Trước khi chúng ta bắt đầu, bạn cần biết rằng tôi đã dành nhiều năm với tư cách là một sinh viên tham dự, một tình nguyện viên phục vụ, và là một Mục sư dẫn đầu trong mục vụ đào sâu vào thanh thiếu niên.
Tôi đã bắt đầu như một chàng thanh niên lý tưởng. Tôi sẽ yêu mến Chúa Giê-xu, yêu mến các em học sinh và hầu việc Chúa một cách tốt nhất trong khả năng của tôi.
Tuy nhiên mộng tưởng đó đã kết thúc một cách nhanh chóng. Tôi đã không hề biết rằng sự đối lập lớn nhất trong mục vụ sinh viên có thể đến từ trong chính Hội Thánh thay vì từ bên ngoài.
Trừ khi chính bạn đã từng ở trong đó bạn sẽ không bao giờ hiểu được gánh nặng của một Mục sư sinh viên và vì sao rất nhiều người không thể trụ lâu được.
Có những ngoại lệ đối với việc mà tôi sẽ chia sẻ, nhưng tôi lo sợ rằng đó cũng là một vấn đề đang lớn lên. Tôi đã từng nghe từ rất nhiều các Mục sư sinh viên, những người có cảm nhận tương tự.
Đây là một vấn đề lớn: Hầu hết các Hội Thánh hoặc không coi trọng mục vụ sinh viên đủ, hoặc họ coi trọng những điều sai trật.
Và chính vì điều này, rất nhiều những người trẻ đang loại bỏ Hội Thánh sau khi họ tốt nghiệp. Mặc dù chúng tôi có thể tranh luận về các số liệu thống kê, nhưng một sự thật đơn giản là hầu hết các mục vụ sinh viên đều thấy sinh viên rời đi sau khi tốt nghiệp nhiều hơn là giữ vững được đức tin của họ.
Những khó khăn của Mục vụ Thanh Thiếu niên
Đây là ba vấn đề lớn mà tôi tin rằng đã dẫn đến tình trạng xuống dốc của mục vụ sinh viên trong hầu hết các Hội Thánh:
1. CHÚNG TA ĐO LƯỜNG CÁC ĐÁM ĐÔNG GIA TĂNG, KHÔNG PHẢI CÁC MÔN ĐỒ.
Chúng ta không đánh giá sự hiệu quả của giáo dục tâm linh dành cho thanh thiếu niên.
Tất cả những gì chúng ta coi trọng chỉ là con số.
Tôi đã từng thấy nhiều Mục sư sinh viên, những người không có nền tảng giáo dục Kinh Thánh, thường xuyên đem Kinh Thánh ra khỏi bản văn (giáp với dị giáo) được thăng chức chỉ vì họ đối tốt với mọi người và có thể thu hút một đám đông. Đó có phải là mục tiêu? Đó có phải là lý do vì sao các Hội Thánh nên có mục vụ thanh thiếu niên?
Vâng, truyền giáo là một vấn đề lớn. Điều này nên là một trong những trọng tâm chính của chúng ta. Tôi không ủng hộ việc đá truyền giáo qua một bên. Tuy nhiên, vì ham muốn của chúng ta về số lượng, chúng ta đã từ bỏ Phúc Âm. Chúng ta đang tạo ra những người hâm hộ chứ không phải những môn đệ. Tôi thậm chí còn được một người giám sát nói với mình rằng, “Tôi không quan tâm bạn việc bạn có ngồi một chỗ và ăn bánh vòng hay không, chỉ cần hãy đưa học sinh vào phòng và làm gì đó.”
Môn đệ hóa cần có thời gian, nhưng các Mục sư sinh viên có một sự ràng buộc ngắn. Họ được thúc đẩy để phát triển mục vụ một cách nhanh chóng, hoặc họ sẽ tìm kiếm một công việc khác.
Vì vậy, rất nhiều Mục sư sinh viên tìm cách phát triển nhanh chóng thay vì môn đệ hóa lâu dài vì cớ để giữ công việc của họ và nuôi sống gia đình của họ. Chắc chắn, điều đó có thể dẫn đến một chức vụ sinh viên lớn hơn trong thời gian ngắn, nhưng chúng ta đang sản sinh ra những môn đồ hời hợt, những người không thể tồn tại lâu trong cả chặng đường dài.
Chúa Giê-xu đã thường từ chối đám đông để tập trung vào các môn đồ. Và không hề ngẫu nhiên rằng chính các môn đồ, chứ không phải đám đông, đã khiến Hội Thánh thay đổi thế giới.
Đám đông đã rời đi khi hành trình trở nên khó khăn, tuy nhiên các môn đồ đã kiên trì cho đến cuối cùng.
2. CHÚNG TA GÂY QUỸ CHO MỤC VỤ CỦA NHỮNG NGƯỜI TRƯỞNG THÀNH NHƯNG LẠI YÊU CẦU SINH VIÊN TỰ GÂY QUỸ CHO MÌNH
Nếu bạn muốn biết một Hội Thánh coi trọng sinh viên học sinh nhiều như thế nào, hãy theo dõi tài chính. Hầu hết các Mục sư sinh viên đều được trông đợi sẽ làm việc nhiều giờ với mức lương ít ỏi đồng thời kéo theo các sự kiện lớn nhưng không có ngân sách. Điều này không hề kém phổ biến khi một Hội Thánh dành 10% cho các mục vụ nước ngoài, hơn 70% cho các mục vụ của người trưởng thành và dưới 5% cho mục vụ sinh viên.
Chúng ta tài trợ cho các mục vụ khác và yêu cầu sinh viên học sinh bán bánh mì và rửa xe để trang trải nhu cầu của họ.
Nếu bạn thực sự coi trọng mục vụ thanh thiếu niên, hãy hành động để ủng hộ điều này. Hãy gây quỹ tài trợ cho họ! Và đừng đưa ra những bào chữa khập khiễng. Tôi đã nghe rất nhiều lần trước đây rằng Hội Thánh sẽ gây quỹ tài trợ mục vụ nhiều hơn khi có thêm sinh viên đến.
Đó là một suy nghĩ lạc hậu.
Hãy gây quỹ tài trợ mục vụ trước hết và cung cấp cho nó các nguồn để tiếp cận nhiều sinh viên học sinh hơn.
3. CHÚNG TA TRÔNG ĐỢI MỤC SƯ SINH VIÊN LÃNH ĐẠO, NHƯNG KHÔNG PHẢI CÁC BẬC PHỤ HUYNH.
Không ở đâu trong Kinh Thánh nói rằng cách để nuôi dưỡng những đứa trẻ Cơ Đốc là thả chúng đến các sự kiện hàng tuần của Hội Thánh và giao phần còn lại cho những người chuyên trách.
Tuy nhiên chúng ta đã tạo ra một nền văn hóa nơi mà các Mục sư sinh viên (những người chuyên trách) được mong đợi sẽ truyền đạt tất cả đức tin mà một thiếu niên cần có mà không cần thêm bất kì sự giúp đỡ nào.
Có lẽ chúng ta đã quên rằng Hội Thánh tồn tại và phát triển hàng trăm năm mà không có phát minh hiện đại của mục sư sinh viên và mục vụ thanh thiếu niên. Họ biết rằng công việc của Mục sư không phải là nuôi dạy những người nam và nữ trẻ tuổi. Người chịu trách nhiệm chính đối với sức khỏe tinh thần của một đứa trẻ là cha mẹ của chúng. Nhưng thay vì giúp các bậc cha mẹ dẫn dắt thanh thiếu niên của họ trong bước tăng trưởng cùng Chúa Giê-xu, chúng ta lại mong đợi Mục sư sinh viên và có lẽ là cả một vài người tình nguyện viên để đóng vai trò là cha mẹ thuộc linh thay thế của chúng. Chúng ta cần đặt nhiều kì vọng hơn vào các bậc cha mẹ trong Hội Thánh của mình để có trách nhiệm nuôi dạy con cái của họ thật tốt (như Kinh Thánh dạy dỗ trong Phục-truyền 6:4-9 và Ê-phê-sô 6:4).
Biết ơn thay, rất nhiều Hội Thánh ngày nay đang bắt đầu thay đổi suy nghĩ của họ để bắt đầu hợp tác với cha mẹ.
Thật không may, điều này thường có nghĩa là họ chỉ gửi một thư điện tử hàng tuần hoặc một tờ giấy phát tay, để cha mẹ biết những gì các con họ đã học.
Đó là một khởi đầu, nhưng nó không đủ tốt. Nếu chúng ta từng muốn nhìn thấy một thế hệ những người trẻ được nuôi dưỡng để trở thành những người thay đổi thế giới cho Đấng Christ, thì việc này sẽ phải bắt đầu với cha mẹ của chúng ở nhà.
Mục vụ sinh viên (và mục vụ thiếu nhi đối với vấn đề đó) nên là một nguồn lực để giúp đỡ cha mẹ, chứ không phải là nguồn duy nhất của sự hình thành thuộc linh của một đứa trẻ.
Biết ơn thay, bất kể mọi sai sót của chúng ta, Chúa Giê-xu vẫn đang sử dụng mớ hỗn độn của chúng ta để hoàn thành sứ mạng của Ngài. Nó không phải là tất cả sự đen tối. Cũng có rất nhiều điều tuyệt vời diễn ra trong các mục vụ sinh viên.
Nhưng thôi nào Hội Thánh, chúng ta có thể làm tốt hơn mà!
Hồng Ân
(Lược dịch theo: churchleaders.com)