Ban Biên Tập trân trọng giới thiệu sách “Kinh Ngạc Bởi Quyền Năng Của Thánh Linh,” nguyên tác “Surprised by The Power of The Spirit” do Eliezer David Paul lược dịch một số chương. Đây là một cuốn sách rất giá trị của Tiến Sỹ Jack Deer, nguyên Giáo sư Cựu Ước của Viện Thần Học Dallas (Dallas Theological Seminary).
Jack Deer theo dòng thần học cho rằng các phép lạ và các ân tứ Thánh Linh siêu nhiên đã hầu như là chấm dứt sau khi toàn bộ Kinh Thánh Cựu và Tân ước đã được hình thành. Với quan điểm này, ông càng không thể chấp nhận những vấn đề sâu xa hơn nữa như là đầy dẫy Thánh Linh và báp-tem Thánh Linh của dòng thần học ân tứ (Charismatic Theology).
Nhưng có một biến động sâu xa xảy ra trong đời sống của ông khi ông bắt đầu suy gẫm Kinh Thánh với một cái nhìn tươi mới. Ông khám phá ra rằng những lập luận của ông chống lại những ân tứ siêu nhiên đã dựa trên những thiên kiến và sự thiếu vắng những kinh nghiệm cá nhân hơn là dựa trên Kinh Thánh. Ngay khi ông chuyển đổi thái độ từ nghi ngờ sang tìm kiếm, Đức Thánh Linh tỏ bày cho ông biết về Ngài trong những cách tươi mới và kinh ngạc.
Trong cuốn sách này, ông cung ứng những điều Kinh Thánh bày tỏ bảo vệ mạnh mẽ về lời của Đức Thánh Linh và mục vụ cầu nguyện chữa lành cho ngày nay. Ông diễn tả một số trường hợp chữa lành kỳ diệu hoặc nhận tiếng phán của Chúa một cách lạ lùng. Ông cũng đưa ra những lời khuyên về sự sử dụng các ân tứ Thánh Linh trong hội thánh.
Sách giúp chúng ta:
1. Khám phá lý do thật khiến nhiều Cơ đốc nhân không tin vào những ân tứ có tính phép lạ,
2. Đối phó với những sự lạm dụng các ân tứ,
3. Đối thoại với quan điểm cho rằng các phép lạ chỉ là tạm thời trong một khoảnh không gian nào đó.
4. Hiểu được tại sao Đức Chúa Trời vẫn tiếp tục chữa lành.
Sách được viết bằng một lối văn cho quần chúng, với sự cẩn trọng của một ‘học giả,’ nhưng thật sống động với những kinh nghiệm cá nhân.
Ban Biên Tập sẽ phối hợp với những người dịch để đưa từng phần của sách này lên mục “Lẽ Đạo Và Niềm Tin” của trang mạng.
(tiếp theo phần 5)
Bạn sẽ không bao giờ đoán ai là người đầu tiên xếp hàng để nói chuyện với John Wimber sau khi buổi nhóm đó kết thúc! Leesa và tôi đã có một số câu hỏi mà chúng tôi muốn hỏi ông ta về những sự kiện của buổi tối hôm đó – về sự chữa lành và về sự mặc khải của Đức Chúa Trời. John rất tử tế đối với chúng tôi, kiên nhẫn trả lời các câu hỏi của chúng tôi và thậm chí cho chúng tôi một số hướng dẫn trực tiếp khi chúng tôi quan sát ông và những người khác cầu nguyện cho mọi người tối hôm đó. Tôi đã có một số tri thức Kinh Thánh về phương diện lý thuyết về đề tài chữa lành và công tác mặc khải của Đức Thánh Linh, nhưng Wimber đã có tri thức thực tiễn và kinh nghiệm cách vận hành trong những lĩnh vực này.
Đó là một buổi tối hấp dẫn, tôi sẽ không bao giờ quên được. Đó là buổi tối khi tình bạn của chúng tôi với John và Carol Wimber bắt đầu, một tình bạn cuối cùng đã dẫn tới việc chúng tôi cộng tác làm việc với nhau trong bốn năm.
Trong khoảng thời gian còn lại của năm 1986 và năm 1987, John Wimber và tôi trở thành bạn thân. Leesa và tôi đã tham dự một số Hội Nghị Vineyard trong suốt thời gian đó. Chúng tôi tiếp tục tìm hiểu thêm về lẽ thật chữa lành và chức vụ ngày nay của Đức Thánh Linh, cả trong Kinh Thánh lẫn trong kinh nghiệm thực tế. Tình bạn của tôi với Wimber và mối quan tâm ngày nhiều hơn của tôi với chức vụ siêu nhiên của Đức Thánh Linh cuối cùng đã đưa tôi đến chổ từ chức mục sư tại hội thánh của tôi và điều này dẫn đến việc tôi bị ngưng chức vụ giảng dạy tại Chủng viện Dallas. Tuy nhiên, trước khi tôi rời khỏi Chủng viện Dallas, tôi đã gặp một người mà Chúa đã dung người này để thay đổi cuộc đời tôi. Tên ông ấy là Paul Cain.
Vào mùa thu năm 1987, trong học kỳ cuối cùng của tôi tại Chủng viện Dallas, tôi đã giúp George Mallone bắt đầu Grace Vineyard ở Arlington, Texas. Vào tháng 9, khi George và tôi ở thành phố Kansas để tham dự hội nghị, Mike Bickle, mục sư của Hiệp Hội Thành phố Kansas (một hội thánh lớn khoảng ba nghìn người), đã nói với chúng tôi về chức vụ của Paul Cain. Khi còn là thanh niên vào cuối những năm 1940 và đầu những năm 1950, ông đã đóng một vai trò quan trọng trong cơn phấn hưng chữa lành, ông Mike đã kể cho chúng tôi nhiều câu chuyện hấp dẫn về những sự kiện siêu nhiên xung quanh sự ra đời, cuộc đời của Paul và nhiều phép lạ đáng kể thời Tân Ước đã xảy ra trong chức vụ của ông ấy.
Năm 1958, ông cảm thấy ngán gẫm với sự bại hoại và sự lạm dụng đã trở nên phổ biến trong phong trào chữa lành mà ông là một phần trong phong trào đó, và ông đã rời bỏ phong trào đó. Trong vòng 25 năm tiếp theo, ông tự nguyện đến những vùng hẻo lánh, làm công tác chăn bầy tại một vài hội thánh trong một thời gian ngắn và sau đó làm chức vụ lưu động. Đôi khi ông vẫn giảng tại các buổi nhóm lớn, nhưng việc này rất hiếm so với giai đoạn đầu của chức vụ.
Mike nói rằng Paul là một kho tàng thông tin lịch sử về tất cả những người được cho là có quyền năng chữa lành lớn lao trong những năm 1950. Ông biết hầu như tất cả những người nổi bật trong phong trào đó. Ông biết mặt phải và mặt trái của phong trào đó. Ông đã chứng kiến những người được Chúa ban ơn, có khởi đầu tốt nhưng kết thúc tồi tệ, và ông đã thấy được chỉ có vài người – rất ít người – giữ được sự ngay thẳng trong suốt thời điểm đó.
Khi George và tôi trở lại từ thành phố Kansas, chúng tôi gọi cho Paul và mời ông ăn trưa với chúng tôi. Đó là sự thật; Paul thật sự là một kho tàng kiến thức về tất cả những nhân vật và sự kiện đã xảy ra trong suốt thời phấn hung chữa lành. Chúng tôi hỏi ông những nhiều câu hỏi trong gần hai giờ đồng hồ. Trong năm kế tiếp Paul và tôi đã trở thành những người bạn thân thiết. Chúng tôi chia sẻ nhiều bữa ăn với nhau và nói chuyện thường xuyên qua điện thoại. Trong thời gian này, tôi không nghe ông giảng hay dạy gì cả, và tôi cũng không thấy ông dùng những ân tứ mà ông nổi tiếng với những ân tứ đó trong những ngày đầu của chức vụ.
Sau đó, vào tháng 9 năm 1988, gia đình tôi và tôi chuẩn bị rời khỏi Fort Worth, Texas, và tới Anaheim, California, để gia nhập John Wimber trong chức vụ tại Hiệp Hội Cơ-đốc Vineyard ở Anaheim. Trong thời gian đó, Paul Cain và tôi đã chia sẻ buổi nhóm đầu tiên của chúng tôi với nhau.
Chúng tôi cùng nhau giảng dạy tại trường Emmaus Road Ministry. Đây là một trường học ở Euless, Texas, để đào tạo chức vụ thực tiễn. Trường này do T.D.
Hall điều hành và được quản lý bởi Dudley Hall, Doug White, Jack Taylor, Jim Hylton và Jamee Robleon. Hầu hết những người này là những người Southern Baptists hoặc cựu Southern Baptist, những người đã bắt đầu tin vào những ân tứ của Đức Thánh Linh. Paul và tôi cùng chia nhau trách nhiệm dạy các giờ học buổi sáng trong tuần học đầu tiên của tháng 9.
Trong hai ngày đầu tiên, Phao-lô tham dự các buổi nhóm, nhưng ông không cảm thấy đủ khỏe để giảng. Đây là một chút nực cười vì tôi đang giảng về đề tài chữa lành và Paul được cho là người có tiếng được Chúa dùng trong lĩnh vực chữa lành. Nhưng vào sáng thứ ba, tôi thấy một điều trong chức vụ mà điều đó đã mãi mãi thay đổi quan niệm của tôi về chức vụ của Đức Thánh Linh.
Paul vừa mới giảng xong sứ điệp tuyệt vời và bắt đầu cầu nguyện cho hội chúng. Có buổi sáng khoảng 250 người. Ông yêu cầu người bệnh tiểu đường đứng dậy. Khi ông bắt đầu cầu nguyện cho bệnh nhân tiểu đường, ông nhìn vào một phụ nữ tóc bạc bên phải. Ông nhìn chằm chằm vào bà một lát, dù chưa bao giờ gặp bà trước đây (hay bất cứ ai khác trong đám khán giả), nhưng rồi ông nói, “Bà không bị bệnh tiểu đường, bà bị chứng hạ đường huyết. Chúa chữa lành cho bà khỏi chứng hạ đường huyết ngay bây giờ. Tôi thấy bà trong một khải tượng, tôi thấy bà ngồi trong một chiếc ghế màu vang. Bà nói rằng, “Giá gì tôi có thể chịu được đến sáng mai. Giá gì tôi có thể chịu được đến sáng mai.” Chứng dị ứng đã dày vò bà rất tệ và đôi khi làm cho bà thức cả đêm, Chúa chữa lành những chứng dị ứng đó, tiếp theo là vấn đề van tim của bà, – chứng đau này cũng như khối u trong tuyến tụy của bà phải cút đi trong danh Chúa Giê-xu.
Vào thời điểm này có một ý thức mạnh mẽ về sự kính sợ Chúa dấy lên trong phòng. Mọi người bắt đầu khóc vì họ nhìn thấy quyền năng của Chúa đang được bày tỏ và mối quan tâm của Chúa đối với một trong những con cái của Ngài. Paul tiếp tục nhìn vào người phụ nữ và sau đó nói, “Ma Quỷ đã lập kế hoạch cho sự suy nhược thần kinh của bà.” Khi ông nói điều này người đàn ông ngồi bên cạnh bà, ông này là chồng bà, bắt đầu khóc. Ông biết rằng vợ mình dường như đã rơi vào tình trạng suy nhược thần kinh. Paul nói, “Chúa đã ngăn chặn kế hoạch đó. Bà sẽ không bị suy nhược thần kinh đâu.”
Và rồi, ngay sau khi Paul bắt đầu nói chuyện với người phụ nữ đó, ông thình lình dừng lại và nói, “Tôi nghĩ rằng đó tất cả những gì Chúa muốn tôi làm bây giờ.” Sau đó, ông ngồi xuống hàng ghế đầu.
Hầu hết mọi người trong chúng tôi đều bị khựng lại. Chúng tôi chưa bao giờ chứng kiến bất cứ điều gì như thế trước đây. Tôi đã chứng kiến sự chữa lành trong hai năm qua, và một số phương pháp chữa bệnh tuyệt vời, nhưng tôi chưa bao giờ thấy có ai được gọi ra khỏi hội chúng như thế, không hề biết đến diễn giả, và sau đó không những được xác định có bốn triệu chứng trong cơ thể mà còn được chữa lành.
Điều này nhắc nhở tôi về quyền năng mặc khải trong chức vụ của Ê-li-sê, người có thể nói với vua của Y-sơ-ra-ên biết về kế hoạch mà tư lệnh Syria đã lập trong phòng ngủ của mình. Nó cũng giống như việc chữa lành của các sứ đồ thời Tân Ước, họ hầu như ra lệnh hoặc công bố chữa lành thay vì cầu nguyện chữa lành. Chúng tôi hoàn toàn không nói nên lời. Không ai biết làm thế nào để kết thúc buổi nhóm. Sự kính sợ Chúa rất mạnh mẽ trong phòng nên không ai muốn hành động một cách khinh suất. Cuối cùng, Jack Taylor đã đứng dậy với những giọt nước mắt và dẫn chúng tôi vào một bài thánh ca.
Người phụ nữ mà Paul đã tuyên bố chữa lành ngày hôm đó tên là Linda Bidwell. Tôi đã có nhiều cuộc trò chuyện với Linda và chồng Jim của bà ấy kể từ tháng 9 năm 1988.
Đây là những gì đã xảy ra qua chức vụ của Paul đối với bà. Bà đã đến bác sĩ vào tuần sau đó để kiểm tra. Lượng đường thấp trong máu của bà bây giờ được bình thường trở lại, và các chứng dị ứng của bà đã biến mất ngay lập tức. (Chúng rất nghiêm trọng như điều Paul đã nói.) Một tiếng rì rầm trong tim mà bà bị từ khi còn thơ ấu đã được chữa lành, và khối u trong tuyến tụy đã biến mất. Trầm cảm và tình trạng suy nhược thần kinh của bà cũng không còn nữa, trong vài tháng trước đó, bà đã sụt gần 16 cân do lo lắng và phiền muộn. Mọi triệu chứng y khoa được Paul đề cập đều chính xác và bà được chữa lành.
Một năm sau bà ấy nói với tôi rằng có một điều mà Paul đã nói đã không thực sự đúng với bà ấy. Ông ấy nói, “Tôi thấy bà đang ngồi trên một chiếc ghế màu vàng.” Bà ấy đã bối rối một thời gian dài về điều này. Chi tiết này có vẽ ngớ ngẫn với bà vì bà không có chiếc ghế màu vàng. Rồi bà nhớ lại điều đó trước khi bà chuyển đến Fort Worth, bà đã vẽ chiếc ghế đá và sơn màu vàng, đen. Sau một thời gian, bà đã quên rằng nó đã từng là màu vàng. Paul đã thực sự nhìn thấy một khải tượng về bà trước khi di chuyển đến Fort Worth, lúc mà chứng dị ứng của bà ở giai đoạn tệ hại nhất. Kể từ đó Linda đã thăm viếng một số hội thánh tại vùng Đô Thị Phức Hợp Dallas – Fort Worth, làm chứng về sự chữa lành tuyệt vời mà Đức Chúa Trời đã làm cho bà.
Kể từ tháng 9 hoặc năm 1988 tôi đã thấy Chúa dùng Paul theo cách này trên khắp thế giới. Tôi không nói điều này để ca ngợi một con người. Tôi tin rằng Đức Chúa Trời đang dùng một số người như ông ở nhiều nơi khác nhau trên thế giới ngày nay. Tôi tin rằng loại công tác siêu nhiên này dành sẵn cho hội thánh ngày nay! Tôi tin Chúa đã ban cho chúng ta những phương cách để vun trồng cho chức vụ này. Tôi cũng tin rằng có những sai lầm mà hội thánh phạm phải có thể gây trở ngại cho chức vụ này ngày hôm nay.
Trong các trang sau tôi muốn chia sẻ với bạn một số điều tôi đã học được trong vài năm qua, cả trong Kinh thánh và trong kinh nghiệm thực tế, có thể giúp bạn học cách theo đuổi và trải nghiệm thực tại của những ân tứ của Đức Thánh Linh mà không cường điệu và lạm dụng và bị thiệt hại như một số người đã làm đang khi cố gắng để vận hành trong quyền phép của Đức Thánh Linh. Tôi cũng muốn chia sẻ với các bạn những cản trở về mặt thần học mà tôi gặp phải với chức vụ siêu nhiên ngày nay của Đức Thánh Linh và những câu trả lời đã giúp tôi loại bỏ những những cản trở đó. Cuối cùng, tôi muốn thảo luận về những nỗi sợ hãi và những rào cản mà tôi đã trải qua khi cố gắng phục vụ quyền năng của Đức Thánh Linh, và cách mà những điều này bị loại bỏ.
Dịch: David Tô