Lạy Đức Chúa Trời là Chúa của con!
Xin thức dậy và đứng lên để bênh vực con.
— Thi Thiên 35:23
Đức Chúa Trời yêu thích việc chúng ta chiến đấu vì Ngài. Nhưng Ngài yêu thích hơn khi chúng ta để Ngài chiến trận cho chúng ta! Làm sao chúng ta làm được điều đó? Khi chúng ta quỳ gối, Đức Chúa Trời mở rộng tay phải quyền năng của Ngài thay cho chúng ta. Khi chúng ta cầu nguyện, Ngài đánh trận chiến của chúng ta cho chúng ta. Vậy hãy tiếp tục đánh trận tốt lành, nhưng để Chúa đánh trận cho chúng ta.
Cầu nguyện là con đường mà chúng ta buông ra và để Chúa làm, việc. Cầu nguyện là cách chúng ta bỏ tay ra và để Chúa đặt tay của Ngài vào. Cầu nguyện là làm sự khác biệt giữ bạn đánh trận cho Chúa và Chúa đánh trận cho bạn.
Lạy Đức Giê-hô-va, xin tranh luận với kẻ tranh luận cùng con,
Xin chiến đấu với kẻ chiến đấu chống lại con…
… Lạy Đức Chúa Trời là Chúa của con! Xin thức dậy và đứng lên để bênh vực con.— Thi Thiên 35:1,23
Tôi yêu thích từ Hê-bơ-rơ được dịch ra là “bênh vực” trong những câu Thi Thiên này. Nó có hai chiều. Nó nói đến chiến đấu trong cả thể lý và lời nói. Nên nó vận hành đồng loạt từ chiến đấu trong lồng sắt võ đài cho đến ở tòa án.
Trong phương diện chiến đấu thể lý, Chúa giống như gấu xám mẹ chiến đấu bảo vệ những gấu con của nó. Đó là bản năng tự nhiên của Chúa vì chúng ta là con ngươi trong mắt của Ngài. Nếu bất cứ ai gây chiến với chúng ta, họ đang gây chiến với Cha Thiên Thượng của chúng ta.
Trong phương diện ngôn từ, Chúa giống như là trạng sư tranh đấu cho hồ sơ và đường lối của chúng ta. Khi lưng chúng ta bị dồn đến bức tường, Chúa bảo vệ lưng của chúng ta. Khi mọi sự có thể bị cướp đi, Chúa can thiệp. Sa-tan là kẻ kiện cáo chúng ta, nhưng nó không đối đầu được với Đức Thánh Linh.
Hình ảnh tiêu biểu trong Tân Ước về điều này được bày tỏ rõ hơn. Chúng ta thật có hai người cầu thay. Đức Thánh Linh cầu thay cho chúng ta với sự than thở không kêu cầu lên được. Từ rất lâu trước khi chúng ta thức dậy vào buổi sáng và rất lâu sau khi chúng ta đi ngủ tối nay, Đức Thánh Linh đã và đang bao quanh chúng ta trong sự cầu nguyện. Và nếu điều đó chưa truyền vào trong chúng ta với sự trông cậy thánh, tôi không biết điều gì sẽ xảy ra. Nhưng không chỉ có Đức Thánh Linh cầu thay cho chúng ta mà thôi; Con của Đức Chúa Trời cũng đang cầu thay cho chúng ta. Cả hai đang cầu thay để cho ý Chúa được hoàn tất trong đời sống của chúng ta. Chúng ta đang được bao phủ bởi hai vòng cầu nguyện. Hai Đấng đang bao phủ chúng ta trong mọi lúc với những bài ca ngợi giải cứu.
Vài năm trước đây tôi đã làm một quyết định là tôi sẽ không bào chữa cho tôi trước bất cứ lời bình phẩm nào. Đời sống rất ngắn, và sứ mạng thì quá quan trọng. Và tôi được kêu gọi để “tấn công” chứ không phải bảo vệ. Đức Chúa Trời là đấng bảo vệ tôi. Tôi tin rằng Ngài đang bênh vực tôi vì con đường của tôi là công chính và lòng tôi ngay thẳng.
Quan trọng cho chúng ta để có những người trong cuộc đời của mình là những người có thể nói lên lời quở trách và nài khuyên. Nhưng họ chỉ là người mà chúng ta có quan hệ với. Khi nhận biết có cần phải phản hồi lại với lời bình phẩm, tôi cố rắng nhận biết ra linh của người đang bình phẩm. Có phải đó là cho mục đích sửa đổi, phục hồi hay báo trả? Và tôi đặt sự bình phẩm qua sự gạn lọc của Kinh Thánh. Nếu nó đi xuyên qua sự gạn lọc, tôi phải ăn năn. Nếu không, tôi không để cho nó đâm thấu qua lòng mình. Và tôi để cho Chúa bảo vệ thay cho tôi.
Có những chiến trường mà tôi sẵn sàng chết, nhưng có những chỗ mà tôi không cho mình chết. Tôi sẽ không tương tác vào cuộc chiến của sự bình phẩm. Nó làm tiêu hao năng lực, và không có mục đích phục hồi. Tôi bỏ qua sự đánh trả để cho tôi có thể chủ động đánh trả.
Suy Niệm Bài Cầu Nguyện Chính Thức Đầu Tiên Của Nước Mỹ
Vào ngày 7 tháng 9, năm 1774, Quốc Hội Đại Lục (Continental Congress) có buổi họp chính thức đầu tiên ở Hội Trường Carpenter tại Philadelphia. Hành động chính thức đầu tiên của họ là cầu nguyện. Đó không phải là một loại cầu nguyện theo nghi lễ hình thức. Đó là một buổi cầu nguyện theo một truyền thống tốt đẹp. Các quốc phụ của chúng ta cầu nguyện với một sự nóng cháy và khẩn thiết. Những nhân chứng ở cách xa vài khu phố vẩn nghe được lời cầu nguyện thay của họ. Những nhân chứng nói rằng các vị như Henry, Randolph, Rutledge, Lee, và Jay gập người xuống với sự kính sợ Chúa. John Adams sau này kể lại là “điều đó đã tác động tuyệt vời trên mỗi người hiện diện.” Và không có gì ngạc nhiên, tướng George Washington quỳ xuống. Những nhà cách mạng này biết đường lối của họ sẽ thất bại nếu không có sự can thiệp thiên thượng. Họ cầu nguyện với linh thần chỉ nương dựa vào Chúa vì họ biết rõ điều đó sẽ làm nên kết quả.
Vị mục sư hướng dẫn họ cầu nguyện sáng hôm đó là Jacob Duche. Đoạn Kinh Thánh gì ông đã dùng? Thi Thiên 35. Ông cầu nguyện rằng như Chúa đã bảo vệ Đa-vít, Chúa sẽ bảo vệ đường lối của họ nếu đó là một đường lối công chính. Lời cầu nguyện của Duche hơn việc chỉ là một mẫu lịch sử của chúng ta; nó là một mẫu của vận mạng của chúng ta.
Ôi Chúa, Cha Thiên Thượng của chúng con, Vua của các vua và Chúa của các chúa ở nơi cao trọng và quyền bính, Đấng từ ngai của Ngài làm vững mọi sinh vật trên đất, và tể trị với quyền năng tuyệt đối và không chịu kiểm soát của bất cứ một nước, Đế quốc, và chính quyền nào; xin nhìn xuống đây với lòng thương xót, chúng con kêu cầu Ngài, về những tiểu bang Hoa Kỳ đang chạy đến Ngài vì cây gậy của kẻ áp bức và ném mình họ trong sự bảo vệ ân sủng của Ngài, khao khát từ đây trở đi chỉ biết nương dựa vào Ngài…
Xin Ngài hiện diện, Ôi Chúa của sự khôn ngoan, và chỉ thị các hội đồng của quốc hội này… ngự trên họ và hàng triệu người mà họ đại diện ở đây, xin sự ban phước như vậy là tố chất của họ và đặt mão miện cho họ với sự vinh hiển đời đời trong thế gian hầu đến. Chúng con cầu xin tất cả những điều này trong danh và phẩm tính của Chúa Giê-xu Christ, Con của Ngài và Cứu Chúa của chúng con; Amen.
Sự cầu nguyện của chúng ta không có ngày hết hạn. Đó là lý do tôi tin rằng lời cầu nguyệ này vẫn được Chúa trả lời cho dù đến nay đã 238 năm. Nó là một phần của gia phả cầu nguyện của người Hoa Kỳ. Đây là một sáng thế ký cầu nguyện. Nó là một lời cầu nguyện rất đầu tiên được tuôn đổ ra vào lúc khởi đầu cuộc cách mạng Hoa Kỳ. Từ đó trở đi nó là một lời cầu nguyện cho mỗi người Hoa Kỳ. Và nó vẫn được Chúa trả lời. Không có một giải thích nào khác cho sự không thể có nó ở Hoa Kỳ. Đức Chúa Trời bảo vệ đường lối của chúng ta.
Đó là lịch sử của chúng ta. Đó là vận mệnh của chúng ta.
Tôi không có ý nói rằng chắc chắn là nước Hoa Kỳ luôn luôn đúng và không bao giờ sai. Cũng như lịch sử của mỗi nước, lịch sử của chúng ta bị làm cho có những đốm tội lỗi đáng phải thanh khóc. Nhưng giải thích duy nhất về những phước hạnh mà chúng ta từng trãi nghiệm là ân huệ của Đức Chúa Trời.
Nếu bạn ở bên Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời ở bên bạn.
Đức Chúa Trời sẽ chiến trận cho bạn khi bạn chiến trận cho Ngài.
Và bạn có thể sống với sự tin cậy thánh, biết rằng khi Chúa đang bảo vệ đường lối của bạn, đường lối của bạn được định cho thành công. Đây không có nghĩa là sẽ không có những thất bại lùi bước và hy sinh trên đường; nó chỉ có nghĩa là bạn đã thắng cuộc chiến.
Cầu nguyện là sự khác biệt giữa bạn chiến trận cho Chúa và Chúa chiến trận cho bạn.
Nguyễn Trọng
(Lược dịch theo: faithgateway.com)