rằng Ngài khao khát làm cho những người trẻ này biết đến chính Ngài. Những người thường có khuynh hướng tự tử và trầm cảm. Những người tự cắt mình để cảm nhận điều gì đó (hoặc để che đậy nỗi đau tinh thần của họ). Những người có thể có 10.000 “bạn bè” trên mạng xã hội nhưng hết sức cô độc. Những người đang gửi các tin nhắn tình dục với nhau ở trường cấp hai. Những người cần đến Chúa.

Tôi đến với đức tin vào Chúa Giê-su vào năm 1971 đang khi là một tay đánh trống rock hippie, 16 tuổi, người Do Thái, sử dụng bạch phiến bởi một phong trào được gọi là Cách mạng Chúa Giê-su. (Nó còn được gọi là Phong Trào Dân Của Chúa Giê-xu.)

Chúng ta cần một chuyển động khác giống như vậy trong thời đại của chúng ta, và tôi cảm thấy (và chắc chắn hy vọng) điều đó có thể đang đến gần rồi.

 

Nguyễn Trọng

(Lược dịch theo: mychristiandaily.com)

Bài Viết Chọn Lọc

Bài Viết Được Quan Tâm

Bài Viết Liên Quan