Đang trong lúc làm cuốn sách của tôi, Trân Quý: Một Lời Thay Đổi Mọi Sự Cho Hôn nhân Của Bạn, tôi có phỏng vấn một phụ nữ. Cô sẻ chia cho tôi về một “thực hành” hôn nhân kỳ diệu mà cô thực hiện.
Cô bỏ ra cả năm để làm một món quà Giáng Sinh cho chồng. Cô viết một nhật ký ghi chép lại những điều mà cô cám ơn chồng trong mỗi ngày. Những điều cô ghi chép rất cụ thể theo mỗi ngày, là những gì chồng cô làm và tại sao cô cám ơn vì đã được gả cho chàng. Thí dụ: thắp nến Giáng Sinh khi trời rất lạnh (Ngày 7/12), dù trở về nhà rất mệt nhọc sau một chuyến đi xa và lâu nhưng vẫn chơi đùa với các con (Ngày 22/9).
Khi cô tặng cho chàng cuốn nhật ký, ngay lập tức chàng nguồi xuống và đọc một mạch cho đến hết. Sau này, khi nói về món quà này với một người bạn, chàng bảo, “Đọc cuốn nhật ký đó làm tôi ngưỡng mộ làm người đàn ông mà nàng thấy được.”
Cô nghĩ rằng cô tặng quà cho chồng, nhưng điều cô tìm được là bằng cách xác nhận chàng thật đặc biệt như vậy thì chính cô đang tặng một món quà cho chính mình. Cô đã kích hoạt người chồng càng trở nên nhiều hơn mức cô đã cảm ơn.
Tôi kể lại câu chuyện này với nhóm Học Kinh Thánh quý ông mà tôi tham gia, và một ông lên tiếng, “Tại sao chúng ta không làm như vậy cho các bà vợ của mình?” Mọi người đều thốt lên, “Vâng, chuyện đó thật là đẹp,” và sau đó chúng tôi đã làm chuyện mà quý ông luôn làm – quên bửng chuyện đó. Ngoại trừ một ông kia nhớ và đi mua 6 cuốn sổ nhật ký và đem đến vào tuần sau đó.
Tôi bắt đầu ghi chép từng ngày một, kể từ hôm đó. Thật dễ hơn cho tôi làm vào giây phút đầu tiên của buổi sáng. Tôi thức dậy, và ngay trước khi tôi cầu nguyện, tôi cầm lấy sổ nhật ký, hồi tưởng lại ngày hôm qua, viết xuống điều tốt đẹp mà Lisa đã nói hay làm. Đôi khi đó chỉ là một cảm tưởng về nàng là ai đối với tôi, nhưng tôi muốn đó phải thật cụ thể về nàng, không chung chung như là có thể viết về bất cứ một người nữ nào khác được.
Tôi bắt đầu nhận ra một điều lạ lùng – tôi đã không còn cầu nguyện xin Chúa thay đổi vợ tôi nữa. Khi mà bạn bắt đầu, trong mỗi ngày tạ ơn Chúa và cám ơn vợ — vì cớ nàng là ai đối với bạn và vì cớ những gì nàng làm, và bạn có một sổ nhật ký với một hồ sơ liên tục về những điều kỳ diệu của nàng không phải chỉ trong vài tuần nhưng là tháng này qua tháng khác – bạn sẽ thấy là mình quá đáng khi có kêu cầu Chúa, “Chúa ơi, Chúa có thể làm cho nàng làm nhiều hơn điều này hay ít hơn điều kia không?”
Còn có những điều tốt hơn nữa. Bởi vì tôi cảm thấy phải tìm ra vài điều mới để viết mỗi ngày. Tôi phải nhìn lại về vợ tôi trong suốt một ngày của nàng, cố gắng “nắm bắt” nàng đang làm một điều kỳ diệu, hay chắc chắn rằng tôi nhớ được vài điều tích cực mà nàng nói hay làm.
Cho nên tôi luôn luôn tìm kiếm những điều tốt nhất, phẩm chất và tính cách tốt nhất của nàng. Nếu tôi thấy ra một vài điều không vui, điều đó thật ra chẳng là điều gì lớn. Tôi không thể viết về điều đó! Tôi có thể quên đi và tiếp tục rà tìm những điều tốt.
Nó thay đổi cách tôi suy nghĩ, nhìn vào, cư xử và nói chuyện với và về vợ tôi. Trong mùa hè tôi bắt đầu bực mình về chuyện làm mất cuốn sổ nhật ký. Bởi vì tôi đã viết rất dài và nó không thể thay thế được. Nhưng dù tôi đã làm mất nó, nó vẫn là một món quà vĩ đại cho cả nàng và tôi. Nó là một món quà “đến sớm” cho vợ tôi vì nó đã làm thay đổi cách tôi cư xử với nàng, cảm ơn nàng, nói về và nói với nàng. Và nó là một món quà cho tôi để được nhắc nhở và làm đầy tràn lòng cảm ơn về cuộc hôn nhân của tôi với một người nữ là người đem lại cho tôi những điều tươi mới để ca ngợi Chúa trong mỗi ngày.
Tháng 12 năm ngoái, cuốn sổ nhật ký đó trở thành món quà Giáng Sinh cho vợ tôi. Nàng không thốt nên lời, mà đó cũng là điều xảy ra nếu tôi phải nói về Lisa trong lúc đó.
“Anh tìm được 365 điều đẹp để nói về em?” Nàng nói, “Ngay cả trong những ngày em không có hay lắm?”
Con gái đầu của chúng tôi nói, “Sheez, Ba ơi, cứ như là những gì ba xem trong phim Hallmark, nói về không ai thực sự làm được.”
Vấn đề ở đây là: Tôi luôn hạnh phúc trong hôn nhân. Không một chút nghi ngờ là một phần của sự thực đó là tôi đã có một phần của một năm được dùng để tìm thấy những điều tích cực của vợ tôi trong mỗi ngày. Vợ tôi cảm nhận nàng được trân quý cách đặc biệt vì nàng cảm biết được những ảnh hưởng của một người chồng có một tâm thần chọn lựa trân quý nàng trước hết vào mỗi buổi sáng.
Mọi người đều là người chiến thắng.
Và tôi chỉ mất vài phút mỗi ngày.
Sao không thử làm như vậy?
(Dĩ nhiên là không áp dụng cho trường hợp của những quan hệ bạo hành)
Nguyễn Trọng
(Lược dịch theo: churchleaders.com)