Ba Loại Tín Hữu Cản Trở Hội Thánh.

Share

Bất kỳ ai là thành viên của một Hội thánh địa phương sẽ gặp phải những Cơ Đốc nhân chưa trưởng thành trên bước đường theo Chúa.

Hội thánh địa phương là ý muốn của Chúa dành cho dân sự của Ngài. Chúa không bao giờ cứu rỗi bất kỳ ai và gửi họ vào cuộc hành trình lên thiên đàng như một người du mục đơn độc. Chúng ta cần Hội thánh địa phương khi chúng ta tiến về phía trước. Chúng ta phải cố gắng nhìn thấy đặc ân của tư cách thành viên trong một Hội thánh địa phương và coi trọng nó hơn nhiều so với những gì chúng ta thường làm. Trong Hội thánh, có nhiều loại người khác nhau. Ví dụ, có những người lãnh đạo và những người đi theo sự hướng dẫn của họ, đàn ông và phụ nữ, con trai và con gái, già và trẻ, giàu và không giàu, da trắng và da đen, tất cả các màu da khác ở giữa, cùng với nhiều loại khác.

Có loại 3 Cơ Đốc nhân chưa trưởng thành trong Hội thánh.

Khi chúng ta xem xét cuộc sống của Hội thánh địa phương, chúng ta phải cảnh giác với ba loại Cơ Đốc nhân chưa trưởng thành trong Hội thánh, những người có thể tự gây hại cho mình trong khi đồng thời gây hại cho toàn bộ Hội thánh. Hãy để ý đến những người như vậy và khi bạn xác định được một người như vậy trong Hội thánh của mình—hãy đổ công sức  trong việc môn đồ hóa để cứu họ khỏi nhiều sự sai lầm.

  1. Nhà phê phán thầm lặng

Không phải mọi lời phê bình đều xấu. Chúng ta có thể học hỏi từ lời phê bình lành mạnh, nhưng khi chúng ta xem xét cách một số người nhất định nào đó cứ thường đưa ra lời chỉ trích trong đời sống của Hội thánh —thì những lời chỉ trích đó không mang tính xây dựng. Nhà phê phán thầm lặng nở nụ cười trên hành lang và có vẻ hài lòng khi được công chúng nhìn nhận. Tuy nhiên, đằng sau hậu trường, nhà phê phán thầm lặng lên tiếng bằng giọng nói tạo ra sự chia rẽ, làm giảm lòng tin vào sự lãnh đạo và khiến mọi người nghi ngờ định hướng của toàn thể Hội thánh. Kiểu người này phát triển mạnh trong bóng tối, khiến mọi người tức giận với những người lãnh đạo và có lẽ họ sẽ cùng rời khỏi Hội thánh. Nhà phê phán thầm lặng không im lặng—thường sử dụng lời lẽ sắc sảo, đầy rẫy lời vu khống và tin đồn.

Nhà phê phán thầm lặng không đưa ra tiếng nói công khai để mọi người nghe lời chỉ trích mang tính xây dựng, lời chỉ trích đó nói rằng: “Kẻ che giấu lòng căm thù có đôi môi dối trá, và bất kỳ ai thốt ra lời vu khống đều là kẻ ngu ngốc”. Trên thực tế, Phao-lô viết cho hội thánh Cô-rinh-tô và nói rằng, “Nhưng bây giờ anh em phải từ bỏ hết thảy những điều đó: tức là sự giận dữ, sự nóng giận, sự hung ác, sự phỉ báng và lời tục tĩu từ miệng anh em.” (Cô-lô-se 3:8). Hãy cẩn thận với những người như vậy—chương trình nghị sự của họ không thuộc về với Kinh thánh.

  1. Người có tiếng là đi nhóm nhưng không kết ước với Hội thánh.

Hội thánh thường có những Cơ đốc nhân không trưởng thành, chỉ có mặt ở vùng bên ngoài hoạt động hội thánh mà không tham gia vào tư cách thành viên có ý nghĩa. Người luôn quanh quẩn ở rìa ngoài của Hội thánh nhưng không thực sự tham gia vào đời sống của Hội thánh là người tham dự “hữu danh vô thực.”  Một người như vậy có thể tự nhận mình là Cơ đốc nhân, nhưng họ ít nỗ lự vào việc tham dự, phục vụ và thờ phượng cùng với Hội thánh. Người tham dự danh nghĩa thường xuyên vắng mặt và sẽ đặt những thứ khác ưu tiên hơn đời sống Hội thánh. Một người như vậy thì bề ngoại có vẻ quan tâm đến những điều của Chúa và đời sống của Hội thánh trong các mùa lễ, nhưng sau đó họ lại nguội lạnh.

Thường thì người tham dự danh nghĩa không bao giờ theo đuổi tư cách thành viên thực sự. Josh Harris nêu rõ quan điểm trong cuốn sách Stop Dating the Church của mình khi ông viết:

Cộng đồng Hội thánh là nơi chúng ta học cách yêu Chúa và người khác; nơi chúng ta được củng cố và biến đổi bởi lẽ thật từ Lời Chúa; nơi chúng ta được dạy cách cầu nguyện, thờ phượng và phục vụ; nơi chúng ta có thể chắc chắn nhất rằng mình đang đầu tư thời gian và khả năng của mình cho cõi đời đời; nơi chúng ta có thể phát triển trong vai trò của mình như bạn bè, con trai và con gái, chồng và vợ, cha và mẹ. Nhà thờ là nơi tốt nhất duy nhất trên trái đất – nơi được Chúa thiết kế đặc biệt – để bắt đầu lại, để phát triển và thay đổi cho sự vinh quang của Chúa. [1]

Trong khi người tham dự danh nghĩa tuyên bố tin vào phúc âm, họ tỏ ra không rất ít sự ước muốn tiến xa hơn bằng cách tham gia vào tư cách thành viên nhà thờ có ý nghĩa và chấp nhận giao ước của Hội thánh với một nhóm những người cùng đức tin. Mối nguy hiểm của vị trí như vậy là nó làm giảm ý nghĩa của tư cách thành viên nhà thờ, ngăn cản người đó phục vụ Chúa và gây nguy hiểm cho tâm hồn họ vì trong hầu hết các trường hợp, họ không phải là Cơ đốc nhân thực sự. Họ đã tự lừa dối mình. Họ đã bị lừa dối. Hãy nhớ lời cảnh báo trong Gia-cơ 2:19, “Bạn tin rằng Đức Chúa Trời là một; bạn làm phải. Ngay cả ma quỷ cũng tin—và run rẩy!” Thậm chí tệ hơn là lời cảnh báo của Chúa Giê-su khi Ngài phán:

Không phải bất cứ ai nói với Ta: ‘Lạy Chúa, lạy Chúa’ đều được vào vương quốc thiên đàng, nhưng chỉ những ai làm theo ý muốn của Cha Ta ở trên trời. Vào ngày đó, nhiều người sẽ nói với Ta: ‘Lạy Chúa, lạy Chúa, chẳng phải chúng tôi đã nhân danh Chúa mà nói tiên tri, nhân danh Chúa mà trừ quỷ và nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ sao?’ Và khi đó Ta sẽ tuyên bố với họ: ‘Ta không hề biết các ngươi; “Hỡi những kẻ làm điều gian ác, hãy lui ra khỏi Ta.” (Mat. 7:21-23).

  1. Người nhảy nhà thờ

Một trong những trở ngại lớn nhất đối với Hội thánh địa phương trong thời đại của chúng ta là người nhảy nhà thờ. Cá nhân người này thường tham gia vào các thành viên có ý nghĩa ngay từ đầu, nhưng sau một thời gian (có thể là nhiều tháng hoặc nhiều năm), họ quyết định “thay đổi nhà thờ”. Giống như một ngôi sao băng, họ xuất hiện trong cuộc sống của nhà thờ rồi biến mất. Không có bất kỳ sự chuyển đổi công việc nào khiến họ rời khỏi cộng đồng của mình và không có bất kỳ tà giáo nào trong hội thánh của họ khiến họ cần tách ra sau khi tham gia vào các nỗ lực kỷ luật của Hội thánh để mang lại sự cải sửa, họ chỉ đơn giản là xuất hiện và mất tích mà không có bất kỳ lời nào với những người lãnh đạo Hội thánh.

Người nhảy nhà thờ thường sử dụng ngôn ngữ thiêng liêng trong quyết định rời khỏi một Hội thánh này để đến một Hội thánh khác ở bên kia thành phố. Họ thường tuyên bố rằng Chúa đang “dẫn dắt” họ đến hội thánh cụ thể đó. Họ tuyên bố rằng họ không gặp vấn đề gì ở hội thánh hiện tại của mình, nhưng họ chỉ đơn giản tin rằng họ cần phải ở bên kia thị trấn thay vì nơi họ đang ở hiện tại dựa trên cảm giác mà họ trải nghiệm. Những quyết định như vậy thường được đưa ra mà không tìm kiếm lời khuyên của các mục sư (những người chăn chiên được giao nhiệm vụ chăm sóc linh hồn của bầy chiên của Chúa—Hê-bơ-rơ 13:17) và tiến đến quyết định thông qua lời cầu nguyện và Kinh thánh.

Một phiên bản khác của người nhảy nhà thờ là người mua sắm nhà thờ. Những Cơ đốc nhân chưa trưởng thành này thường nhảy từ Hội thánh này sang Hội thánh khác thường xuyên hơn và thường giống như một người tiêu dùng đang mua sắm thứ gì đó mà một Hội thánh khác có thể cung cấp cho họ hoặc gia đình họ (đặc biệt là con cái của họ). Có thể là âm nhạc hoặc có lẽ là nhóm thanh thiếu niên của nhà thờ khác—nhưng người nhảy nhà thờ bị thu hút bởi một thứ gì đó khác ở Hội thánh khác và họ chuyển từ Hội thánh này sang Hội thánh khác mà không cân nhắc đến tác động của những quyết định như vậy đối với toàn thể Hội thánh và các mối quan hệ trong Hội thánh.

Mối nguy hiểm của những hành vi như vậy là nó làm giảm đi cái nhìn cao về tư cách thành viên Hội thánh và thường tạo ra sự chia rẽ hoặc nhầm lẫn trong các Hội thánh địa phương khi mọi người chỉ đơn giản là rời khỏi cửa để đến một Hội thánh khác. Điều này thường làm hỏng các mối quan hệ và để lại cho ban lãnh đạo tình vấn nạn là không còn cách nào để chăn dắt những người tiếp cận tư cách thành viên với tư duy này.

Phao-lô gọi hội thánh là một gia đình (1 Ti-mô-thê 5:1-2), một thân thể (1 Cô-rinh-tô 12), một hội chúng (Hê-bơ-rơ 10:25), Phi-e-rơ gọi hội thánh là một bầy chiên (1 Phi-e-rơ 5:2), và Phao-lô gọi hội thánh là một tòa nhà (1 Cô-rinh-tô 3:9).

Khi chúng ta xem xét những hình ảnh như vậy, chúng ta phải thấy rõ rằng các bộ phận cơ thể chỉ thay đổi cơ thể một cách ngẫu nhiên, các bầy chiên gắn bó với nhau, các gia đình phấn đấu cho sự hiệp nhất và tránh sự chia rẽ, và các khối xây dựng phải gắn bó với tòa nhà nếu không nó sẽ sụp đổ xuống đất. Vì vậy, điều đó phải xảy ra khi chúng ta tiếp cận tư cách thành viên của mình trong hội thánh địa phương. Chúng ta không thể tiếp cận với tư duy nhảy từ nhà thờ này sang nhà thờ khác. Phải có sự kiên trì và cách tiếp cận tận tụy đối với tư cách thành viên của mình.

Có lẽ bạn thấy những kiểu Cơ đốc nhân chưa trưởng thành khác nhau này trong hội thánh địa phương của mình. Thay vì xác định họ và tránh xa họ, tại sao không thử kết bạn với họ, cầu nguyện cho họ và nỗ lực giúp họ thấy được giá trị của tư cách thành viên có ý nghĩa trong hội thánh? Việc đầu tư vào việc môn đồ hóa như vậy rất quan trọng. Hãy nhớ rằng, bạn không phải lúc nào cũng phải vượt đại dương để chia sẻ Tin Lành và xây dựng người tin trở nên người môn đồ.

—————————–

  1. Joshua Harris, Stop Dating the Church, (Colorado Springs: Multnomah Publishers, 2005), 21.

 

Lược dịch:  Ngọc Nga (BBT).

Nguồn: https://churchleaders.com

Bài Viết Chọn Lọc

Bài Viết Được Quan Tâm

Bài Viết Liên Quan