Những ai chưa làm điều này rất dễ hiểu lầm rằng làm một người mẹ ở nhà thật là sung sướng an nhàn – với những lần đi bộ vào công viên, nơi có đủ mọi trò chơi cho con trẻ và rảnh rang mà nựng nịu chúng. Nhưng một khi bạn vào cái thế giới cuống cuồng và tươi đẹp (nhưng cũng thường xấu) của người mẹ, bạn sẽ mau chóng khám phá ra rằng không có trật tự thời giờ sinh hoạt, không có ngày nghĩ và ít khi có được giờ ăn trưa thư giản.
Khối lượng việc làm nhiều không tưởng được và lại ít được nhận biết thường làm cho các bà vợ “chán nản, mệt mỏi, bực dọc và bị chìm ngập” đến nổi có một người chồng đã ghi lại chi tiết trong một lá thư đã được loan truyền rộng rãi trên mạng.
Kate Douglas vừa xong một ngày vất vả và chồng của cô có thể nhìn thấy ánh mắt cực nhọc của cô. Kate quyết định đi ra khỏi nhà trong vài tiếng để phục hồi, và khi trở lại cô vô cùng ngạc nhiên khi thấy một mảnh giấy ghi lại những lời của chồng cô.
Kể từ khi được đăng lên Facebook bởi Love What Matters và được sẻ chia trên các mạng truyền thông như TODAY Parents & PopSugar Moms, lá thư này được hàng ngàn bà mẹ chuyển cho nhau vì lời lẽ thật là tràn đầy tình yêu và sự biết ơn:
[bs-quote quote=”Tôi đã có một ngày khó nhọc với hai đứa con trai vào hôm qua, đến nổi khi chồng tôi về đến nhà, tôi như là kẻ mất thần. Tôi ra khỏi nhà trong vài tiếng đồng hồ và anh gửi lên cái này. Tất cả các hoàng hậu cần biết rằng họ được nhận biết và cảm ơn.
Sau một ngày vất vả làm việc, không còn gì hơn là ngưng lại tất cả mọi sự. Một ngày kia tôi về nhà và thấy người vợ xinh đẹp của mình tiều tụy, mệt mỏi, bực dọc và bị chìm ngập bởi những thách thức của cuộc sống làm mẹ. Không giống như tôi, nàng không có giờ chấm dứt việc làm, không được thưởng cho giờ làm tăng ca, không có tiền bo cho những nổ lực và mọi việc phải làm thêm nữa để hoàn tất một ngày làm mẹ. Nàng không có tiêu chuẩn nghĩ bệnh, nghĩ thường niên, nghĩ thâm niên, tiền thưởng làm ca đêm hay làm cuối tuần, và không có một ngày nghĩ lễ để trông cho có được một tuần lễ có ít ngày làm việc hơn. Cho nên dù hôm nay là một ngày khó nhọc và nàng cảm thấy không được nhận biết hay không chắc là đã làm nên sự khác biệt cho cả nhà – nhưng tôi biết như thế này: Sáng sớm vào giờ 3.5.11 em bắt đầu công việc của người mẹ, đến 6.8.14 em bắt đầu ca làm tăng ca. Hai đứa con trai không bao giờ ngưng lại những thách thức của sự làm mẹ trong mọi mặt. Em không bao giờ đòi hỏi tăng lương hay đi tìm một việc làm khác. Cho nên dù hôm nay là một ngày khó nhọc và cảm thấy không được nhận biết hay không chắc là đã làm sự khác biệt cho cả nhà, đây là những gì diễn ra trong một ngày của em…
Các con trai của em thức dậy trong những cái giường ấm áp và xinh xắn đã được em giặt giũ và trải ra một cách yêu thương. Chúng ăn sáng với bữa ăn đã được chuẩn bị từ một tuần trước khi em viết ra danh sách đi chợ. Một tay này em lo gói hộp bữa ăn trưa cho thằng anh đi nhà trẻ với câu hỏi \’Thức ăn có tốt, ngon miệng và đủ không?\’ Một tay và vai kia em bế thằng út. Em lái xe đến nhà trẻ, ngồi lại cả tiếng đồng hồ ở đó để an ủi thằng anh vì ngày hôm đó nó có chuyện không vui, để nó biết rằng mẹ luôn ở bên con. Em về nhà là nơi trọn một ngày em chăm sóc thằng út mới 2 tuổi – nói chuyện vỗ về, huấn luyện cách đi vệ sinh và dạy nó từng bước trưởng thành từ thời điểm là một ấu nhi đến lúc là một cậu thiếu niên. Em đặt con vào giường cho nó ngủ trưa để chắc chắn là con có đủ sức cho cả ngày còn lại, mặc dù biết rằng chính em thì không được như vậy. Em dùng thời giờ có hạn của mình để tìm được ít phút giải lao giữa những chuyện làm việc nhà, làm việc nhà và làm việc nhà. Sau khi xong hết thì chỉ có một chút thời gian nghĩ ngơi là những lúc em chở thằng út đi đón anh nó từ nhà trẻ đến nơi có những cái hẹn bác sỹ để biết chắc là chúng khỏe mạnh ở mức tốt nhất có thể. Em lo cho buổi ăn tối, có thời giờ nói chuyện của người lớn (với anh) lần đầu tiên trong một ngày trong buổi ăn tối gia đình, mà trong suốt buổi em vẫn vừa làm công việc của một người mẹ vừa giải quyết sắp xếp mọi chuyện trong nhà.
Nhìn em trong một ngày như vậy, anh có thể thấy ra những người đàn bà tuyệt vời. Đó là những người không bao giờ nghĩ bệnh, bỏ cuộc hay trốn tránh những ngày khó nhọc. Đó là những người nữ không bao giờ bỏ quên những ngày khó nhọc đó và vẫn có sức lực đi ngủ với ý thức rằng những việc đã diễn ra sẽ tiếp tục diễn ra vào ngày mai. Em là một người mẹ tuyệt vời và lạ lùng, dù mới nhìn thì có vẻ không phải là như vậy. Em là điều vĩ đại nhất trong cuộc đời của những đứa bé trai này và mọi người trong nhà yêu em, vì cớ mỗi một điều mà em làm.” style=”style-6″ align=”center” color=”#d1d1d1″][/bs-quote]
Ngọc Nga
(Lược dịch theo: faithit.com)