4 bài học sâu sắc mà chúng ta có thể học được từ câu chuyện của Lót về tội lỗi, hậu quả của nó và sự kêu gọi của chúng ta với tư cách là Cơ Đốc Nhân.
Khi Lót chọn đất ở phía Đông khi Áp-ra-ham đi ngược về hướng Tây, không ai có thể trách ông được. Sáng thế ký 13:10 cho biết vùng đất ông chọn trông giống như vườn Ê-đen. Đồng cỏ xanh tươi, phì nhiêu; có rất nhiều nơi có nước và bóng mát.
Vấn đề là nó kéo dài đến hai thành phố khét tiếng về sự gian ác của họ, Sô-đôm và Gô-mô-rơ. Sáng thế ký 13:13 nói, “Dân vùng này rất gian ác và phạm tội nghiêm trọng với Đức Giê-hô-va.” Nhưng điều đó không liên quan đến Lót; ông thích sự năng động của các thành phố, vì vậy ông chọn vùng đất hướng về Sô-đôm.
Lót không chỉ sống gần Sô-đôm; cuối cùng ông đã trở thành một người lãnh đạo ở Sô-đôm. Mặc dù có vẻ như Lót không bao giờ chấp nhận sự gian ác tồi tệ nhất ở Sô-đôm và giữ nguyên vẹn hầu hết các phẩm chất đạo đức chính của mình, nhưng rõ ràng trong Sáng thế ký 19 rằng ông đã thực hiện nhiều thỏa hiệp nhỏ để được chấp nhận ở Sô-đôm.
Bi thảm nhất, Lót luôn giữ kín miệng về danh tính của mình là tôi tớ của Đức Chúa Trời và đức tin của mình nơi Đức Chúa Trời. Và cuối cùng, Sô-đôm bị tiêu diệt và Lót được cứu sống trong đường tơ kẻ tóc. Nhưng ông đã mất tất cả, kể cả vợ mình.
Có bốn bài học cứu lấy sự sống mà chúng ta có thể học được từ Lót về thực tế của tội lỗi và hậu quả của nó.
1. Hãy coi chừng sự tiến triển của tội lỗi trong cuộc đời bạn.
Hầu hết các Cơ đốc nhân không có ý định trở thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ. Lót không bao giờ có ý định biến Sô-đôm thành quê nhà của mình, và chắc chắn ông cũng không có ý định bị nằm trong sự phán xét thành Sô-đôm. Nhưng nhiều Cơ đốc nhân, như Lót, bị thu hút bởi thế gian đến nỗi họ làm cho đời sống của họ càng gần nó càng tốt.
Cuối cùng họ xác định họ thuộc về thế gian cũng nhiều như họ đã xác định thuộc về dân Chúa. Charles Spurgeon từng nói, “Nếu bạn sắp được cứu, hãy được cứu 100%.” Người khốn khổ nhất trên thế giới là loại Cơ đốc nhân cam kết nửa vời, họ đặt mình vừa đủ theo thế gian để đau khổ trong Chúa và vừa đủ trong Chúa để khốn khổ trong thế gian.
Lòng của bạn chứa đầy muối và không theo chiều hướng tốt: Bạn cảm thấy khô cằn và thiếu sức sống ở khắp mọi nơi. Điều tồi tệ nhất có thể làm là cố gắng đi đôi với cả hai. Bạn không thể tiếp tục cố gắng bước đi bằng đôi chân của mình vào cả hai thế giới đối nghịch trong cùng một lúc. Bạn phải xác định quyết tâm của mình: Bạn thực sự muốn trở thành ai? Bạn muốn thuộc về nơi nào? Nếu đó là với thế gian, hãy đến đó 100%. Nếu đó là với Chúa, hãy đi với Ngài 100%.
2. Sự Phán Xét Sắp Đến Là Có Thật.
Trong nhiều năm, Đức Chúa Trời đã cảnh báo Sô-đôm và Gô-mô-rơ về sự phán xét sắp đến, và mọi người ở đó phủ nhận điều đó là viển vông và quay trở lại tiệc tùng. Nhưng Đức Chúa Trời không hứa suông, và thế là một ngày kia, sự phán xét đã đến.
Đức Chúa Trời nói với chúng ta rằng Ngài chậm thi hành sự phán xét để cho mọi người có không gian để ăn năn, nhưng đừng nhầm lẫn sự chậm chạp với sự vắng mặt của Ngài. Hê-bơ-rơ 9:27 nói, ” Theo như đã định cho loài người phải chết một lần, rồi chịu phán xét.”
Jonathan Edwards, nhà thần học người Mỹ thế kỷ 18, đã nói, về sự dạy dỗ của Chúa Giê-su về địa ngục:
“Hãy tưởng tượng bạn bị ném vào một cái lò rực lửa, rực sáng bởi sức nóng. … Và hãy tưởng tượng rằng cơ thể bạn sẽ nằm trong đó trong một phần tư giờ, đầy lửa, từ trong ra ngoài — cảm nhận từng thớ thịt của nó trong suốt thời gian đó. Bạn sẽ cảm thấy kinh hoàng như thế nào ở cửa vào của một cái lò như vậy! Và một phần tư giờ đó đối với bạn dường như sẽ kéo dài bao lâu! … Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu bạn biết bạn phải nằm đó, chịu đựng sự dày vò đó trong suốt 24 giờ? … Có phải là lòng của bạn sẽ không tuyệt vọng thê thảm nếu bạn biết bạn phải chịu đựng nó mãi mãi và mãi mãi? ”
Sự giả hình vĩ đại nhất của mọi thời đại là nói rằng bạn tin vào thiên đường và địa ngục mà không làm mọi điều có thể làm được để ngăn những người bạn quan tâm đến phải bị vào chốn đó.
3. Bạn Không Thể Lơ Lửng Trôi Dạt Mà Có Được Đời Sống Kính Sợ Chúa.
Sống cho Chúa Giê-xu trong thế giới này sẽ luôn luôn giống như một trận chiến khó khăn, bởi vì bạn đang đi ngược lại trào lưu đương đại, và mọi thứ theo đời này sẽ kéo bạn theo một hướng đi khác nghịch lại. Nếu bạn không tích cực chiến đấu, bạn đang bị trôi dạt lạc hướng, giống như Lót lạc hướng vào Sô-đôm.
Để đi với Chúa Giê-xu, bạn phải bơi ngược dòng, và điều đó cần nỗ lực. Chúa Giê-su nói trong Ma-thi-ơ 7: 13–14:
13 Hãy vào cửa hẹp, vì cửa rộng và đường khoảng khoát dẫn đến sự hủy diệt, người vào đó thì nhiều. 14 Còn cửa hẹp và đường chật dẫn đến sự sống, người tìm thấy được thì ít.
Nếu bạn đang trôi dạt, bạn không tích cực tìm kiếm để biết Đức Chúa Trời và Lời của Ngài. Không phải là bạn từ chối Kinh thánh; nhưng là bạn chỉ dành toàn bộ thời gian của mình cho Snapchat, TikTok, Instagram, Netflix binging và trò chơi điện tử. Bạn dành toàn bộ thời gian cho điện thoại, chăm chú vào cuộc sống ở Sô-đôm. Những gì còn lại cho sự phát triển tâm linh thì bạn chỉ hướng đến một cách nửa vời! Bạn sẽ không bao giờ trưởng thành về tâm linh. Trưởng thành thuộc linh cần nỗ lực hàng ngày, tập trung. Để trở thành điều mà không ai khác đang trở thành, bạn phải làm điều mà không ai đang làm.
4. Làm cho Lót trong cuộc đời của bạn trở thành một Áp-ra-ham.
Khi Lót do dự trong khi chạy trốn khỏi Sô-đôm, “Bởi lòng thương xót của Đức Giê-hô-va nên trong lúc Lót còn chần chừ, hai thiên sứ đã nắm tay kéo ông, vợ và hai con gái ông ra khỏi thành.” (Sáng Thế Ký 19:16).
Tại sao Đức Chúa Trời sai các thiên sứ làm điều này cho Lót? Hãy xem câu 29: “Khi Đức Chúa Trời hủy diệt các thành trong đồng bằng, nơi Lót đang ở, Ngài nhớ đến Áp-ra-ham nên đã cứu Lót ra khỏi cuộc tàn phá đó.” (Sáng Thế Ký 19:29).
Chúa không cứu Lót vì Lót. Ngài đã cứu Lót và gia đình ông vì Áp-ra-ham đã cầu nguyện cho họ. Lót không đáng được giải cứu, nhưng ở đâu đó có một người yêu ông và cầu nguyện cho ông, và vì lợi ích của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời đã cứu Lót. Ngài sai các thiên sứ đến để kéo Lót ra khỏi Sô-đôm đến nơi an toàn.
Vai trò của chúng ta là giống nhau: cầu nguyện liên tục và kiên trì để Chúa giữ cho những người chúng ta biết và yêu thương không chỉ an toàn mà còn trung tín. Và, chúng ta có thể cầu nguyện cho những người khác với một sức mạnh thậm chí nhiều hơn Áp-ra-ham.
Lời cầu nguyện của Áp-ra-ham giống như một cuộc thương lượng: Lạy Chúa, Chúa có tha cho thành phố vì cớ có 50 người công chính không? Thế nào về việc có 40? 30? 20? Cuối cùng, khi Áp-ra-ham trả giá đến con số 10, ông bỏ cuộc trả giá. Ông thậm chí không thể tìm thấy 10 người công chính trong thành.
Bạn và tôi không cần nhìn xa hơn một người. Có một Người công chính, và Người này hoàn toàn hoàn hảo và đáng yêu đến nỗi Chúa nói rằng chúng ta có thể cầu nguyện nhân danh Người này, và vì danh của Người này, Đức Chúa Trời nghe những lời cầu nguyện của chúng ta. Bạn bè của chúng ta, anh chị em của chúng ta, cha mẹ của chúng ta — bất kể đó là ai mà chúng ta đã yêu thương — nếu chúng ta đem trình tên của họ cho Đức Chúa Trời, thì Ngài sẽ nghe thấy chúng ta.
Chúa Giê-xu đã làm điều này cho bạn: Ngài cầu nguyện cho bạn, và Ngài đã theo đuổi bạn. Rồi thì bạn được cứu. Bây giờ, đến lượt bạn làm điều này cho những người khác.
Nguyễn Bình
(Lược dịch theo: outreachmagazine.com)