Khi các bạn đọc lời giải thích về câu chuyện của Giô-sép, có thể bạn đã biết được hậu quả của nó. Đây là một câu chuyện rất ấn tượng khi bạn biết được kết thúc. Nhưng không phải là vấn đề Giô-sép đã trải qua như thế nào. Dường như là ông sẽ không bao giờ gặp lại cha mình hoặc giấc mơ được Chúa ban cho được ứng nghiệm.
Tôi tưởng tượng cho đến khi mọi việc kết thúc Giô-sép không hề suy nghĩ rằng đây là tiến trình chuẩn bị của Chúa để ông cai trị. Ông sẽ dùng thẩm quyền của mình trong tương lai để xử anh em của ông vì đã phản bội ông như thế nào? Giô-sép đã học biết cách vâng lời bởi những điều mà ông đã chịu đựng. Những người anh của ông đã được Chúa sử dụng một cách khéo léo như là một công cụ trong tay Ngài. Giô-sép có giữ vững đối với những lời hứa mà tìm kiếm mục đích của Chúa không?
Dĩ nhiên khi Giô-sép có những giấc mơ đó, ông đã nhìn nhận chúng như là sự xác nhận về ơn phước trong cuộc đời ông. Tuy nhiên ông không hiểu rằng thẩm quyền là để phục vụ chứ không phải để biệt riêng ra. Thông thường trong giai đoạn huấn luyện này chúng ta đã tập trung vào tính bất khả thi của hoàn cảnh thay vì sự vĩ đại của Chúa. Dẫn đến kết quả là chúng ta chán nản và khiển trách người khác, vì thế chúng ta muốn tìm kiếm người mà chúng ta cảm thấy có trách nhiệm cho sự thất vọng của chúng ta. Khi chúng ta đối diện với sự thật rằng đúng ra Chúa đã có thể ngăn cản tất cả sự lộn xộn của chúng ta – Chúa đã không – chúng ta thường đổ lỗi cho Ngài. Điều này cứ rung lên trong tâm trí Giô-sép: “Tôi đã sống phù hợp với những điều tôi biết về Chúa. Tôi đã không vượt quá qui định hay bản chất của Ngài. Tôi chỉ lặp lại giấc mơ mà chính Chúa đã ban cho tôi và kết quả là gì? Các anh tôi lừa tôi và tôi bị bán làm nô lệ! Cha tôi nghĩ đã chết và không bao giờ đến Ai-cập để tìm tôi.”
Chúng ta thường nghe thấy anh chị em mình bị sa vào bẫy kết tội? Chẳng hạn như:
“Nếu không vì vợ tôi thì tôi đã phục vụ Chúa. Cô ấy đã ngăn trở tôi và hủy hoại ước mơ của tôi.”
“Nếu không vì cha mẹ tôi thì tôi đã có một cuộc sống bình thường. Họ là người chịu trách nhiệm về việc tôi sống ở đâu. Tại sao những người khác có cuộc sống bình thường mà tôi lại không? Nếu cha mẹ tôi không ly dị thì hôn nhân của tôi đã trở nên tốt hơn nhiều.”
“Nếu không vì mục sư của tôi trấn áp ân tứ này trong tôi, tôi đã tự do và không bị cản trở. Ông đã cản trở tôi thực hiện mạng lệnh truyền giáo. Ông đã đẩy mọi người trong Hội thánh chống lại tôi.”
“Nếu không vì người chồng cũ của tôi, con tôi và tôi đã không bị rắc rối tài chính như thế này.”
“Nếu không vì người đàn bà đó, ở Hội thánh tôi vẫn được ơn với lãnh đạo Hội thánh. Bà đã hủy diệt tôi và tất cả những hy vọng của tôi bằng lời bép xép của bà.”
Danh sách thật vô tận, thật dễ dàng để kết tội người khác về những vấn đề mình có và mình tưởng tượng là mình sẽ tốt hơn như thế nào nếu không vì những người xung quanh mình.
Bạn biết rằng sự thất vọng và đau khổ của bạn là giả dối.
Tôi muốn nhấn mạnh điểm sau đây: “Hầu như không một người nam, người nữ, trẻ con hoặc ma quỷ có thể đưa bạn ra khỏi ý muốn của Chúa! Không ai cả ngoại trừ Chúa nhưng Ngài giữ mạng lệnh Ngài.”
Bây giờ bạn có nghĩ rằng khi họ bán ông làm nô lệ, Đức Chúa Trời trên Thiên Đàng nhìn Đức Chúa Con, Đức Chúa Thánh Linh mà nói: “Các Ngài, chúng ta sẽ làm gì bây giờ? Hãy xem những điều các anh Giô-sép đã làm. Chúng đã hủy hoại kế hoạch chúng ta dành cho Giô-sép. Chúng ta phải quyết định nhanh chóng! Chúng ta còn có kế hoạch dự phòng không?”
Nhiều Cơ đốc nhân đã phản ứng lại hoàn cảnh khủng hoảng dường như chính xác đó là những điều đang xảy ra trên Thiên Đàng. Bạn có bao giờ trông thấy Đức Chúa Trời nói với Chúa Jêsus: “Jêsus, Jim vừa mới bị đuổi việc, bởi vì một tín hữu khác đã lừa anh ta. Chúng ta sẽ làm gì bây giờ? Ngài còn có công việc nào trống ở dưới đó không?” Hay là: “Jêsus, Sally đã 34 tuổi rồi mà vẫn chưa lấy chồng. Ngài có sẵn anh chàng nào dưới đó cho cô ta không? Người đàn ông mà ta muốn cô ta cưới đã lấy một người bạn thân nhất của cô ta, người đã nói xấu cô ta và thay lòng đổi dạ với cô ta.”
Những điều này nghe rất lố bịch, tuy nhiên cách mà chúng ta phản ứng lại ám chỉ rằng đây là cách chúng ta xét Chúa.
Nhiều người đang hầu việc Chúa một cách sốt sắng và bị rơi vào những hoàn cảnh khó khăn trong cuộc sống vì bị đối xử ngược đãi bởi những người xấu xa hoặc các Cơ đốc nhân trần tục. Sự thật là họ đã bị đối xử không công bằng. Nhưng để bị vấp phạm chỉ làm cho mục đích của Satan được thực hiện hầu đưa chúng ta ra khỏi ý muốn của Chúa mà thôi.
Nếu bạn lánh xa sự vấp phạm, bạn sẽ sống trong ý Chúa. Nếu bạn bị vấp phạm, bạn sẽ bị kẻ thù bắt làm phu tù để làm trọn mục đích của nó.Hãy lựa chọn, nếu bạn tránh xa sự vấp phạm bạn sẽ có lợi hơn nhiều.
Chúng ta phải nhớ rằng chẳng có gì có thể chống lại chúng ta mà Chúa không biết trước khi nó xảy đến. Nếu Satan có thể tiêu diệt chúng ta, nó đã tiêu diệt chúng ta từ lâu rồi bởi vì nó ghét người có lòng yêu thương. Hãy luôn giữ lời hứa này trước mặt bạn:
“Những sự cám dỗ đến cho anh em, chẳng có sự nào quá sức loài người. Đức Chúa Trời là thành tín, Ngài chẳng hề cho anh em bị cám dỗ quá sức mình đâu; nhưng trong sự cám dỗ, Ngài cũng mở đàng cho ra khỏi, để anh em có thể chịu được.” (I Cô-rinh-tô 10:13).Vì vậy hãy nhớ: Hãy phục tùng Chúa bằng cách không để bị vấp phạm; hãy chống trả lại Satan thì nó sẽ lánh xa anh em (Gia-cơ 4:7). Chúng ta chống lại Satan bằng cách không để bị vấp phạm. Giấc mơ hay khải tượng sẽ có thể xảy ra khác nhau từ chỗ mình nghĩ nó xảy ra như thế nào, nhưng lời Chúa và lời hứa Ngài sẽ không thất bại. Chúng ta hãy liều mình mà hủy diệt nó bằng sự vâng phục của chúng ta.
(Nguồn: vietchristian.com)