Một trong những điều tôi yêu thích nhất về mục vụ của chúng tôi là nhân viên của chúng tôi dành thời gian để phục vụ và nói chuyện với những người liên hệ với chúng tôi.
Một trong những nhân viên EPM của chúng tôi, Amy Schafer, đã chia sẻ về cuộc trò chuyện tuyệt vời giữa cô với một khách hàng đã gọi điện đặt Cuốn sách nhỏ Thiên Đàng :
“Cô ấy có một cuốn sách nhỏ mà cô ấy có thể đọc hàng ngày cho người mẹ mắc bệnh Alzheimer của cô ấy. Cuốn sách đó thật là một niềm an ủi và luôn mang lại sự bình an cho mẹ cô ấy (và cho chính cô ấy nửa). Trong những ngày cuối đời của người mẹ, bà không nói được nhiều, nhưng khi nghe con gái đọc sách Thiên Đàng, bà chủ động hỏi làm sao bà biết mình sẽ lên Thiên Đàng. Con gái của bà đã có thể chia sẻ lại những lời làm chứng mà ngày xưa bà đã chia sẻ cho cô — vì bàkhông thể nhớ được. Đó là một khoảng thời gian đẹp đẽ và bình an làm sao. Cô ấy muốn có nhiều cuốn sách nhỏ để tặng cho mọi người, để họ cũng có thể cảm nhận được sự bình an và phước hạnhmà nó đem lại cho cuộc sống của họ.”
Điều đó thật mạnh mẽ: một người phụ nữ mắc chứng mất trí nhớ, hỏi làm sao bà có thể biết mình sẽ lên Thiên đường, và con gái của bà kể lại lời chứng của chính bà (ngày xưa) cho bà (trong hiện tại). Nó giống như việc chính bạn làm chứng lại cho bạn, dựa trên những gì bạn đã nói với con cháu của mình.
Bài học ở đây có thể là: hãy kể cho con cháu bạn biết những gì Chúa đã làm cho bạn, và điều đó không chỉ tạo nên sự khác biệt cho chúng, mà một ngày nào đó khi tâm trí bạn yếu mòn đi, những điều bạn đã kể như thế sẽ có thể từ chúng quay trở lại với bạn, và tạo ra sự khác biệt cho cả bạn nữa!
“Hãy ghi lại điều nầy cho thế hệ mai sau,Để một dân tộc trong tương lai sẽ ca ngợi Đức Giê-hô-va.” (Thi Thiên 102:18, BTTHĐ). Có lẽ một ngày nào đó con cái bạn sẽ nói lại với bạn những gì bạn đã viết, đã nói và đã sống. Để rồi một người ở cuối đời yêu mến Đức Chúa Trời nhưng không còn trí nhớ, có thể ca ngợi Đức Giê-hô-va – cùng với những người mà họ đã đổ sự sống và tình yêu vào, cùng với những người THỰC SỰ nhớ và sẽ làm chứng về những điều người già đã quên.
Thi Thiên 71:18 nói: “Lạy Đức Chúa Trời, dù khi con đã già và tóc bạc rồi, Xin Chúa đừng từ bỏ con. Cho đến khi con rao truyền sức mạnh của Ngài cho thế hệ mai sau, Và quyền năng Ngài cho dòng dõi kế tiếp.” Với ý nghĩ bổ sung từ câu chuyện của người mẹ và cô con gái này: “Chúa ơi, xin cho con rao giảng Chúa cho họ, để một ngày nào đó họ có thể rao giảng Chúa cho con”.
Hãy để tôi kết thúc bằng việc trích dẫn một người bạn thân, Robin, người đã viết điều sau đây về mẹ cô ấy sau khi đọc câu chuyện tôi vừa chia sẻ. Điều này thật đẹp:
“Với việc mẹ tôi đang ở trong giai đoạn chăm sóc cuối đời, sắp đến ngày sinh nhật thứ một trăm của bà, tôi có thể chứng thực điều đó là sự thật. Mẹ có năm người con, và tất cả chúng tôi thường hồi tưởng lại câu chuyện làm sao mẹ được cứu và sự khác biệt mà nó đã tạo ra trong cuộc đời của mẹ và cuộc sống của chúng tôi. Chúng tôi hát cho bà nghe những bài hát bà yêu thích nhất trong nhiều năm, đọc những câu Kinh Thánh mà bà yêu thích và bà gật đầu đồng tình với chúng tôi.
“Một trong những bài hát yêu thích của bà là ‘He Giveth More Grace – Chúa Ban Thêm Ơn.’ Một bài khác là ‘God Leads His Dear Children Together.’ (nhờ các bạn đọc người dịch giúp tìm bài này trong các bản Thánh Ca tiếng Việt).
“Cách đây vài tháng, vào một ngàykia, mẹ nói rằng mẹ cảm thấy chán nản và khi tôi hỏi tại sao thì mẹ nói rằng mẹ chẳng làm được gì cả, chỉ chiếm chỗ thôi. Tôi hỏi mẹ đã bao giờ nhìn thấy một trang trong một cuốn sách có đầy đủ chữ trên đó chưa. Mẹ nói, tất nhiên. Tôi nói với mẹ rằng giữa mỗi chữ trên trang giấy có một khoảng trống. Nó không làm gì cả; nó chỉ chiếm không gian. Nhưng không có điều đó, toàn bộ trang sẽ vô nghĩa. Tôi nói mẹ ở đây trên thế giới vì Chúa biết thế giới sẽ có ý nghĩa hơn khi có mẹ ở trong đó. Khi Ngài xong việc với mẹ, Ngài sẽ đưa mẹ về nhà trong vinh quang, nhưng cho đến lúc đó, mẹ có một mục đích thực sự. Ý nghĩ đó khiến mẹ cảm động.”
“Hãy nghe lời cha đã sinh ra con, Đừng khinh bỉ mẹ con khi người trở nên già yếu.” (Châm Ngôn 23:22).
“‘Các con phải đứng dậy trước mặt người tóc bạc, tôn kính người già cả và kính sợ Đức Chúa Trời của các con. Ta là Đức Giê-hô-va.’” (Lê Vi Ký 19:32).
Lược dịch: Trần Ngọc (BBT)
Nguồn: Randy Alcorn, Tell Your Children And Grandchildren About Yahweh, outreachmagazine.com