Lạ làm sao những điều làm chúng ta có cảm giác thất bại! Nhận được một số tiền ít hơn mức chúng ta nghĩ mình xứng đáng được. Trở nên bệnh tật. Nhận một câu trả lời trật lất. Đánh hụt một cú banh bóng cháy. Lạ hơn nữa, những điều làm chúng ta cảm nhận như là thành công! Thu nhập một số tiền mà chúng ta nghĩ xứng đáng với mình. Giữ luôn được khỏe mạnh. Có được câu trả lời đúng. Ném banh bóng chày đúng chỗ ăn điểm.
Sự giải thích của Phao-lô về tình yêu trong 1 Cô-rinh-tô 13:1-13 cho thấy thật dễ cho những ý tưởng của chúng ta về thất bại hay thành công bị pha trộn với nhau. Dù đã hoàn thành những việc rất lớn, dù có hết sức tin tưởng vào một khải tượng tốt đẹp, dù đã học biết một chân lý sâu nhiệm và khó hiểu – nếu chúng ta không có tình yêu thương, tất cả trở nên vô nghĩa. Tất cả những thành tựu bất toàn của chúng ta sẽ thất bại.
Nhưng có một điều này, tuy nhiên, là sẽ không bao giờ suy tàn. Trong mọi cái thực hữu còn tồn tại sau khi tất cả mọi sự đều đã qua đi, chỉ có một điều vượt lên trên hết: tình yêu thương. Không có tình yêu thương chúng ta sẽ thất bại. Có nó, chúng ta không thể nào không kết quả.
Nói như vậy có là quá dễ không? Đúng là những người chưa bao giờ thừ điều này có thể suy nghĩ như vậy. Nhưng tình yêu thương này khác với tình yêu thương thiên nhiên mà chúng ta đã từng kinh nghiệm. Loại tình yêu thương này bao gồm những mỹ đức như là kiên nhẫn, thành thật, tha thứ, tin cậy và những phong thái tốt. Hơn thế nữa, nó loại ra mọi động lực vì quyền lợi ích kỷ.
Thật không dễ mà có được loại tình yêu thương này. Sự thật là chỉ có một người đã từng sống đạt được tình yêu này một cách trọn vẹn. Người đó biết và sẵn sàng tha thứ mọi hành động bại hoại mà bạn từng làm ra. Người luôn luôn nói lẽ thật với bạn, và trong khi những lời đó có thể làm đau đớn, điều người muốn và làm nên chỉ là để chữa lành. Người đặt ra một khoảng cách không thể tưởng được nhưng lại đến giúp bạn ngay khi bạn vấp ngã sau lưng người. Mặc dù bạn không đáng nhận một sự hy sinh như vậy, người lại phó cả sự sống của người vì bạn.
Loại tình yêu thương này không là phải là một áp dụng đức tin của chúng ta theo kiểu “trước sau không như một.” Nó đứng vào vị trí là phẩm tính trung tâm của đức tin. Chúa Giê-su đưa nó đi xa hơn một bước nữa khi Ngài phán, “34 Ta ban cho các con một điều răn mới, ấy là các con phải yêu thương nhau. Như Ta đã yêu thương các con thể nào thì các con cũng hãy yêu thương nhau thể ấy. 35 Nếu các con yêu thương nhau, thì bởi đó, mọi người sẽ nhận biết các con là môn đồ Ta.” (Giăng 13:34-35).
Chúa Giê-su không nói rằng người ta sẽ nhận biết chúng ta bởi kiến thức Kinh Thánh của chúng ta hay bởi khả năng nhớ thuộc lòng những câu Kinh Thánh hay bởi chỗ chúng ta đứng đối đầu với những sự tà ác của văn hóa của chúng ta. Trong lúc những hành động có chỗ đứng của chúng, Chúa Giê-su chỉ giản đơn nói rằng mọi người sẽ nhận biết chúng ta bởi tình yêu của chúng ta là tình yêu của Chúa Giê-su.
Nó là thế đấy. Không có tình yêu thương, chúng ta thất bại. Có nó, chúng ta không làm gì mà không được kết quả
Vậy hãy đặt tình yêu thương vào chỗ hành động.
- Tình yêu thương thật không phải là của thế gian. Tình yêu thật không phải là xác thịt. Tình yêu thương thật không phải là tự nhiên; nó đến từ Đức Chúa Trời. Bạn có thể làm những bước nào để trở thành một người yêu thương hơn?
- Những điều gì là những cơ hội cho bạn bày tỏ tình yêu của Chúa với những người chung quanh bạn hôm nay?
Ngọc Nga
(Lược dịch theo: thenivbible.com)