Mẹ ơi, nếu con hỏi mẹ rằng mẹ có những vết mổ không thì mẹ sẽ nói gì? Mẹ có thể nói cho con biết về việc mổ khi sanh con? Vết thẹo dài của mẹ? Có thể nào cuộc đối thoại bắt đầu đi đến chổ nói về chuyện sự sanh con cái làm cho thân thể xồ xề ra như thế nào không? Người ta có thể yêu thích những vết mổ đó vì nó là cách mà thân thể của mình giúp mình sinh ra các con và nuôi dưỡng chúng lớn lên. Hay là người ta có thể ghét chúng vì… chúng làm cho thân thể không còn đẹp toàn vẹn nửa.
Chúng ta biết rằng thế giới chung quanh luôn bảo rằng chúng ta phải như thế này hay thế nọ mới xứng đáng là có giá trị. Và khi chúng ta không đạt đến chỗ đó thì nó để lại một vết sẹo. Một vết sẹo trong lòng. Và điều gì làm cho vết thương sâu đậm hơn? Điều gì làm cho con dao cắt vào tấm lòng đau hơn nửa?
Đó là khi chồng của bạn đang nhìn vào thế giới thay vì nhìn vào bạn.
Tôi từng có vết sẹo như vậy. Trong một thời gian rất lâu, tôi đã dấu không cho ai biết. Tôi không có thể để lộ ra những vết sẹo mổ sanh dài thì làm sao tôi có thể tỏ rỏ ra vết cắt thật dài và sâu là chuyện chồng tôi nghiện phim sex.
Chúng tôi đã cố cầm máu cho cuộc hôn nhân của mình với những lời hứa “Anh sẽ không làm chuyện đó nửa!” và “Chúng ta hãy làm những điều giao ước này để cho anh không thể làm chuyện đó nửa.” Nhưng đó chỉ là những miếng băng cứu thương trong khi điều chúng ta thật sự cần là sự rịt lành của Đức Thánh Linh. Và thường khi, lúc tôi nghĩ là viết thương đã đóng vẩy rồi thì nó lại bị xé rách ra lần nửa. Khi tôi bắt được anh ấy lần nửa. Khi tôi lại tìm ra những phim ảnh đó. Khi anh ấy nói, “Anh xin lỗi lần nửa.”
Bạn có thấy là sự cố gắng tự kiềm chế của người chồng và sự kiểm soát áp đặt của người vợ đối với chồng giống như là đắp một miếng băng cứu thương lên chỗ gảy xương. Nhìn bên ngoài có vẻ là tốt hơn một chút nhưng bên trong thì chẳng có một sự chữa lành thật sự.
Mẹ ơi, con muốn mẹ biết là mẹ không thể tạo mẫu cái khuôn để chữa lành tấm lòng của người chồng. Anh ấy bị kéo đến phim ảnh xấu là do những vết thương của riêng anh và chỉ có Đức Chúa Trời mới chữa lành chúng được. Điều này có thể làm cho mẹ cảm thấy mình thật vô dụng. Có lẽ là mẹ đã cảm thấy như vậy rồi. Nhưng con muốn mẹ biết rằng cái cảm xúc này… xúc động này… không phải là sự thật. Mẹ không vô dụng vì mẹ có dầu chữa lành là sự cầu nguyện.
Mẹ có thể tròn mắt nhìn con. Mẹ có thể nói, Con không nghĩ ra là mẹ đã cố gắng như vậy rồi? Con hiểu. Con đã cầu nguyện cho chồng con nhưng dường như là chẳng có gì thay đổi. Khi con phản hồi trong lúc này về sự cầu nguyện của con trong lúc khủng hoảng, khi vết thương của con thật là sâu và tuôn tràn đau đớn, những lời cầu nguyện duy nhất con có thể thốt lên là như thế này “Xin giữ chồng con tránh khỏi phim ảnh xấu!” hay “Xin giúp anh ấy biết rằng con có thể là đủ cho anh ấy.” Những vấn nạn đó như là xảy ra cho anh ấy nhưng thật sự là cho con. Chúng sinh ra từ nỗi đau và giận và mất mát lớn. Chúa phải dạy con một ít điều trước tiên để cho con có thể biết cách cầu nguyện cho sự tự do của chồng của con. Đây là những điều con đã học được:
Chồng của con không chọn phim ảnh xấu vì con không đủ. Rõ ràng hơn hết, anh chọn nó vì anh cảm thấy anh không đủ.
Việc của con là đừng cạnh tranh với những ngôi sao khiêu dâm hay làm cho con méo mó vặn vẹo theo bất cứ một cái khuôn mẫu nào của thế gian. Con không thể trở nên một thứ ảo ảnh tưởng tượng cho anh vì con là một phần của sự thực hữu của anh. Anh chọn phim ảnh xấu vì anh đang cố gắng thoát ra khỏi cái áp lực của thế giới thật xung quanh. Nếu chúng ta thành thật, người nam có rất nhiều áp lực đòi hỏi họ phải sống đạt được đến những mức nào đó. Và họ bị giả định là phải làm cho được mà đừng khóc than gì.
Con có một vai trò trong sự chữa lành cho chồng con, nhưng con không phải là Đấng Chữa lành. Để cho con có thể đến bên cạnh chồng con trong một cách lành mạnh, Chúa phải dán vào con tình yêu củ Ngài. Vết thương của mẹ có giá trị. Ngài muốn chữa lành cho con cũng y như là Ngài muốn chồng con thuộc về Ngài để được tự do khỏi sự trói buộc của phim ảnh xấu.
Chồng con bị sa vào phim ảnh xấu trầm trọng khi các con của chúng con còn bé, khi con dường như trở thành một cái máy vừa phải làm ra sữa vừa phải giảm cân và không thể làm đẹp thân thể mình. Nhìn lại, con nghĩ rằng đó là ân sủng của Chúa để tất cả mọi thứ xuất hiện ra trong thời kỳ đó của vợ chồng con vi Chúa biết sức của con có thể tiếp tục cố gắng kiểm soát cái đam mê phim ảnh xấu một cách lâu dài không ngờ. Để sau cùng, con phải đầu phục Ngài, không phải vì con nghĩ cần đầu phục Ngài, nhưng bởi vì không còn cách nào khác hơn là đầu Ngài.
Khi con biết bỏ xuống mọi kiểm soát, luật lệ, hay dạy chồng thay vì dạy con cái, để đến với sự cầu nguyện; khi con bỏ chúng qua một bên để cầu nguyện, thì Ngài bắt đầu thay đổi chúng như Ngài đã thay đổi con. Một cách yêu thương và chăm sóc lạ lùng, Đấng Chữa Lành ban cho con sự khôn khoan để biết con là ai và chồng con là ai. Một cách trìu mến, Ngài giúp con hiểu ra chồng con dùng phim ảnh xấu như là một sự lấp vào lổ trống, một chỗ trống vắng không có Chúa Giê-su, cũng như con đã từng lấp đầy khoảng trống bằng thức ăn.
Vợ chồng con đều có những vết sẹo từ cuộc chiến chống nghiện phim ảnh xấu. Nhưng bây giờ, Chúa đã thay đổi chúng thành một phù hiệu của sự chiến thắng thay vì một phù hiệu của sự hổ thẹn. Và Ngài có thể làm điều này cho mọi người khác.
Nếu bạn đọc muốn biết thêm về hành trình của chúng tôi để được tự do khỏi phim ảnh xấu, chúng tôi có viết một cuốn sách tựa là “Những Con Mắt Tinh Sạch, Trái Tim Sạch: Hành Trình Của Một Cặp Vợ Chồng Đến Chỗ Tự Do Khỏi Phim Ảnh Xấu.” Không có những câu trả lời dễ dàng, nhưng có hy vọng và sự đồng hành của những người đã đi qua con đường này, đã làm nhiều lỗi lầm nhưng vẩn thoát ra khỏi để đến phía bên kia tự do. Pure Eyes, Clean Heart: A Couple’s Journey to Freedom from Pornography.
Ánh Dương
(Lược dịch theo: foreverymom.com)