Trãi qua nhiều năm cho đến bây giờ, tôi vẫn hỏi các sinh viên thần học về thời gian tĩnh nguyện với Chúa của các em. Thành thật mà nói, nhiều em gặp khó khăn trong việc duy trì sự nhất quán, đặc biệt là với sự cầu nguyện. Tuy nhiên, một cách dễ dàng, đây là những gì tôi học được: những sinh viên ít gặp khó khăn nhất về sự cầu nguyện thường có cha mẹ là những người mẫu mực về thời gian tĩnh nguyện cho các em. Đôi khi họ làm như vậy với chủ ý làm gương cho các em, nhưng trong những lần khác họ tĩnh nguyện một cách tự nhiên. Cha mẹ các em dành thời gian tĩnh nguyện ở nơi công cộng hơn và con cái của họ đã ghi chú điều đó. Đây là lý do tại sao điều đó quan trọng:
- Trẻ em cần nhìn thấy cuộc sống tận hiến ngoài ngày Chúa Nhật. Nếu tất cả những gì chúng nhìn thấy chỉ xảy ra vào Chúa Nhật, chúng sẽ cho rằng Chúa Nhật là ngày duy nhất để ở bên Chúa. Tương tự như vậy, nếu những lời cầu nguyện duy nhất mà chúng nghe được chỉ diễn ra trong bữa tối, chúng sẽ học được rằng đó là thời gian duy nhất để cầu nguyện.
- Các em cần thấy rằng Cơ đốc giáo là một lối sống, không chỉ là thói quen vào cuối tuần. Một trong những cách để các em học được rằng Cơ đốc giáo thay đổi cuộc sống là khi nhìn thấy cha mẹ đọc Lời Chúa và nghe họ nói chuyện với Chúa trong suốt cả tuần. Đó là những hình mẫu đầu tiên của các em cần phải có trong gia đình.
- 3. Chúng cần nghe những lời cầu nguyện cho chúng và về chúng. Ngay cả khi có vẻ như chúng không lắng nghe, chúng vẫn cần những ký ức về tiếng nói của cha mẹ cầu nguyện cho chúng. Chúng sẽ cần nghe những giọng nói đó trong đầu chúnghiều năm sau khi thế giới gửi cho chúng những thông điệp thay thế lời cầu nguyện của cha mẹ.
- Chúng cần những ký ức để khích lệ chúng trong những năm tới. Có thể đó là một cuốn Kinh thánh cũ kỹ có ghi chú của Bố Mẹ trong đó. Có thể đó là cuốn sổ cầu nguyện của Mẹ đã nhàu nát theo năm tháng. Hoặc có thể đó là một cuốn nhật ký điện tử do một trong những bậc phụ huynh của chúng viết. Trong mọi trường hợp, đó sẽ là một món quà mà chúng sẽ giữ lại nhiều năm sau.
Đây là quan điểm của tôi, các bậc cha mẹ và ông bà: hãy để con cái và cháu của bạn tham gia vào thời gian tĩnh nguyện của bạn. Bạn vẫn có thể cần một khoảng thời gian hoàn toàn riêng tư với Chúa, nhưng đừng bỏ lỡ cơ hội mời những người khác, đặc biệt là con cháu của bạn, tham gia cùng bạn.
Nếu trẻ mẫu giáo chỉ dành cho bạn 15 giây chú ý, hãy đặt trẻ ngồi lên đùi bạn trong 15 giây—sau đó kể cho trẻ nghe một câu chuyện chỉ trong một câu nói của bạn với cuốn Kinh Thánh mở ra và cầu nguyện cho trẻ. Nếu con tuổi teen chỉ dành cho bạn khoảng thời gian đó, hãy cầu nguyện một câu Kinh thánh cho con trước khi con bắt đầu ngày mới. Gửi email cho con cái đã trưởng thành của bạn mỗi ngày, cho chúng biết Chúa đang chỉ cho bạn điều gì từ Lời Ngài. Thỉnh thoảng, hãy gửi tin nhắn cho chúng để cho chúng biết bạn đang cầu nguyện cho chúng như thế nào.
Điều quan trọng là con cái chúng ta học được từ chúng ta cách dành thời gian cho Chúa.
Lược dịch: Ánh Dương (BBT)
Nguồn: https://chucklawless.com