Nếu Chúa Giê-su đứng trên thành phố của chúng ta, như Ngài đã một lần đứng trên Giê-ru-sa-lem, có lẽ Ngài phải quan sát hàng người người di chuyển qua những cầu bắc qua đường trải dài đến chợ trời Goldern Horde. Ngài phải thấy người ăn mày cụt một chân xin tiền ở chỗ đèn giao thông và cô gái điếm trẻ đi đến chỗ làm bên cạnh tòa nhà. Ngài sẽ nhận thấy người đàn bà nhăn nheo ngồi trên cái thúng nhựa bên cạnh trái bí đỏ đã được cắt ra, hy vọng bán được nó để mua được một miếng thịt bé tí cho buổi ăn tối.
Tôi tưởng tượng là Chúa Giê-su sẽ để Ngài bị cuốn đi trong dòng đoàn người đi chợ bước theo những bực đi xuống những cái hẽm nằm giữa những gian hàng. Ngài sẽ thấy người đàn ông trẻ tuổi theo đạo Hồi có râu quai hàm đọc sách cầu nguyện trong lúc những người có thể là khách hàng đi qua. Có lẽ Ngài tạm dừng lại chỗ có những cái bánh mì dẹp không men có khuôn in những ngôi sao và vòng tròn được nướng bằng những lò nướng đất sét. Ngài sẽ bắt tay chào những ông già ngồi ở mặt tiền chỗ uống cà phê.
[bs-quote quote=”Chúa Giê-su biết trong thân xác bị đâm và tan vỡ của Ngài là giá trả cho tội lỗi của tôi và của họ. Và Ngài đã chọn yêu thương chúng ta.” style=”style-20″ align=”left”][/bs-quote]
Chúa Giê-su nhận biết cả hai chiều của cái đẹp và đau đớn cuộn rối vào nhau trong tâm điểm nhỏ bé là bản chất của con người.
CHÚA GIÊ-SU THẤY
Ngài thấy bà mẹ trẻ phải để những đứa con tuổi ấu nhi ở nhà một mình để có thể làm việc kiếm đồ ăn cho gia đình. Ngài muốn an ủi người đàn bà góa đang cố bán cho được đôi vớ đan bằng tay, một tấm bảng đồng, và đôi giầy cũ của người chồng đã qua đời. Ngài sẽ vươn tay tới và chữa lành vết thương của người đàn ông đang nằm sóng xoài bên đường.
CHÚA GIÊ-SU KHÓC
Rồi Chúa Giê-su khóc cho thành phố của tôi, cũng như khi Ngài khóc cho Giê-ru-sa-lem. Ngài than thở về một số ít người tìm kiếm Đức Chúa Trời nhưng không biết tìm Ngài ở đâu ngoài truyền thồng của họ.
Ngài đau lòng về khoảng cách giữa tấm lòng của họ và của Ngài.
Ngài mong hiệp lại những người nữ vẫn nướng bánh không men mỗi tuần làm của lễ dâng hiến cho tổ phụ của họ. Ngài muốn cứu những đàn ông đang tìm khuây khỏa trong rượu và gái điếm. Ngài muốn gọi những con trẻ đến với Ngài, những đứa trẻ mỗi ngày thấp thỏm trong sự tan vỡ ra, mong sẽ không bị nó cắt vào.
Ngài sẽ ôm lấy những người không thể yêu thương chính họ và càng ít hơn nửa với gia đình của họ. Ngài khóc về mùi hôi tanh của sự chết đang tỏa ra khắp trong cộng đồng này.
CHÚA GIÊ-SU TỂ TRỊ
Tiên tri Ê-sai báo trước rằng chính Chúa Giê-su là một người bị khinh chê và bác bỏ, “như kẻ mà người ta che mặt chẳng thèm xem.” (Ê-sai. 53:3). Người đàn ông của sự đau thương, quen với sự buổn khổ, sẽ chọn không chỉ là thấy và đau thương về cớ đám dông, nhưng sẽ đi giữa họ và để họ diễu hành Ngài đến thập tự giá.
Như Kinh Thánh dạy, “Nhưng Người đã vì tội lỗi của chúng ta mà bị vết, Vì gian ác của chúng ta mà bị thương. Bởi sự trừng phạt Người chịu, chúng ta được bình an, Bởi lằn roi Người mang, chúng ta được lành bệnh (Ê-sai. 53:3).
Trong cái chết vô nhân đạo nhất, Chúa Giê-su mua sự sống cho chúng ta, chiến thắng ma quỷ một lần đủ cả. Ngài làm cho Đức Chúa Trời có thể hiệp chúng ta lại với nhau và kéo chúng ta đến gần Ngài.
Lời Cầu Nguyện Của Tôi
Khi tôi tưởng tượng cách Chúa Giê-su có thể đáp ứng với những người không biết Ngài ở trong thành phố của tôi, tôi nghĩ đến một người mới quen tên là Zhanna, người bán phụ tùng máy may ở gần chợ trời. Bà chưa hiểu lẽ thật của tin lành. Tôi vẫn cầu nguyện cho bà, nhưng tôi cần Chúa ban cho tôi lời của Ngài, và sự can đảm.
Tôi cần Ngài cho tôi đôi mắt của Chúa Giê-su để thấy được sự đau đớn của con người, và đôi chân của Chúa Giê-su, để đi qua chỗ nhớp nhúa của họ. Tôi cần tấm lòng của Ngài, người thương khóc cho sự hư mất của họ.
[bs-quote quote=”Lời cầu nguyện của tôi trong mùa Phục Sinh năm nay là Đức Chúa Trời sẽ ban cho tôi một ý thức khẩn cấp và ban ơn cho tôi với Thánh Linh của Ngài để nói cách không sợ hãi.” style=”style-20″ align=”right”][/bs-quote]
Chúa Giê-su cảm nhận sự hủy diệt của tính nổi loạn sâu xa hơn tôi có thể. Ngài biết sức mạnh và tầm vóc của tội lỗi đã đi xuyên qua bao nhiêu thế hệ, và Ngài hiểu rõ tình trạng từ tầng lớp này đến tầng lớp khác của sự đau thương trong cộng đồng của tôi.
Ngài biết trong xác thịt bị đâm và tan vỡ của Ngài là giá trả cho tội lỗi của tôi và của họ. Và Ngài chọn yêu thương chúng tôi. Tình yêu thương đó thúc đẩy chúng ta ra đi và chia sẻ sứ điệp giải hòa của Ngài (2 Cô-rinh-tô 5:14) – tin lành rằng Đức Chúa Trời làm cho kẻ chết được sống: những kẻ cô độc, ăn xin, gái điếm, bị khinh chê, bị từ bỏ, lừa dối và bị lừa dối.
Nó thúc đẩy chúng ta đến với những người như tôi đây.
Cho nên lời cầu nguyện của tôi trong mùa Phục Sinh năm nay là Chúa ban cho tôi một ý thức khẩn cấp và ban ơn quyền cho tôi với Thánh Linh của Ngài để công bố dạn dĩ. Làm vọng lại sứ đồ Phao-lô, tôi cầu xin rằng “19… Chúa cho tôi sứ điệp, và tôi dạn dĩ công bố sự mầu nhiệm của Tin Lành; 20 … để tôi có thể dạn dĩ công bố Tin Lành ấy như tôi phải nói.” (Ê-phê-sô 6:19-20)
Dù ở bất cứ nơi nào trên thế giới, bạn hãy biết rằng, Chúa Giê-su nhìn đến bạn với tình yêu thương, khóc cho tội lỗi của bạn, và hiến tặng cho bạn một con đường ra khỏi thung lũng bóng chết. Ngài đã đi qua thung lũng ấy cho chúng ta. Và sự sống lại của Ngài là hy vọng và sứ điệp của chúng ta cho chợ trời Golden Horde và cho mỗi một nơi mà tội lỗi làm tan vỡ, từ đây cho đến mọi chỗ tận cùng của thế giới.
Ánh Dương
(Lược dịch theo: imb.org)