Là một người không tin Chúa vào thời niên thiếu, tôi không biết gì về nhà thờ. Gia đình tôi không đi nhà thờ, tôi cũng không muốn làm như vậy. Tuy nhiên, khi Chúa nhân từ cứu tôi, Ngài đã đặt trong cuộc đời tôi một tín đồ, người đã nhanh chóng khuyến khích tôi “gia nhập” hội thánh. Tôi chưa hiểu tầm quan trọng của nhà thờ địa phương, nhưng tôi biết rằng tôi muốn làm bất cứ điều gì Chúa mong đợi ở tôi. Nếu Ngài yêu cầu tôi tham gia một hội thánh, tôi sẵn sàng vâng lời. Mãi sau này, tôi mới nhận ra rằng tư cách thành viên trong một hội thánh địa phương quan trọng như thế nào.
Kinh Thánh nói gì về tư cách thành viên?
Thật khó để lập luận rằng Kinh Thánh dạy rõ ràng về tư cách thành viên của hội thánh địa phương. Không có phân đoạn nào chỉ ra rằng các tín đồ đã chính thức “gia nhập” một hội thánh. Mặt khác, nhiều phân đoạn ngụ ý rằng các hội thánh địa phương ít nhất cũng biết ai là thành viên của hội thánh của họ. Ví dụ:
- Ma-thi-ơ18: 15-17; 1 Cô-rinh-tô 5: 1, 9-13 – những đoạn này và những đoạn khác liên quan đến kỷ luật hội thánh chỉ ra rằng hội thánh buộc các thành viên phải chịu trách nhiệm và có thể loại trừ họ; nếu vậy, hội thánh phải biết chính thức ai đã được đưa vào.
- Công vụ 6: 1-6 – một nhóm tín đồ cụ thể đã chọn trong số họ những người sẽ phụng sự những góa phụ bị bỏ lơ.
- 1 Ti-mô-thê 3: 5; Hê-bơ-rơ 13:17; 1 Phi-e-rơ 5: 2 – sự giám sát mục vụ được lưu ý trong những đoạn này giả định rằng những người chăn chiên biết ai thuộc về bầy của họ.
- 1 Ti 5: 3ff – hội thánh dường như đã lưu giữ danh sách các góa phụ dưới sự chăm sóc của họ.
- Hê 10: 19-25 – những người ở trong hội thánh phải khuyến khích nhau trung tín; do đó, họ phải biết những người khác trong hội thánh là ai.
Vào thời điểm mà “những người mua sắm” nhà thờ thường đến nhà thờ trong một thời gian dài mà không gia nhập, chúng ta phải nhấn mạnh lại những văn bản này.1 Ngay cả khi Kinh Thánh không quy định rõ ràng về thành viên của hội thánh, bằng chứng quan trọng theo hướng đó cho thấy rằng chúng ta không được xem nhẹ tư cách thành viên.
Tại sao tư cách thành viên quan trọng?
Do không thể đề cập hết về rất nhiều giá trị của tư cách thành viên hội thánh trong bài viết ngắn gọn này, tôi sẽ đề cập đến năm giá trị trong số đó.
Đầu tiên, tư cách thành viên hội thánh là cam kết công khai của chúng ta sẽ phục vụ với một nhóm tín hữu cụ thể. Chúa đặt các chi thể trong thân thể của Ngài theo ý muốn của Ngài (1 Cô-rinh-tô 12:18), yêu cầu chúng ta làm trọn sự kêu gọi và trách nhiệm của mình trong thân thể địa phương đó.
Do đó, chúng ta đồng ý – cùng với những người khác đã tham gia cùng một thân thể – thông qua tư cách thành viên để sử dụng những ân tứ do Đức Chúa Trời ban cho. Thân thể này liên kết với nhau đến nỗi những gì xảy ra với một thành viên đều ảnh hưởng đến tất cả các thành viên khác (1Cô-rinh-tô 12,26). Bằng cách gia nhập một hội thánh địa phương, chúng ta khẳng định rằng chúng ta có ý định liên hệ với những tín hữu khác với mức độ thân thiết và trách nhiệm này.
Thứ hai, tư cách thành viên hội thánh là lời thề nguyện của chúng ta để trở thành một phần của gia đình Đức Chúa Trời ở một khu vực địa phương.
Hình ảnh Hội thánh như một gia đình được ngụ ý ở một số nơi trong Tân Ước (ví dụ, 2 Cô-rinh-tô 6:18; Ê-phê-sô 3:14; 1 Ti-mô-thê 5: 1-2). Là một gia đình của Đức Chúa Trời, các tín hữu phải yêu thương, hỗ trợ, thử thách và khuyến khích lẫn nhau. Gia đình này phải nhất quán và ổn định, ngay cả khi các gia đình gốc của chúng ta thường tan rã. Anh chị em trong Đấng Christ đôi khi gần gũi với chúng ta hơn những người có quan hệ huyết thống với chúng ta. Trên thực tế, tình yêu thương của chúng ta dành cho nhau trong gia đình của Đức Chúa Trời xác định chúng ta là môn đồ của Đấng Christ (Giăng 13: 34-35). Thông qua tư cách thành viên của hội thánh, chúng ta chính thức cam kết với gia đình này.
Thứ ba, tư cách thành viên hội thánh là sự đồng thuận của chúng ta để cùng chia sẻ trách nhiệm cho sự phát triển đời sống Cơ đốc của chúng ta. Hê-bơ-rơ 10: 19-25, được lưu ý ở trên, yêu cầu các tín đồ thúc đẩy nhau hướng tới tình yêu thương và những việc lành. Những phân đoạn về kỷ luật trong Tân Ước (ví dụ, Ma-thi-ơ 18: 15-17) cho thấy rằng hội thánh phải quy trách nhiệm cho các thành viên đối với lối sống công bình này. Thật vậy, chính nhờ sự đối đầu đầy yêu thương từ các tín hữu khác mà chúng ta có thể được phục hồi khi “mắc vào tội sai trái” (Ga-la-ti 6: 1). Hợp nhất với hội thánh là một bước chính thức để cho phép các thành viên khác trong hội thánh đối đầu với chúng ta khi cần – để chúng ta có thể trải nghiệm đầy đủ hơn niềm vui của sự vâng lời.
Thứ tư, tư cách thành viên hội thánh là cam kết của chúng ta để tham gia trực tiếp vào công việc của Đức Chúa Trời. Nhiều người tham gia hội thánh có thói quen đơn giản là ngồi dự lễ trong nhà thờ, nghe bài giảng, rồi nhanh chóng rời đi để đi ăn trưa. Theo lời của Mark Dever, những người tham dự này là “những người tiêu dùng được nuông chiều” hơn là những tín hữu trung tín của hội thánh.2 Tuy nhiên, khi gia nhập một hội thánh, chúng ta không còn được phép ngồi, nghe và rời đi. Hội thánh giúp chúng ta xác định các ân tứ của mình và sau đó kêu gọi chúng ta phục vụ, và sau đó chúng ta phải phục vụ. Tư cách thành viên của Giáo hội không cho phép gì ít hơn.
Thứ năm, tư cách thành viên hội thánh là cam kết chính thức của chúng ta đối với công việc của Đại Mạng Lệnh. Năm lần trong Tân Ước, Chúa Giê-su kêu gọi các môn đồ của Ngài làm công việc khó khăn là rao truyền tin lành đến cho thế giới (Mat 28: 18-20; Mác 16:15; Lu-ca 24: 46-47; Giăng 20:21; Công vụ 1 : 8.3 Chứng đạo và truyền giáo không phải là nhiệm vụ dễ dàng, nhưng chúng ta không cần phải giải quyết những thách thức này một mình. Các thành viên trong hội thánh cầu nguyện cho chúng ta khi chúng ta phát triển mối quan hệ với những người chưa tin và tìm kiếm cơ hội để chia sẻ phúc âm với họ. Những người khác đi quãng đường xa hun hút để hỗ trợ những người truyền giáo đang gieo hạt trên đất khô cằn. Do đó, tham gia một hội thánh là một cách để nói, “Tôi cam kết với Đại Mạng Lệnh và tôi sẽ làm việc với hội thánh địa phương này để tiếp cận những người khác vì cớ Đấng Christ.” Chúng ta thật chẳng đáng được đặc ân được Đức Chúa Trời sử dụng để những người khác có thể tham gia vào Thân thể của Đấng Christ.
Phần còn lại của câu chuyện …
Tôi đã tham gia hội thánh Baptist South Ohio đó khi Chúa cứu tôi hơn ba thập kỷ trước. Nhìn lại, khi còn là một tín đồ trẻ tuổi, tôi hầu như không đánh giá cao tất cả những gì hội thánh đã làm cho tôi. Một tài xế xe buýt trung tín đã đón tôi vào mỗi Chủ nhật. Các giáo viên Trường Chúa Nhật đã giới thiệu cho tôi về Lời Chúa. Các thành viên nhà thờ có trách nhiệm đã liên lạc với tôi khi tôi không đi thờ phượng trong hai tuần liên tiếp. Một mục sư phụ tá đã thách thức tôi xem xét liệu Chúa có kêu gọi tôi bước chân vào mục vụ hay không. Mục sư của tôi đã mời tôi giảng đang khi tôi tìm kiếm sự xác nhận về lời kêu gọi của mình. Hội thánh này thực sự đã trở thành gia đình Cơ đốc của tôi.
Thật đáng tiếc, hội thánh không có một kế hoạch đào tạo môn đồ có hệ thống, nhưng họ đã cho tôi một niềm tin mạnh mẽ vào thẩm quyền của Lời Chúa, một niềm đam mê mãnh liệt đối với việc chứng đạo, và một tình yêu sâu sắc đối với Giáo Hội Báp-tít Phương Nam. Hôm nay tôi biết ơn biết bao về một tín hữu đã nói với tôi rằng tham gia một hội thánh là một bước không thể thương lượng trong hành trình tâm linh của tôi!
Nguyễn Bình
(Lược dịch theo: chucklawless.com)
1. Our Graham School study on membership classes affirmed this tendency to postpone joining a church. See my book, Membership Matters (Grand Rapids: Zondervan, 2005), 93-96.
2. Mark Dever, Nine Marks of a Healthy Church (Wheaton: Crossway, 2004), 157.
3. Mark 16:15 is a disputed text. It does, though, reflect the Great Commission message of other undisputed texts.