Trong hơn 10 năm, tôi đã bám chặt vào chủ nghĩa huyền bí và khám phá bản thân.
Tôi thực hành tà thuật cũng như bùa chú. Tôi đã trở thành người bói bài tiên tri và đăng ký vào các lớp học để nâng cao khả năng ngoại cảm của mình. Tôi từng là bậc thầy Reiki và giáo viên dạy yoga. Tôi sử dụng pha lê làm công cụ để chữa lành, bảo vệ và biểu lộ. Tôi tin vào chiêm tinh học, biểu lộ trong tuần trăng mới và thanh tẩy, nạp năng lượng trong ngày trăng rằm. Tôi thờ cúng thiên nhiên và làm việc với các nữ thần. Tôi đã tìm thấy những người hướng dẫn tâm linh của mình và để họ dẫn dắt cuộc đời tôi. Trò chuyện với “Thần linh/Nguồn cội/Vũ trụ” và tin rằng tôi đang nói chuyện với “bản ngã cao cấp” của mình. Tôi tin rằng mình đã tạo ra hiện thực cho bản thân và tự làm chúa của mình, tự kiểm soát cuộc đời mình. Tôi tưởng mình đã tìm được lẽ sống – để chữa lành tập thể, nâng cao sự rung động của hành tinh, giúp nhiều người khác chữa lành và làm điều tương tự. Nhưng đằng sau tất cả, tôi vật lộn với bóng tối, sự dối trá và khao khát nhiều hơn nữa.
Tuy nhiên, tôi vẫn bị mắc kẹt trong vòng lặp của sự chữa lành và “nâng cấp”, không ngừng tìm kiếm buổi chữa lành tiếp theo dưới nhiều hình thức khác nhau. Dù mỗi trải nghiệm đều mang lại sự nhẹ nhõm thoáng qua, nhưng khi cảm xúc phai mờ, tôi vẫn không thỏa lòng. Tôi đã từng tin rằng cơn khủng hoảng tiếp theo sẽ giúp nâng cấp bản thân, tăng khả năng rung động và giải mã một số bí ẩn cho sự hài hòa của hành tinh.
Tôi không biết có mối quan hệ với Chúa Jêsus nghĩa là gì. Bây giờ thì tôi đã biết, tôi sẽ không bao giờ từ bỏ điều này.
Trong khi tin vào hết thảy những điều này, tôi phải chịu đựng và rơi vào hố sâu của sự trầm cảm. Tôi muốn có cảm giác được yêu thương, được lắng nghe và được thấu hiểu. Linh hồn của tôi thiếu cảm giác thân thiết. Thân thể của tôi luôn ở trong trạng thái chiến đấu hoặc bỏ chạy. Trong nhiều ngày, tôi ước mình không còn sống nữa. Tôi đã bị dày vò, thường xuyên bị bóng đè. Tôi từng nghĩ mình có thể đốt ngải, tụng kinh và đặt các viên pha lê ở mọi góc phòng để ngăn chặn điều đó.
Sự chân thành và sai cách chân thành
Tôi đã sai về tất cả mọi thứ. Những điều tôi từng làm là trải thảm chào đón sự tối tăm và sự dối trá – cùng tất cả mọi điều kèm theo. Chính những nghi thức mà tôi tưởng là sẽ bảo vệ mình và giúp tôi kết nối với điều thiêng liêng thật ra chỉ đẩy tôi đi sâu hơn vào sự tối tăm, xa cách Đức Chúa Trời.
Tôi từng bị dị ứng cách kỳ lạ với từ “Chúa” khi còn trong phong trào Thời Đại Mới. Tôi gần như đã hủy kết bạn với một người bạn đã tin vào Đấng Christ vì cô ấy không ngừng nói về Ngài. Tôi đã phát cáu vì điều đó. Giận dữ. Bị khước từ. Tôi nghĩ: Chuyện gì đã xảy ra với cô ấy? Cô ta có bị điên không? Tôi không hiểu được sự biến đổi mạnh mẽ của cô ấy sau khi theo đạo Tin Lành.
Tôi còn nhớ lúc mình tỏ ra kháng cự khi miễn cưỡng xem một bộ phim về Chúa Jêsus để chiều lòng bạn trai của mình lúc đó. Tôi đã nói chính xác mấy lời này: “Thôi được, nếu anh không đề cập chuyện này thêm lần nào nữa, thì em sẽ xem phim”.
Đó là lần đầu tiên tôi kinh nghiệm ân điển của Đức Chúa Trời, khi Chúa gặp gỡ tôi trong sự bướng bỉnh của mình. Chúa đã gặp tôi trong tội lỗi và sự trầm cảm của mình. Tôi đã xem phim về Chúa Jêsus và khóc nức nở. Tôi bị choáng ngợp trước cảm giác yêu thương mãnh liệt tràn ngập toàn bộ con người của mình. Lớn lên trong một gia đình tan vỡ và bị mắc kẹt trong vòng tròn của các mối quan hệ độc hại khi bước vào đời, tôi chưa bao giờ biết tình yêu là gì trước đây. Tôi biết đó là sự yêu thương mà mình đang tìm kiếm trong tuyệt vọng bằng đủ mọi cách sai lầm. Đó là lúc tôi biết Đức Chúa Trời vẫn theo đuổi tấm lòng của tôi.
Tôi đã cố phủ nhận và phớt lờ trải nghiệm này, nhưng đồng thời lại muốn cảm nhận tình yêu ấy một lần nữa. Thế là tôi đã theo Chúa Jêsus. Tôi bắt đầu đọc Kinh Thánh. Tôi chưa từng làm điều đó trước đây, còn đặc tánh của Đức Chúa Trời được bày tỏ ra cho tôi. Tôi đã cầu nguyện – rất nhiều. Tôi đã từ chối tham gia Hội Thánh, nhưng cuối cùng lại đi thử vài nơi cho đến khi tìm thấy một Hội Thánh có nền tảng Kinh Thánh mà tôi yêu thích. Đó là cách tôi bắt đầu mối quan hệ với Đức Chúa Trời.
Mới toanh
Tôi không biết có mối quan hệ với Chúa Jêsus nghĩa là gì. Bây giờ thì tôi đã biết, tôi sẽ không bao giờ từ bỏ điều này. Nhờ Chúa mà xiềng xích của sự trầm cảm đã bị phá vỡ. Tôi không bao giờ bị bóng đè thêm lần nào nữa. Tôi không nói rằng Đấng Christ sẽ giải quyết mọi nan đề của chúng ta, nhưng niềm vui sâu sắc ở trong Chúa đã làm lu mờ mọi hạnh phúc chống qua mà tôi đã từng kinh nghiệm trong phong trào Thời Đại Mới. Lời Chúa đã cho tôi sự tự do, tôi đã kinh nghiệm được quyền phép của Thánh Linh và tình yêu thương của Đức Chúa Cha, tôi được thay đổi mãi mãi từ bây giờ.
Những người theo phong trào Thời Đại Mới thường nghĩ rằng có nhiều cách để đến gần với Đức Chúa Trời. Chúng ta chỉ cần tìm “chân lý của mình”, hoặc chúng ta có thể bước vào “tiềm thức của Đấng Christ”. Tất cả đều không đúng. Chân lý nói rằng không có nhiều cách để đến gần với Đức Chúa Trời đâu – mà chỉ có một con đường mà thôi. Danh Ngài là Jêsus. Chúa là đường đi, chân lý và sự sống; chẳng bởi Ngài thì không ai được đến cùng Cha (Giăng 14:6).
Những điều tôi từng làm là trải thảm chào đón sự tối tăm và sự dối trá – cùng tất cả mọi điều kèm theo.
Có lẽ mọi người cũng nghĩ về tôi giống như cách tôi từng nghĩ về người bạn trong phong trào Thời Đại Mới của mình: Cô ấy bị điên thật rồi. Không sao cả. Cuối cùng, tôi có thể nói rằng mình biết Chúa Jêsus cách cá nhân và không gì ví sánh bằng sự bình an, hy vọng và tình yêu thương đến từ việc có mối quan hệ đúng đắn với Ngài. Thưa độc giả thân mến, con đường của phong trào Thời Đại Mới chỉ dẫn đến sự dối trá mà thôi. Hãy cầu xin sự phân biện cho tất cả mọi việc mà chúng ta sẽ trải qua trong đời. Hãy so sánh mọi sự với Kinh Thánh.
Chỉ có hai thế lực thuộc linh trong thế giới này: Đức Chúa Trời và quỷ Sa-tan. Đừng để Kẻ thù lừa gạt chúng ta bằng sự dối trá mà hắn đã làm ở trong vườn Ê-đen – đó là chúng ta có thể nên giống như Đức Chúa Trời. Chẳng có hoạt động nào dưới mặt trời làm cho mấy lời ấy trở thành sự thật đâu. Chỉ có một Đức Chúa Trời chân thật và hết thảy vinh hiển đều thuộc về Ngài.
Tôi cầu xin Chúa dùng lời chứng ngắn ngủi này để gieo một hạt giống ở trong lòng của mọi người. Nếu chúng ta bị cáo trách bởi những điều tôi nói, hãy mở lòng của mình ra vì có lẽ Đức Chúa Trời đang theo đuổi chúng ta đấy!
Nguồn:https://tienphong.org