Khi Chúa Không Cho Bạn Một Cuộc Đời Bạn Mơ Ước!

Share

Chúng tôi dọn nhà.

Lau chùi những cái hộp trên tầng trệt làm tôi bồi hồi và cảm xúc hơn tôi đã tưởng. Khi tôi mở ra từng cái, tôi nhớ lại thật sống động về những ngày đã qua – những thú tiêu khiển tôi thường yêu thích, những điều tôi luôn làm. Cầm những vật kỷ niệm làm tôi nhớ lại cuộc sống của tôi ngày nay không được như là tôi đã ước ao. Không có gì đã trở nên như tôi dự định.

Dù trong lúc hiện nay, tin chắc là mình đang sống với những điều tốt nhất Chúa ban cho, thì đã có những ngày tôi than khóc về những mất mát của những cái mình đã thường có – nhất là khi đi qua những cái chậu cũ, mỗi một cái chứa đầy kỷ niệm về một quãng đời mà nay tôi không còn có nữa. 

Những hình ảnh của những kỳ nghĩ hè gia đình, Giáng sinh, những câu chuyện kể, những lúc vui chơi ở trường học. Những cái hộp chứa đầy những lá thư từ những người mà lâu nay tôi không còn biết đến. Những bức ảnh thời thơ ấu đã làm tôi vừa cười vừa rú lên sợ hãi. Tất cả là những kỷ vật nhắc nhớ cuộc đời tôi đã thay đổi như thế nào. 

Rồi còn những món đồ nghệ thuật nữa. Mười lăm năm trước, đời sống của tôi được định nghĩa bằng những dự án mà tôi có thể làm bằng đôi tay của mình. Họa, thủ công, những cái kẹp văn phòng, đồ thêu, đồ làm kim hoàn. Rồi những ống tuýp, giỏ và hộp chứa đồ nghề mỹ thuật chất đầy tầng trệt – mỗi một thứ đó là một nỗi đam mê nghệ thuật khác nhau. Chúng đốt bừng lên sự sáng tạo của tôi, làm tôi thoải mái thư giản và vui vẻ.

Nhưng những triệu chứng bệnh hậu viêm tủy đã làm thay đổi tất cả. Với hai cánh tay bại liệt, tôi không thể tiêu hao năng lực với thủ công. Tôi đóng hộp tất cả (với sự giúp đỡ), dán nhãn và cất lên tầng trệt. Và tôi không hề nhìn đến chúng cho đến ngày hôm nay.

Những Gì Đã Xảy Ra Cho Đời Sống Mà Tôi Mơ Ước?

Trong lúc các bạn giúp tôi soát lại những cái hộp cũ này, nhìn vào cọ và vải vẻ, con dấu cao su và giấy màu, một nỗi buồn sâu thẳm tràn vào trong tôi. Tôi nhớ những thứ này. Nhưng tôi biết chúng chỉ là những phần của quá khứ và tôi không thể sống trên những gì không thể làm được.

Nỗi tiếc nhớ này không chỉ là xảy ra cho riêng tôi. Vài tuần trước, tôi nói chuyện với ba người bạn, tất cả đều đối diện với những thất vọng rất lớn. Một người từng là ca sỹ nhạc kịch, nhưng thanh quản của bà tự nhiên đổi khác khiến bà không thể nào hát như trước được. Một người khác có đứa con út đến tuổi đi học và cô trông chờ ngày cô trở lại với chức vụ mà cô được Chúa kêu gọi. Nhưng tất cả bị xáo trộn và ước mong của cô trở thành ngoài tầm tay vì cô bất ngờ có thai. Người bạn thứ ba có một đứa con dạng cần phải được chăm sóc đặc biệt và cô không biết tương lai sau này của cháu sẽ ra sao!

Cũng như các bạn của tôi, tất cả chúng ta đều đối diện với những thất vọng. Cuộc đời của chúng ta khác xa với những gì chúng ta mơ ước. Có những người mong có nghiệp vụ hay thành đạt sẽ đến mức nào đó, nhưng những vấn đề gia đình hay những sự kiện bất ngờ đã làm cho họ phải trở lại từ đầu. Những tình nhân trẻ tin rằng họ sẽ có một gia đình toàn hảo, nhưng nay thì gia đình của họ không giống như họ đã mơ ước.

Vậy thì chúng ta làm gì? Bằng cách nào để chúng ta vượt qua cái cảm giác buồn đăng đằng rằng đáng lẽ đời mình phải được gì hơn nữa mới phải? Hay là chúng ta bị chối bỏ cuộc đời mà chúng ta đáng có? Cái cuộc đời mà thành thật phải nói là chúng ta xứng đáng có.

Hãy Khóc Từ Đáy Lòng

Lời tư vấn này, của John Piper, đã giúp tôi vô cùng: “Đôi khi, hãy khóc tận đáy lòng về đời sống mà bạn từng ao ước có. Hãy than khóc về những mất mát. Rồi sau đó hãy rửa mặt. Phó thác cho Chúa. Và ôm ấp đời sống mà bạn đang có.”

“Hãy khóc tận đáy lòng về đời sống mà bạn từng ao ước có.” Ngay khi tôi viết những dòng chữ đó, tôi cảm nhận được trút đi một gánh nặng. Có nhiều lúc chúng ta quá bảo vệ sự đau đớn của mình, vì làm vậy có vẻ là thiêng liêng. Nhưng hãy tuôn nước mắt ra. Hãy chấp nhận điều khó khăn. Hãy than khóc sự mất mát. Hãy cảm nhận cái đau.

Khóc giúp tôi chữa lành. Sự than khóc ít khi nào là một thứ xảy ra một lần rồi hết. Dù nghĩ rằng chúng đã qua lâu rồi, thỉnh thoảng tôi vẫn tan vỡ một cách bất ngờ. Khi nước mắt trào ra, tôi học nhận biết và đón lấy chúng. Chúng thường tỏ ra một cái gì đó đáng cho mình phải chú tâm đến.

Tôi than khóc cho sự mất mát của những gì đã từng là cũng như chưa từng là. Chúng là hai thứ mất mát mà tôi hy vọng. Các cặp vợ chồng buồn phiền với sự hiếm muộn, những người phải đem con trẻ đi chôn, những ai phải chăm sóc con có bệnh đặc biệt hay những kẻ có con hư hỏng – tất cả họ đều đã mất những gì họ mong sẽ có. Cho dù vì nguyên cớ gì, chúng là những mất mát.

Hãy Lau Sạch Khuôn Mặt

Sau khi đã khóc và than tiếc, tôi rửa mặt. Tôi không chỉ lau khô nước mắt. Tôi lấy khăn ấm và lau sạch những vết đường nước mắt có vị mặn trên má. Tôi để sự ấm áp êm dịu di chuyển trên da của mình. Rồi tôi vẩy nước lạnh lên mặt để làm mình tươi tỉnh lại, chỉnh lại hướng suy nghĩ của mình, và dán chặt mắt vào Cứu Chúa. Chỉ như thế tôi mới có thể tiếp tục được.

Đây là một hành động có tính toán, một chọn lựa tái tập chú của tôi.

Khi tôi tập chú trở lại, tôi để mắt của mình ra khỏi vấn nạn, và trao chúng cho Cứu Chúa – và tôi chọn phó thác cho Ngài. Tin cậy Ngày ngay cả khi tình trạng của tôi nhìn thật đen tối. Tin cậy rằng Ngài đang làm điều lành cho tôi. Tin cậy Ngài biết điều gì là tốt nhất (cho tôi).

Ôm Ấp Đời Sống Chúa Ban

Sau cùng là gì? Tôi được kêu gọi ôm ấp đời sống mà tôi có. Ôm ấp như ôm ấp một người bạn yêu quý. Ôm trọn tấm lòng. Với sự chấp nhận vui vẻ, không một chút oán trách trong sự vâng phục. Ôm ấp có nghĩa là hãnh diện và vui mừng nhận lấy và chào đón bất cứ điều gì Chúa ban cho tôi, dù điều đó không nằm trong những chương trình của tôi. Có nghĩa là hoàn toàn sống trong hiện tại, tìm kiếm sự vui mừng trong khoảnh khắc đó, và không nuối tiếc quá khứ nữa.

Vậy nên nếu hôm nay bạn thấy mệt mỏi và thất vọng về cuộc sống của bạn, hãy cho phép bạn than khóc. Hãy khóc từ đáy lòng. Hãy than tiếc cho những mất mát mà bạn đã từng hy vọng. Nhưng sau khi đã than thở, hay rửa mặt, phó thác cho Chúa và ôm ấp cuộc đời mà Ngài ban cho bạn.

Trong thế giới của những sầu thảm và mất mát lớn, Chúa phán với dân sự của Ngài,

[bs-quote quote=”Đừng nhớ lại những việc đã qua, Cũng đừng nghĩ đến chuyện thuở trước.
Nầy, Ta sắp làm một việc mới! Bây giờ nó đang hiện ra mà các con không biết sao?
Ấy là Ta sẽ vạch một con đường trong hoang mạc,
Và khiến những dòng sông chảy nơi đất khô cằn.”” style=”style-19″ align=”center” author_job=”Ê-sai 43:18-19 (BTTHĐ 2010)”][/bs-quote]

Cứu Chúa thật đã làm một điều mới trong cuộc đời của tôi. Và của các bạn nữa. Ngài đang vạch một con đường trong đồng vắng và khiến những dòng sông chảy ra trong đất khô cằn của cuộc đời của chúng ta. Hãy nương dựa vào đó, và ôm ấp nó. Chúa đang làm điều tuyệt vời cho tôi và cho các bạn.

 

Ánh Dương

(Lược dịch theo: faithit.com)

Bài Viết Chọn Lọc

Bài Viết Được Quan Tâm

Bài Viết Liên Quan