Nếu Chúa Đã Giải Cứu Tôi, Ngài Cũng Có Thể Giải Cứu Bạn!

Share

Tôi được sinh ra trong sự xung đột. Mẹ tôi là một Cơ Đốc nhân thành kính và cha tôi là một người vô thần võ đoán. Ngày nọ, ông ấy đánh mẹ tôi và tôi vô cùng sợ hãi. Anh trai tôi cũng bị cha đánh đập một cách thê thảm. Ông ấy túm lấy tóc của anh và lôi ra khỏi giường, sau đó kéo lê trên sàn nhà và ném anh tôi xuống cầu thang.

Trong những cơn ác mộng, tôi vẫn có thể nghe tiếng kêu thảm thiết của anh trai, “Con xin lỗi, con xin lỗi”. Và mẹ tôi chỉ biết khóc lóc van xin, “Dừng lại, làm ơn dừng lại”. Nhưng cha tôi vẫn cứ thế, đè lên người anh tôi và đánh anh ấy trong sự yên lặng đáng sợ. Nỗi đau không lối thoát, tôi chỉ biết trốn trong góc nhà, cố gắng để không nghe những tiếng đau đớn của người tôi yêu thương. Tôi bịt tai lại. Mỗi đêm tôi quỳ gối bên cạnh chiếc giường của mình và cầu nguyện với Chúa, “Chúa Giê-xu ơi, xin cứu cha của con”.

Tôi ghét trường học. Tôi không có bạn bè, cảm thấy đơn độc bởi vì tôi không thể nói tiếng Nhật và chỉ một mình tôi là người Cơ Đốc. Các học sinh cùng lớp cười nhạo và khích bác tôi. Tôi bắt đầu cảm thấy xấu hổ vì niềm tin của mình.

Về nhà thì đó là địa ngục, vì tôi không thể chịu đựng cảnh nhìn thấy người thân bị cha đánh đập tàn nhẫn. Tôi không có một nơi nào để đi. Điều an ủi và lẩn trốn duy nhứt của tôi là âm nhạc. Bất cứ khi nào tôi sợ hãi, đau đớn, buồn, và chán nản, tôi chơi dương cầm và tìm cho mình sự yên ủi tạm bợ. Dù chỉ là những phút giây ngắn ngủi, nhưng đó là nơi duy nhất tôi có thể lẩn tránh được thực tại trong một thời gian.

Trở Thành Người Xấu Trong Một Băng Đảng

Tôi bắt đầu nghi ngờ Chúa và rốt cuộc rời xa Ngài. Chỉ mới 12 tuổi, tôi đã tham gia vào một băng đảng nổi loạn. Là một thiếu niên giận dữ và chán đời, tôi nghiện đủ mọi thói hư tật xấu. Tôi cố lấp đầy những khoảng trống trong tôi bằng tất cả lạc thú của thế gian. Nhưng tận sâu trong lòng tôi biết chắc chắc có điều gì đó thực sự ý nghĩa hơn trong cuộc sống này.

Năm 15 tuổi, tôi quyết định bỏ nhà đi, Tại thời điểm đó, tôi bị ở lại lớp. Tôi ghét bản thân mình, ghét cả cha mẹ, trường lớp, những nhà cầm quyền, tất cả những người lớn, và các Cơ Đốc nhân. Tôi khăng khăng rằng Cơ Đốc nhân là những người tự cao tự đại, đạo đức giả, ưa phán xét người khác. Tôi nhớ đã tự nhủ với bản thân rằng “Tôi sẽ không bao giờ trở thành một ai trong số họ”.

Trên hết, tấm lòng tôi căm ghét Chúa. Tôi ghét những sự dạy dỗ rằng “Chúa là tình yêu và Ngài có một kế hoạch vĩ đại cho cuộc đời bạn”. Nếu Chúa yêu tôi, tại sao Ngài không có thể ban cho tôi một người cha yêu thương tôi? Nếu Chúa thật yêu tôi, tại sao Ngài không thể bảo vệ tôi trên đường phố?

Tôi trở nên bại hoại đạo đức, một người ghét Chúa và yêu tội lỗi. Tôi yêu tất cả những gì Chúa ghét, và ghét tất cả những gì Chúa yêu. Với tất cả sức mạnh của mình, tôi khoe khoang sự vô luân và đồi bại của bản thân. Tôi là một tội nhân vô cùng xấu xa!

Tôi bị cảnh sát bắt khi mới 15 tuổi. Tôi bị đưa ra tòa. Khi bị còng tay và đưa về đồn cảnh sát, Tôi bất ngờ gặp trong xe cảnh sát. Tôi cảm nhận Ngài đang phán với tôi, “Jonathan Hayashi, Ta có một kế hoạch lớn hơn cho con. Đây không phải là nơi dành cho con”. 

Tôi đã làm ngơ ấn tượng đó, nhưng Ngài đã không làm ngơ với tôi. Tôi nhận ra rằng Chúa có thật, và tôi thực sự muốn nhận biết Ngài. Tôi quyết định rời khỏi trường học, rời bỏ băng đảng, và người bạn gái của tôi – và thay vào đó tôi bắt đầu tìm kiếm Chúa. Vào lúc 15 tuổi, tôi trở thành một người thợ mộc không có hy vọng nào khác ngoài Chúa Giê-xu. Lần đầu tiên trong cuộc đời, tôi bắt đầu đọc Kinh Thánh. 

Mục sư K. Đột Phá

Không lâu sau đó, tôi gặp Mục sư K. Có một điều gì đó khác biệt về ông này. Ông ta tràn đầy sự vui mừng và tình yêu thương. Khi tất cả những Cơ Đốc nhân khác tránh xa và khinh thường tôi thì ông ấy kéo tôi lại gần gũi và khích lệ tôi. Ông đối xử với tôi như là với con trai của mình.

Tôi hỏi ông, “Mục sư ơi, bí quyết của ông là gì?”

“Jonathan, Chúa yêu tôi, Ngài cứu tôi, Ngài đã thay đổi cuộc đời tôi và tất cả những điều đó là quá đủ”, ông ấy nói. 

Vào năm tôi 16 tuổi, tôi đặt niềm tin vào Chúa Giê-xu là Cứu Chúa, và tôn vinh Ngài. Tôi không còn căm ghét Chúa, nhưng tôi yêu Ngài tha thiết. Tôi cũng tôn trọng thẩm quyền và tìm thấy niềm vui khi dành thời gian với các con cái khác của Chúa.

Bởi ân điển của Chúa, tôi không chỉ tha thứ cho cha mình nhưng tôi còn học được cách yêu thương cha. Vào năm 2011, cha của tôi đã nhận ân điển cứu rỗi trong Chúa. Chúng tôi vẫn hằng tôn ngợi Chúa bởi phép lạ lớn lao này.

Cuộc đời tôi đã được thay đổi từ khi gặp Chúa Giê-xu. Mọi thứ trở nên mới khi Chúa bước vào và biến đổi cuộc đời. Tôi từng đi trên con đường hướng thắng xuống hỏa ngục, nhưng Chúa Giê-xu đã giải cứu tôi khỏi sự kết án đời đời.

Tôi là một bằng chứng về ân điển đắc thắng của Ngài!

 

An Nhiên

(Lược dịch theo: thegospelcoalition.org)


Jonathan Hayashi là mục sư trưởng của hội thánh Northern Hills Baptist ở Holt, Missouri. Ông là tác giả của cuốn Ordinary Radicals: A Return to Christ-Centered Discipleship (Lucid Books, 2018). Ông viết cho The Pathway và For The Church Institute.

 

 

Bài Viết Chọn Lọc

Bài Viết Được Quan Tâm

Bài Viết Liên Quan