Cơ đốc nhân sống xứng đáng với Đức Chúa Trời hay Đấng Christ hay sự kêu gọi của Ngài theo nghĩa nào? Còn chúng ta chưa sống xứng đáng theo nghĩa nào?
Một mặt, Chúa Jêsus và sứ đồ Phao-lô đều dạy rằng chúng ta phải sống xứng đáng với Chúa Jêsus và sự kêu gọi của Ngài.
Chúa Jêsus:
Chúa Jesus phán rằng ở Sạt-đe “có mấy người chưa làm ô uế áo xống mình: những kẻ đó sẽ mặc áo trắng mà đi cùng Ta, vì họ xứng đáng như vậy” (Khải huyền 3:4).
“Ai yêu cha mẹ hơn Ta thì không đáng cho Ta; ai yêu con trai hay là con gái hơn Ta thì cũng không đáng cho Ta; ai không vác cây thập tựmình mà theo Ta, thì cũng chẳng đáng cho Ta.” (Ma-thi-ơ 10:37-38).
“Song những kẻ đã được kể đáng dự phần đời sau và đáng từ kẻ chết sống lại, thì không lấy vợ gả chồng” (Lu-ca 20:35).
“Tiệc cưới đã dọn xong rồi; song những người được mời không xứng dự tiệc đó” (Ma-thi-ơ 22:8)
Sứ đồ Phao-lô:
“Phải ăn năn và trở lại cùng Đức Chúa Trời, làm công việc xứng đáng với sự ăn năn” (Công vụ 26:20). Tương tự, Giăng Báp-tít cũng có nói: “hãy kết quả xứng đáng với sự ăn năn” (Ma-thi-ơ 3:8).
Đối với những người Do thái ở thành An-ti-ốt, xứ Bi-si-đi, sứ đồ Phao-lô nói rằng: “vì các ngươi đã từ chối, và tự xét mình không xứng đáng nhận sự sống đời đời, nên đây nầy, chúng ta mới xây qua người ngoại” (Công vụ 13:46).
“Phải ăn ở một cách xứng đáng với chức phận mà Chúa đã gọi anh em” (Ê-phê-sô 4:1).
“Phải ăn ở một cách xứng đáng với đạo Tin lành của Đấng Christ” (Phi-líp 1:27).
“Ăn ở cách xứng đáng với Chúa” (Cô-lô-se 1:10).
“Ăn ở một cách xứng đáng với Đức Chúa Trời” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 2:12).
“Hầu cho Đức Chúa Trời chúng ta khiến anh em xứng đáng với sự gọi của Ngài, và cho Ngài lấy quyền phép làm trọn trong anh em mọi ý định thương xót của lòng nhân Ngài và công việc của đức tin” (2 Tê-sa-lô-ni-ca 1:11).
“Đó đủ chứng cớ về sự đoán xét công bình của Đức Chúa Trời, Ngài muốn khiến anh em nên xứng đáng cho nước Ngài, là vì nước đó mà anh em chịu khổ” (2 Tê-sa-lô-ni-ca 1:5).
Trong tất cả các câu Kinh Thánh trên, sống xứng đáng là điều cần thiết và đáng mong đợi ở trong cuộc đời của Cơ đốc nhân.
Nhưng mặt khác, Chúa Jêsus khen thầy đội ở thành Ca-bê-na-um có đức tin lớn vì đã hạ mình công nhận sự không xứng đáng của mình. “‘Lạy Chúa, xin đừng tự phiền đến thế, vì tôi không đáng rước Chúa vào nhà tôi’ . . . Đức Chúa Jêsus phán rằng: ‘Ta nói cùng các ngươi, dầu trong dân Y-sơ-ra-ên, ta cũng chưa thấy một đức tin lớn dường ấy’” (Lu-ca 7:6,9).
Giăng Báp-tít có nói về Chúa Jêsus rằng: “Ấy là Đấng đến sau ta, ta chẳng đáng mở dây giày Ngài” (Giăng 1:27)
Làm thế nào chúng ta hiểu được sự xứng đáng của mình ở trước mặt Chúa Jêsus khi xét đến những vi phạm của chúng ta?
Xứng đáng với sự ăn năn
Chìa khóa để mở ra sự mầu nhiệm này được tìm thấy trong câu: “Hãy kết quả xứng đáng với sự ăn năn” (Công vụ 26:20; Ma-thi-ơ 3:8; Lu-ca 3:8). Điều này không có nghĩa là “kết quả xứng đáng để có sự ăn năn”, vì sự ăn năn phải xảy ra trước: “phải ăn năn và trở lại cùng Đức Chúa Trời, làm công việc xứng đáng với sự ăn năn” (Công vụ 26:20).
“Xứng đáng với sự ăn năn” có nghĩa là: sự ăn năn có giá trị đến nỗi bông trái sanh ra sẽ cùng chia sẻ giá trị đó. “Kết quả xứng đáng với sự ăn năn” là có sự tương ứng thích hợp giữa vẻ đẹp của sự ăn năn và vẻ đẹp của bông trái đã sanh ra. Ăn năn là từ bỏ hết mọi sự để hướng về Đức Chúa Trời, quý trọng Đức Chúa Trời hơn mọi sự. Điều này thật tốt đẹp! Đó là lý do con người được tạo nên. Đó là sống xứng đáng.
Sau đó, một tấm lòng quý trọng Đức Chúa Trời hơn mọi sự sẽ kết quả bằng việc làm. Những việc làm này phản ánh giá trị tối cao của Đức Chúa Trời. Cho nên, dù không hoàn hảo nhưng các việc làm ấy cũng cho thấy giá trị. Còn giá trị của chúng là phản ánh của sự ăn năn, tức là phản ánh giá trị vô hạn của Đức Chúa Trời.
Vậy, sống xứng đáng với sự ăn năn không có nghĩa là “sống làm sao để được ăn năn”, giống như kiểu chúng ta phải làm sao đạt được sự xứng đáng ấy vậy.
Hiểu Lời của Đức Chúa Jêsus
Điều này lý giải cho điểm khó hiểu trong Lời của Chúa Jêsus: “Ai yêu cha mẹ hơn ta thì không đáng cho ta” (Ma-thi-ơ 10:37). Điều này không có nghĩa là chúng ta xứng đáng có được Chúa Jêsus hay là chúng ta đã kiếm được Chúa Jêsus. Không có việc làm nào của chúng ta có thể khiến Ngài làm phước cho chúng ta đâu.
Chúa Jêsus phán rằng chúng ta không xứng đáng với Ngài nếu chúng ta yêu cha mẹ, con cái hoặc sự sống mình hơn Chúa, Ngài có hàm ý rằng giá trị của Ngài là vô cùng (vượt xa cha mẹ, con cái và sự sống của chúng ta), đáp ứng phù hợp duy nhất mà chúng ta có thể làm là tôn Chúa Jêsus là Đấng quý hơn hết.
Nhìn thấy giá trị của Ngài chính là sự xứng đáng của chúng ta
Vì vậy, tình yêu của chúng ta dành cho sự cao trọng của Ngài chính là sự xứng đáng của chúng ta. Sống xứng đáng với giá trị vô hạn của Chúa Jêsus là nhìn thấy và say mê Ngài là Đấng có giá trị vô hạn. Chứ không phải bôn ba hay cố gắng mà có được Ngài đâu.
Trên thực tế, một khía cạnh đẹp của Chúa mà chúng ta rất quý trọng đó là ân điển của Ngài đối với tội nhân như chúng ta. Sống “xứng đáng” với Chúa Cứu Thế giàu ân điển bao gồm cảm nhận không xứng đáng như lòi thú nhận của thầy đội (Lu-ca 7:6) và cả Giăng Báp-tít nữa (Giăng 1:27).
Chúng ta trở nên xứng đáng với ân điển (tức là kẻ phù hợp để tiếp nhận ân điển) khi thấy mình cần ân điển, cũng như khi đón nhận giá trị vô hạn của Đấng giàu ân điển. Theo nghĩa này, nếu chúng ta yêu cha mẹ, con cái hoặc mạng sống mình hơn Chúa Jêsus, thì chúng ta không xứng đáng với Ngài. Chúng ta sống xứng đáng khi đã hết sức chọn giá trị cao trọng của Ngài hơn mọi sự.
Đón nhận giá trị của tiệc cưới
Điều này được khẳng định trong câu chuyện về tiệc cưới. Chúa Jêsus phán: “Nước thiên đàng giống như một vua kia làm tiệc cưới cho con mình. Vua sai đầy tớ đi nhắc những người đã được mời đến dự tiệc; nhưng họ không chịu đến.” (Ma-thi-ơ 22:2–3). Họ “cứ việc đi đường mình; kẻ nầy đi ra ruộng, kẻ kia đi buôn bán” (Ma-thi-ơ 22:5). Vì vậy, vua mở rộng cửa cho tất cả mọi người và sai sứ giả đi mời mọi người (Ma-thi-ơ 22:9). Nhưng trước khi làm điều đó, vua nói: “Tiệc cưới đã dọn xong rồi; song những người được mời không xứng dự tiệc đó” (Ma-thi-ơ 22:8).
Điều này tương tự những gì Chúa Jêsus phán: “Ai yêu con trai hay con gái hơn ta, thì không xứng với ta”. Trong trường hợp này, Ngài muốn phán rằng: “Ai yêu đồng ruộng hoặc công việc hơn Ta thì không xứng đáng cho Ta”. Đây là nguyên tắc của Chúa. Sự xứng đáng để dự tiệc cưới không phải là điều chúng ta có thể kiếm được hoặc đạt được. Chúng ta xứng đáng dự tiệc khi chúng ta yêu tiệc cưới hơn công việc của chúng ta.
Sự xứng đáng của khách mời nằm ở chỗ họ biết đón nhận giá trị của tiệc cưới.
Giá trị Ngài trỗi hơn mọi sự
Tôi mời bạn áp dụng nguyên tắc này cho các câu Kinh Thánh khác, chẳng hạn như mạng lịnh phải sống xứng đáng với sự kêu gọi của chúng ta (Ê-phê-sô 4:1), xứng đáng với Phúc âm (Phi-líp 1:27), xứng đáng với Đức Chúa Trời (Cô-lô-se 1:10), xứng đáng với Chúa (1 Tê-sa-lô-ni-ca 2:12) và xứng đáng với nước Ngài (2 Tê-sa-lô-ni-ca 1:5).
Trong mọi trường hợp, chúng ta đều thấy rằng sự xứng đáng của chúng ta không phải là điều chúng ta có thể tự kiếm được hay đạt được, mà tùy thuộc vào cách chúng ta nhìn thấy và sống trong giá trị vô hạn của Chúa. Chúng ta sống xứng đáng khi đã chọn giá trị vô hạn ấy hơn mọi sự.
Chúng ta không thể nào bôn ba hay cố gắng mà có được Đức Chúa Trời, sự kêu gọi và vương quốc của Ngài. Nhưng khi chúng ta cần, Đức Chúa Trời liền ban cho để chúng ta thấy được sự quý giá vô hạn của những điều đó — có giá trị vô cùng. Còn chúng ta đón nhận những điều nầy bằng khát khao cháy bỏng. Chúng ta thích những điều đó hơn. Chúng ta quý trọng. Chúng ta tiếp nhận. Chúng ta tin cậy. Đó là ý nghĩa của việc “sống xứng đáng với Chúa”.
(Nguồn: tienphong.org)