Có Nên Để Cho Trẻ Em Tin Vào Ông Già Nô-ên

Share

Tôi đã tin vào ông già Noel.

Chồng tôi cũng đã tin vào ông già Noel.

Có vẻ là ổn cho chúng tôi đấy. Chúng tôi không rời bỏ Chúa hay làm cha mẹ chúng tôi bực bội. Trước khi có con, chúng tôi đã nghĩ rằng chúng tôi sẽ OK với mọi chuyện về ông già Noel. Chúng tôi muốn Giáng sinh đặc biệt đối với các con cũng như đối với chúng tôi. Nhưng sau đó chúng tôi thực sự có con và chúng tôi gặp một vấn đề lớn.

Ông già Noel sẽ không làm được việc cho niềm tin của chúng.

Trước tiên, hãy để tôi nói rằng tôi là người ủng hộ rất lớn trong việc nuôi dưỡng trí tưởng tượng ở trẻ em. Hoạt động yêu thích mọi lúc của con tôi là giả vờ. Suốt ngày tôi có những tên cướp biển, siêu anh hùng và những con vật kỳ lạ bay qua nhà tôi. Tôi thích điều đó.

Tôi cũng muốn chỉ ra rằng khi tôi nói về ông già Noel trong bài đăng này, tôi đặc biệt đề cập đến việc dạy trẻ em của chúng ta tin vào ông già Noel, chứ không phải việc có nên trục xuất ông ấy hoàn toàn hay không. Chồng tôi đội mũ ông già Noel khi chúng tôi nướng bánh quy. Các con tôi hát theo các bài hát Giáng sinh trên đài và chúng không bỏ qua tên của ông già Noel như một từ khó nghe.

Nhưng chúng tôi đã quyết định không nói với những con trẻ của chúng tôi là ông già Noel có thật. Một cách thật rõ ràng và chi tiết, chúng tôi cố tình nói với chúng rằng ông ta không có thật.

Nếu bạn đã đọc blog này từ lâu, bạn biết rằng mục đích chính là hướng dẫn chúng ta là những bà mẹ và con cái của chúng ta sống theo phúc âm. Tôi đã thử và cố gắng đưa ông già Noel vào kế hoạch đó, nhưng không hiệu quả. Nó giống như cố gắng nhét một người đàn ông khổng lồ xuống ống khói…

Có 4 lý do ông già Noel không làm nên một người cho tin lành.

1. Ông già Noel chủ trương cho việc làm xưng công nghĩa.

Điều đó nghe có vẻ khắc nghiệt, nhưng hãy ghi nhớ mục tiêu nói trên. Trọng tâm của phúc âm là sự đánh đổi tội lỗi của chúng ta để lấy sự công bình của Đấng Christ. Đó là một khái niệm khó dạy vì bản chất trẻ em là người tuân theo luật pháp. Phải mất rất nhiều thời gian, lời cầu nguyện và những cuộc trò chuyện chu đáo để giúp họ hiểu rằng Đức Chúa Trời yêu chúng ta vì công việc tốt của Đấng Christ, không phải của chúng ta.

Vậy mà sau đó ông già Noel đến (làm hỏng điều chúng ta đã, đang và sẽ làm).

*thở dài*

Ông ấy vui vẻ, lấp lánh, huyền diệu và ông ấy hứa tặng quà cho những đứa trẻ ngoan. Đặc biệt, một trong những đứa con trai của tôi rất nhạy cảm với những thiệt hại mà điều này gây ra. ông ấy sẽ rất căng thẳng nếu Giáng sinh dựa trên những việc làm tốt của ông ấy. Mỗi lần ông ấy làm sai, ông ấy sẽ thắt dây an toàn và nhân đôi những việc làm tốt của mình để bù đắp nó. Tôi đã phải làm việc với ông ấy để chấp nhận sự tha thứ miễn phí của Đấng Christ thay vì cố gắng làm việc vì điều đó. Cảm ơn, nhưng không, cảm ơn, ông già Noel.

2. Ông già Noel làm lu mờ ranh giới giữa sự kiện thật và tưởng tượng.

Thật quý giá làm sao về những khoảnh khắc mà bọn trẻ trèo lên đùi chúng tôi để đọc một câu chuyện Kinh thánh. Chúng ta nói về Chúa Giê-xu và cách Ngài đã sống một cuộc đời hoàn hảo và chết vì tội lỗi của chúng ta. Chúng ta nói về quyền năng lớn lạ của Đức Chúa Trời, Đấng đã tạo ra thế giới, rẻ ra Biển Đỏ và đóng miệng những con sư tử. 

Chúng chăm chú lắng nghe.

Và chúng tin tôi.

Đôi khi trái tim tôi đau nhói khi tôi nhìn vào những đôi mắt mở to và những khuôn mặt ngây thơ của chúng và suy nghĩ, “Các con đã tin tưởng tôi. Tôi rất muốn dẫn chúng đến sự thật. ” Nếu chồng tôi và tôi ném ông già Noel vào những câu chuyện “có thật”, chúng sẽ nghĩ gì sau này khi phát hiện ra ông già Noel không có thật? Còn về con tàu của Nô-ê thì sao? Làm thế nào về mười bệnh dịch? Còn anh chàng Jesus đó giống như một pháp sư tôn giáo thì sao? Chúng tôi muốn phân loại rõ ràng giữa sự thật và giả tưởng. Các nhân vật không được nhảy qua lại từ danh mục này sang danh mục khác.

3. Ông già Noel là một loại thần thánh.

Một số độc giả của tôi có thể đang đảo mắt vì không hiểu tôi nói gì phải không? Nhưng hãy nghĩ về nó. Ông ta là người toàn năng (toàn năng – làm đồ chơi, cưỡi một chiếc xe trượt tuyết ma thuật, đi lên và xuống ống khói). Ông ta có mặt ở khắp mọi nơi (ở mọi nơi cùng một lúc – làm thế nào khác anh ấy có thể giao quà?). Ông ta là người toàn tri (biết tất cả – anh ta biết ai xấu và ai tốt). Ông ta là vĩnh cửu. Ông ta thật hoàn hảo. Ông ta là toàn bộ gói. Tôi không thể nghĩ về một sinh vật thần thoại khác lại có nhiều đặc điểm chỉ dành riêng cho Chúa. Khi chúng tôi mô tả Chúa cho những đứa trẻ của mình, tôi không muốn chúng nghĩ, “Ồ, giống như ông già Noel vậy”. Không. Chúa không giống bất kỳ ai. Chúng tôi muốn giữ lòng hiểu biết Chúa của các con của chúng tôi theo cách đó.

4. Thật khó để cạnh tranh với ông già Noel.

Ai quan tâm đến một em bé trong máng cỏ khi có một người đàn ông to lớn trong chiếc áo khoác đỏ sáng chói bóng ném quà và kẹo xung quanh như thể nó đang bị lỗi mốt? Trẻ em dành cả mùa Giáng sinh để tìm kiếm các dấu hiệu của ông già Noel. Họ viết thư cho ông ta. Họ nướng bánh quy cho ông ta. Và đó chỉ là những đứa trẻ. Thứ trò chơi biến thành niềm tin làm mất rất nhiều công sức đối với những người trưởng thành của chúng tôi. Chúng tôi đang ở một đầu khác hẳn. Chúng tôi chỉ đơn giản muốn sự thật đưa đến niềm tin. Vừa chơi trò chơi này vừa sống với sự thật đưa đến niềm tin làm cho chúng tôi phải cố gắng che giấu bằng chứng và tìm cách đưa ra tất cả các câu hỏi của họ. Tất cả thời gian và năng lượng mà chúng tôi dành để theo dõi huyền thoại về ông già Noel có thể được dành để tập trung vào sự ra đời của Chúa Giê-su

Một số cha mẹ gọi huyền thoại về ông già Noel là sự dối trá trong khi những người khác gọi đó là giả vờ. Tôi sẽ gọi đó là một sự phân tâm lớn. Đứa con năm tuổi của tôi luôn hỏi tôi những câu hỏi về Chúa: Linh hồn có nghĩa là gì? Nếu Đức Chúa Trời không có trái tim, làm sao Ngài có thể yêu thương con người? Nếu chỉ có một Đức Chúa Trời tại sao chúng ta gọi Đức Chúa Jêsus là Đức Chúa Trời? Chà! Nói về những câu hỏi hóc búa. Nếu tôi nói với con trai tôi là ông già Noel có thật, tôi sẽ nhận được tất cả những câu hỏi tương tự. Hàng trăm người trong số họ. Tôi có thực sự muốn dành thời gian để trả lời một cách cẩn thận sự tò mò thực sự của con trai tôi bằng những câu trả lời thậm chí không đúng sự thật không? Tôi có muốn ông già Noel trở thành tâm điểm của mọi cuộc trò chuyện không?

 

Vậy điều đó để lại chúng ta cách nào để giải quyết câu chuyện ông già Noel? Ông ta ở khắp mọi nơi chúng tôi đến. Chúng tôi không thể trốn khỏi ông ta. Và chúng tôi không muốn. Chúng tôi đối xử với ông già Noel như bất kỳ phần nào khác của cuộc sống. Chúng tôi giải thích về ông ta. Chúng tôi sử dụng ông ta như một cơ hội để dạy con mình cách suy nghĩ. Chúng tôi không muốn chúng chạy trốn trong sợ hãi hoặc tự mình mạo hiểm để tìm câu trả lời mà cha mẹ chúng sẽ không cho chúng. Chúng tôi có những cuộc trò chuyện cởi mở và trung thực về nó.

Khi chúng tôi nhìn thấy ông già Noel rung chuông bên ngoài cửa hàng tạp hóa, các con tôi mỉm cười và nói: “Giáng sinh vui vẻ, ông già Noel!” Họ cười khúc khích và nhận được một cú hích lớn từ nó. Nhưng các con của tôi không nghĩ rằng ông ta là thật. Ông ấy không theo dõi chúng khi chúng đang ngủ hoặc theo dõi những việc làm tốt của chúng. Đối với các con của tôi, chúng nhìn thấy ông già Noel giống như nhìn thấy một anh chàng ăn mặc như nhân vật phim anh hùng “người dơi.”

Và các con của tôi đang có một Giáng Sinh tuyệt vời

(GHI CHÚ MỚI: Tôi rất cảm ơn vì cuộc thảo luận tuyệt vời mà bài đăng này đã khuyến khích. Một câu hỏi đã được đặt ra là, “Làm thế nào để con bạn không làm hỏng lòng vui mừng gặp ông già Noel trong mùa Giáng Sinh cho những đứa trẻ khác?” Đó chắc chắn là điều cần giải quyết với gia đình bạn. NHƯNG – nó không nên là một yếu tố thúc đẩy việc dạy con bạn tin vào ông già Noel. Ví dụ, chúng tôi sẽ không nói, “Chà, chúng tôi không muốn con mình trở thành những kẻ phá đám nên tôi đoán chúng tôi sẽ phải đi cùng với ông già Noel. ”Ngay từ khi bọn trẻ còn nhỏ, chúng nghĩ về ông già Noel như một trò chơi. những đứa trẻ tin vào ông già Noel. Chúng tôi không làm cho những đứa trẻ đó nghe có vẻ ngớ ngẩn hoặc kém tinh thần. Chúng tôi chỉ nói rằng đó là quyết định của gia đình và mỗi gia đình đều khác nhau. Đó là một cách tuyệt vời để giúp chúng đưa ra các quyết định khác nhau trong gia đình. Ở nhà của một số người chúng tôi có thể ăn thức ăn trong phòng khách, một số để chúng tôi chạy trong nhà, một số nói rằng cởi giày ở cửa… .và một số người tin vào ông già Noel. Nó giúp trẻ em của chúng tôi học được sự suy nghĩ và tôn trọng những cách làm khác nhau.)

 

 

Ánh Dương

(Lược dịch theo: foreverymom.com)

Bài Viết Chọn Lọc

Bài Viết Được Quan Tâm

Bài Viết Liên Quan